Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 84 : Tế tư điện, quỷ dị
Ngày đăng: 15:18 30/04/20
"Hình như là Liệt công tử của Tế Tư Điện!" Trên đường phố có người bàn luận xôn xao.
"Liệt công tử lại đi vào khu rừng sâu bên cạnh sông Hắc Hà để lấy máu sao? Không hổ là Liệt công tử, người mà có thể dễ dàng khống chế được nhện ăn thịt người, cả Tế Tư Điện sợ rằng không có mấy người!"
"Các ngươi mau nhìn, bên cạnh xe ngựa có hai người ngoại tộc!" Có người kêu lên một tiếng.
Kiếm Thập Nhất hơi nhíu cau mày lại, ôm kiếm tiếp tục đi, mà Đông Phương Lăng thì lạnh lùng lướt nhìn mấy người kia. Có gì để nhìn chứ, bọn ta cũng giống với các ngươi thôi, có hai cánh tay và một đôi chân !
Thủy Y Họa nghe thấy mấy lời nói nhỏ của đám người ở ngoài xe, đại khái từ đối thoại của đám người này mà cho ra được hai kết luận, một là người đàn ông mà đang ngồi trước mặt này là người của Tế Tư lqd*Ngư Điện, hơn nữa địa vị không thấp, được dân chúng tôn sùng. Hai là người này không chỉ một lần đi vào trong khu rừng kia lấy máu tươi của nhện ăn thịt người, dân chúng cũng biết chuyện này.
"Xem ra, Liệt công tử có thân phận rất cao." Thủy Y Họa không chút để ý nói một câu.
Bắc Đường liệt khẽ mỉm cười: "Ở cổ cương, năng lực đại biểu cho thân phận, nếu như các ngươi có trình độ luyện chế cổ độc cao, thì như vậy các ngươi cũng sẽ có được thân phận và địa vị chí cao vô thượng."
"Thân phận và địa vị thì không cần, chúng ta cũng không định ở lại Cổ cương, đợi đến khi cổ độc trên người tướng công được giải trừ xong, thì chúng ta sẽ lập tức rời khỏi đây." Nói lời này xong, Thủy Y Họa nhìn gò má Cơ Mộc Ly một cái, ánh mắt khó có lúc nhu hòa đi.
Cơ Mộc Ly nắm tay nàng, trong mắt mang theo sự thỏa mãn và nụ cười. Hắn có được giai nhân thế này, người làm tướng lqd*Ngư công như hắn còn đòi hỏi gì nữa, Y Họa thật đúng là một cái áo nhỏ tri kỉ của hắn mà, cái nơi tồi tàn, dù là một khắc, hắn cũng không muốn nán lại.
Bắc Đường Liệt như có như không quét hai người một cái, cười đến ý vị không hiểu: "Dường như hai vị nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi, Cổ cương của ta không phải là nơi mà ngoại tộc có thể nói đến là đến, nói đi là đi ."
"Liệt công tử, lời này nói là không đúng rồi. Nếu như mà ta nhớ không nhầm, thì ngươi đã nói Đại Tế Tư cứ cách ba năm rưỡi thì phải đi tới Trung thổ của chúng ta một chuyến, vậy thì không phải các người cũng ở Trung thổ của bọn ta muốn tới thì tới, muốn đi cứ đi sao?"
Lần này thì Bắc Đường Liệt hoàn toàn nghiêng đầu sang, ánh mắt không hề di chuyển, nhìn chằm chằm vào Thủy Y Họa, thậm chí Thủy Y Họa có thể nhìn thấy hình ảnh bản thân phản chiếu ở con ngươi trong suốt của hắn.
"Thế nào, chẳng lẽ ta nói sai? Chẳng nhẽ Đại Tế Tư không có thường đi tới Trung thổ sao?" Thủy Y Họa nhàn nhạt nhìn hắn một cái.
"Không, ngươi nói rất đúng. Nhưng Đại Tế Tư là vì chuyện công, mà các ngươi là vì chuyện riêng. Đã có việc cầu người khác, Thủy cô nương cùng vị hôn phu của mình nên có một chút tự giác của kẻ đi lqd*Ngư cầu người khác mới đúng." Một câu đấy của Thủy Y Họa hình như là chạm vào chỗ hiểm của Bắc Đường Liệt, không khí dao động chung quanh ba người rất dễ dàng làm cho người ta nhận thấy được một việc, hắn đang không vui.
Lời Bắc Đường Liệt đáp lại khiến Cơ Mộc Ly cực kỳ khó chịu, trong mắt rõ ràng dần dần tụ lại lửa giận. Thủy Y Họa đưa tay đè lại thân thể đâng xao động của hắn, sau đó mới cười nhẹ với Bắc Đường Liệt một tiếng: "Tuy nói rằng phu thê hai người chúng ta đúng là có chuyện muốn nhờ, nhưng cũng không có đến mức cần nhìn sắc mặt của người khác. Chỉ cần Liệt công tử cho phép chúng ta tự do ở trong Cổ cương mấy ngày, chúng ta tự có biện pháp tìm được cách giải Cổ độc."
Nhàn nhạt liếc nàng một cái, Bắc Đường Liệt hiểu rõ nói: "Thì ra là các ngươi có chủ ý này. Chỉ là đáng tiếc, phàm là những kẻ lqd*Ngư xông vào Cổ cương của chúng ta thì đều phải tiếp nhận chiêu đãi của Tế Tư Điện, cho dù các ngươi thiên ty vạn lũ (1) mối quan hệ với Đại Tế Tư, thì cũng không thể ngoại lệ."
(1)“ Thiên ty vạn lũ ” : có nghĩa là rất nhiều, đến hàng ngàn hàng nghìn .
"Thế nào, Tế Tư Điện của các ngươi muốn giám thị chúng ta?" Cơ Mộc Ly cười lạnh một tiếng: "Muốn hạn chế hành động của chúng ta, cũng phải xem các ngươi có bản lãnh này hay không đã !"
"Thân là người đã trúng cổ độc lại nói những lời này với Tế Tư Điện chúng ta, chẳng lẽ vị hôn phu của Thủy cô nương không cảm thấy rất buồn cười hay sao?" Khóe miệng Bắc Đường Liệt hơi nhếch lên một chút ý cười yếu ớt.
Cơ Mộc Ly giận quá hóa cười: "Ngươi có tin hay không, trước khi độc của ta phát tác, ta có thể một chưởng đánh chết các ngươi ?"
Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, khí thế vô hình từ từ tản mát ra, một bước cũng không nhường.
Thủy Y họa thở dài, kéo đầu của Cơ Mộc Ly lại, nàng cũng không muốn mình vừa mới tới Cổ cương thì đã rước lấy một đống lớn phiền phức, nàng còn muốn lợi dụng Đại Tế Tư cho tốt.
Thủy Y Họa nghe vậy gật đầu một cái, "Chủ nhân của Tử Linh điện này chính là người đã viết tấm bảng hiệu “Tế Tư Điện”, và cũng chính là sư phụ của ngươi sao? Hình như địa vị của ông ấy ở Tế Tư Điện này rất cao thì phải."
Bắc Đường liệt nghe được Thủy Y Họa nói lời này, khóe miệng như có chút cười nhạt : "Địa vị của sư phụ ta đương nhiên là cao, bởi vì ông ấy chính là Đại Tế Tư được người người kính sợ của Tế Tư Điện này."
Mấy người nghe xong thì vô cùng kinh ngạc.
"Ngươi là Đại Tế Ti đồ đệ? ! Vì sao lúc trước ngươi chưa từng nói?" Thủy Y Họa kinh ngạc hỏi một câu, thầm nghĩ khó trách thái độ của những người đó khi thấy hắn ta lại thể hiện sự tôn sùng như thế, hóa ra người này lại là đệ tử nhập môn của Đại Tế Tư!
Đại Tế Tư là người có thân phận ton quý nhất ở Cổ Cương, như vậy, với thân phận là đệ tử nhập môn của hắn đương nhiên sẽ được hưởng thụ tất cả các vinh hạnh đặc biệt. Vận khí của bọn hộ thật là tốt, vừa từ trong rừng sâu ra ngoài thì người đầu tiên gặp được lại chính là người có thân phận và địa vị cao như thế. Như vậy, nếu như lập quan hệ cùng người này, thì liệu sau này khi giải Thị Huyết cổ trên người Cơ Mộc Ly và rời đi Cổ Cương, có phải sẽ dễ dàng hơn không?
Nghĩ được như vậy, thái độ của Thủy Y Họa thay đổi, hướng về phía hắn cười tủm tỉm nói: "Thì ra Liệt công tử là đệ tử của Đại Tế Tư. Sư Phụ của ta và lqd*Ngư Đại Tế Tư cũng coi như sinh tử chi giao [bạn bè chí cốt] rồi, hôm nay hai đệ tử chúng ta lại gặp được nhau, không thể không nói đây thật sự là một loại duyên phận kỳ diệu."
Bộ dạng Thủy Y Họa như quen thuộc lắm, chỉ kém thể hiện bộ dạng của một người anh tốt, vỗ vỗ bả vai hắn, sau đó cười to nói: đi một vòng, hóa ra là đều là người mình!
Mặt của Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng không hề thay đổi nhìn một màn này, nhưng thật ra thì trong lòng hai người này thì đang biến hóa cực kỳ phong phú: Chậc, xem kìa, đây chính là vì ở lâu bên cạnh Gia ở lâu đấy, da mặt kia sao có thể dùng một chữ “dày” để hình dung? Len lén liếc Cơ Mộc Ly một cái, lại phát hiện sắc mặt của cái vị Phật sống này hình như. . . Có cái gì đó không đúng. Gia, ngài cũng đừng suy nghĩ nhiều, Vương phi chỉ là đang vì chuyện sau này là tính toán thôi, chứ Vương phi tuyệt đối không có ý nghĩ vượt tường đâu, hơn nữa tên này vẫn còn kém xa ngài mà, hắn rõ ràng không phải đối thủ của ngài đâu.
Cơ Mộc Ly thấy Thuy Y Họa cười vô cùng rực rỡ như vậy với người khác, trong lòng có chút chua. Lúc nào thì Y Họa của hắn mới cười rực rỡ như vậy với hắn nhỉ ? Cho dù có, cũng ít đến đáng lqd*Ngư thương mà. Chỉ là, ha ha, chỉ khi Y Họa đang âm mưu làm việc gì thì mới cười đến độ vô cùng rực rỡ như thế, mặc dù vậy nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái, nhưng mà hắn còn có thể chịu được.
Vì vậy, điều mà Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng nhìn thấy chính là sắc mặt của Cơ mộc Ly đang âm tình bất định, lông mày cau lại rồi lại thả lỏng ra, sau đó lại nhéo mày một cái rồi lại vừa buông ra.
Bắc Đường liệt hơi hứng thú nhìn thái độ của thuy Y Họa thay đổi, trong con ngươi lạnh lùng như nước lại hiện lên một chút ý cười như có thâm ý, "Thủy cô nương nói không sai, ta có thể gặp được Thủy cô nương thật là một loại duyên phận. Từ lâu sư phụ của ta đã từng kể với cùng ta về chuyện của Vạn Độc Dược Thánh, sư phụ nói Vạn Độc Dược Thánh có ơn với ông, còn sư phụ thì cảm thấy xấu hổ với ngài ấy. . ."
Sắc mặt Cơ Mộc ly càng đen hơn.
Bắc Đường Liệt với thủy Y Họa giống như là cố nhân đã lâu không gặp, nói mãi lqd*Ngư một hồi lâu, cuối cùng thì hai người cũng kết thúc chủ đề nhàm chán này, mà Cơ Mộc Ly vừa bị gạt sang một bên, sắc mặt đã đen đến độ không thể đen hơn nữa.
"Mời Thủy cô nương và vị hôn phu của Thủy cô nương hãy vào ở trong trắc điện [điện bên cạnh, phòng phụ cho khách] của Tử Linh điện nghỉ ngơi, về phần ngươi hai người làm thì cứ ở cùng thủ vệ giữ cửa tên Nhạc Đông và Nhạc Tây ở cùng chỗ. Mọi người đã mệt mỏi một ngày rồi, chút nữa ta sẽ sai người đưa đồ ăn cho mấy vị."
"Làm phiền Liệt sư huynh." Thuy Y Họa hướng hắn ôm quyền. Đây chính là công phu nói dài nói dai, từ việc lúc đầu gọi là Liệt công tử, bây giờ đã biến thành Liệt sư huynh.
Bắc Đường Liệt gật đầu một cái, thuận tiện liếc Cơ Mộc Ly một cái, "Ngày mai sau khi ta đi gặp Đại Trưởng Lão xong, thì sẽ giúp giải trừ cổ độc trên người vị hôn phu của Thủy Y Họa." Hắn còn chưa có hỏi thân thể của Cơ Mộc Ly trúng loại cổ độc nào mà lại có thể nói ra lời khẳng định như thế, có thể thấy rõ Bắc Đường Liệt rất có năng lực và hiểu biết về cổ độc.
Thuy Y Họa đã biết qua lời của hắn nói là mình đã cầu đúng người, Bắc Đường Liệt có sự hiểu biết như vậy, chắc hẳn không có cổ độc trong thiên hạ này có thể làm khó hắn. Hoặc có thể cũng tạm là coi là là như thế đi, Thủy Y Họa vẫn lqd*Ngư nhịn không được nói: "Không bằng Liệt sư huynh xem trước về tình huống của cổ độc trên cơ thể của vị hôn phu của ta một chút, để chuẩn bị cho ngày mai cũng tốt mà?"
Bắc Đường Liệt đối với sự cẩn thận của nàng cũng không hề cảm giác thấy có chút không vui nào, ngược lại khẽ cười một tiếng, "Xem ra Thủy cô nương rất quan tâm thân thể vị hôn phu của mình." Chợt nghĩ đến cái gì, chân mày của hắn nhảy lên, "Cổ độc mà trên người của vị hôn phu của Thủy cô nương bị trúng cổ độc sẽ không phải là Đoạn Tình cổ chứ?"
Đoạn Tình cổ, nếu người bị trúng cổ thì cũng không phải thật sự là sẽ đứt tình tuyệt yêu, mà là sẽ không thể làm chuyện mây mưa, chỉ có thể đành nén lấy.
Cơ Mộc Ly lạnh lùng liếc hắn, "Ngươi suy nghĩ nhiều."
Bắc Đường Liệt cười cười, một tay nắm chặt lấy cổ tay của hắn, rồi nhìn sắc mặt của Cơ Mộc Ly lqd*Ngư để phân biệt ra được cổ mà trên người bị trúng, một chút xíu trầm xuống.
"Ngươi trúng Thị Huyết cổ?" Vẻ mặt hắn nặng nề hỏi.