[Dịch]Nghịch Thiên Độc Sủng Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 3 : Cho hai ngươi tức chết
Ngày đăng: 19:58 17/09/19
Hai điều kiện trước còn chấp nhận được.
Để Duệ vương trong vòng hai năm không được cưới Thủy Y Cầm chính là điểm này cũng coi như không có thật sự gậy đánh uyên ương.
Để Mặc Ngọc công tử đi đưa gả cũng chấp nhận được , dù sao ba tháng trước Ôn Cẩn Hiên bị thích khách đánh trọng thương, là Thủy Y Họa kịp thời giúp hắn cầm máu.
Nhưng là, điều kiện thứ ba !
Trước mắt nữ nhân này nghĩ đến thật đúng là. . . . . . Chu đáo.
Thủy Y Họa, ngươi thật sự một chút không để ý Cơ Mộc Ly là người chỉ yêu thích nam sắc ? Vẫn là, trong lòng ngươi có kế hoạch gì?
Cứ việc trong lòng có nhiều nghi vấn, Thượng Quan Huyền Minh cũng không có thật sự hỏi ra . Thủy Y Họa có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất, hắn cũng có thể bớt việc rất nhiều. Tuy rằng, làm như vậy có chút thiếu đạo đức.
Vì thế, Thủy Y Họa cuối cùng bị đại nội tổng quản Lâm công công tự mình đưa về Thủy phủ. Dọc theo đường đi làm kinh sợ không ít dân chúng.
Kia nhưng là Lâm công công , tâm phúc bên người hoàng thượng !
Lại có thể tự mình hộ tống nữ nhân không biết liêm sỉ này trở về Thủy phủ? !
Mấy người Thượng Quan Huyền Minh nhìn bóng lưng đi xa của nữ tử , tâm tư khác nhau.
". . . . . . Trẫm cảm thấy có thể trước đây đem trân châu xem thành mắt cá." Thượng Quan Huyền Minh ánh mắt sâu thẳm.
Ôn Cẩn Hiên trầm mặc không nói, cúi đầu xem đường vân lòng bàn tay , ánh mắt chìm nổi trôi giạt.
Thật lâu sau, hắn mới thấp giọng hỏi một câu, "Hoàng thượng tính toán khi nào thì đưa Thủy Y Họa đi Hoả Vũ quốc, để vi thần sắp xếp việc trong tộc một chút."
Giọng nói trước sau như một , nghe không ra không chút khó chịu nào.
Thượng Quan Huyền Minh đi qua vỗ vỗ vai hắn, mặt hiện xin lỗi nói: "Cẩn Hiên, lần này không có hỏi ý kiến của ngươi trước , là trẫm không đúng . Nhưng là, trẫm đối với việc hòa thân của Tuyết Ly quốc và Hỏa Vũ quốc là tình thế bắt buộc . Điệp nhi tính tình ngươi cũng biết, nàng cho dù chết cũng sẽ không thể nghe trẫm an bày gả đến Hỏa Vũ quốc . Hơn nữa, Cơ Lạc Phong từng đã bí mật viết một lá thư, nói rõ muốn tìm một cô con dâu bên ngoài xú danh rõ ràng kì thực gia cảnh lại trong sạch , trẫm không thể ra tay với Điệp nhi được . Trừ này đó ra, trẫm không có phương pháp khác."
"Cho nên hoàng thượng liền tính toán đến trên người Thủy Y Họa ." Ôn Cẩn Hiên xem xét hắn liếc mắt một cái, ẩn ẩn có chút không đồng ý.
". . . . . . Vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy , nữ nhân này cam tâm tình nguyện gả cho Cơ Mộc Ly , trẫm không có thật sự bức bách nàng." Ánh mắt Thượng Quan Huyền Minh có chút không được tự nhiên lảng tránh đi .
"Nàng kỳ thực thật thông minh." Ôn Cẩn Hiên than nhẹ một tiếng.
Biết cùng hoàng thượng đối nghịch không có lợi, cho nên cho dù vạch trần âm mưu của hoàng thượng cũng chỉ là cấp bản thân mưu cầu lợi ích lớn nhất , không có phản kháng ngu xuẩn . Bằng không hôm nay muốn từ Long Tuyên cung đi ra ngoài, cũng không phải là một chuyện dễ.
"Một tháng sau là sinh nhật trẫm , theo cấp bậc lễ nghĩa của các quốc gia , sẽ có sứ thần của ba quốc gia tiến đến chầu mừng." Thượng Quan Huyền Minh không dấu vết dời đề tài. Vừa nói đến chuyện này, hai mắt đột nhiên sắc bén, "Đến lúc đó cũng có thể nhìn xem ba nước Hỏa Vũ, Lam Đằng và Đông Diệu là thái độ gì ."
Ngừng lại, nói: "Đám hỏi liền định ở luôn ngày sinh nhật đó!"
Hoàng Thành Nam phố, Thủy phủ.
Thủy Y Họa nghe xong một đường thét chói tai, mày càng nhíu thật chặt.
"Quỷ a ——"
Lại một tiểu nha hoàn hét lên một tiếng, lòng bàn chân như gió chạy mất.
Quay đầu nhìn Lâm công công liếc mắt một cái, Thủy Y Họa giọng điệu đều bị ghét bỏ, "Xin hỏi Lâm công công, cha ta không phải là nhị phẩm văn huân các Đại học sĩ sao ? Thế nào mà Thủy phủ tin tức lại bế tắc như vậy , ta không chết cũng không biết."
"Ta cũng không rõ ràng." Lâm công công mặt không biểu cảm trở về một câu.
Thủy Y Họa hai mắt chợt sáng ngời, ánh mắt vòng vo , ngay sau đó liền che miệng ho nhẹ hai tiếng, "Công công, ta bỗng nhiên cảm thấy thân mình có chút không khoẻ, muốn về phòng nghỉ ngơi, Lâm công công tự đi chính sảnh tìm phụ thân ta đi, ta sẽ không tiễn rồi."
"Thủy cô nương tùy ý." Lâm công công mang theo hai tiểu thái giám , hướng chính sảnh lập tức mà đi.
Theo trí nhớ trong đầu , Thủy Y Họa bước chân vừa chuyển, theo một phương hướng khác bước nhanh đi đến.
Lão gia Thủy Thương Thư của Thủy phủ là một quan văn , cho nên Thủy phủ cũng bố trí phá lệ u tĩnh thanh nhã. Mà giữa Thủy phủ có một hoa viên trồng toàn hoa lan rất đẹp.
Mặc Lan, Kiếm Lan, Lan Hồ Điệp và đủ loại giống hoa lan nở đầy cả khu vườn, xa xa còn có đình đài lầu các, ngửi hương hoa lan , ngắm hoa lan , uống trà hoa lan , đó là thích ý quá rồi.
Thủy Y Họa hơi hơi híp híp mắt, ôm ngực nhìn một nam một nữ đang ngồi trong đình thưởng thức trà ngắm phong cảnh .
Xa xa xem thật đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Nữ tử hai tròng mắt trong vắt như nước mùa thu , đôi môi chúm chím , má hồng hây hây , cười rộ lên như hoa sen hé nở trên mặt nước, ngay cả Thủy Y Họa cũng không khỏi tò mò ngẩng đầu lên nhìn nhiều vài lần.
Mà người đàn ông kia , một thân trường bào thêu những đám mây mầu xám , đầu đội mũ gắn kim tử ngọc , toàn thân đẹp đẽ quý giá, khí chất tuyệt vời làm cho người ta trong khoảng thời gian ngắn ánh mắt khó có thể dời đi .
Lại gần vừa thấy, Thủy Y Họa không khỏi trầm mặt.
Một đôi cặn bã !
Cố ý bước thật nhẹ , từng chút một tới gần chỗ hai người đang nói nói cười cười .
"Cầm nhi, hoàng huynh đã đáp ứng vì chúng ta chỉ hôn, nàng có thể yên lòng rồi." Giọng nói của Thượng Quan Huyền Mặc trầm thấp hùng hậu, làm cho người ta có một loại cảm giác yên ổn . Nhìn nữ tử trước mắt , tâm địa nam nhi nguyên bản cứng rắn cũng bỗng chốc trở nên mềm mại . Đôi mắt luôn luôn mang theo kiệt ngạo lúc này cũng thập phần nhu hòa.
Thủy Y Cầm nghe xong lời này đầu tiên là vui vẻ, lập tức đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt khẽ biến , thấp giọng khóc nức nở , " Được Duệ vương điện hạ yêu, Y Cầm vô cùng cảm kích, nhưng là Y Cầm không xứng với điện hạ . Là ta. . . . . . Là ta hại Y họa. Tất cả mọi thứ hết thảy vốn nên là của nàng."
Hoa đào khóc , thật sự là khiến người ta thương yêu a!
Thủy Y Họa trong lòng trào phúng không thôi.
"Cầm nhi sao nàng lại nói như vậy . Bổn vương đã nói qua, hoàng huynh sẽ không để nàng ấy chết , còn nguyên nhân, bổn vương nhất thời cũng không thể nói rõ ràng được ." Thượng Quan Huyền Mặc vươn tay ôn nhu lau đi nước mắt của Thủy Y Cầm.
". . . . . . Y Họa thật sự sẽ không chết sao?" Thủy Y Cầm hai mắt cụp xuống.
"Tự nhiên, bổn vương tuy rằng không thích nàng, nhưng là không tất yếu đoạt tính mạng của nàng . Nàng hiện thời danh thanh cũng coi như không còn . Cầm nhi nàng không phải nói, nàng ấy đã từng cùng gia đinh ở cùng nhau sao?" Giọng nói của Thượng Quan Huyền Mặc bỗng chốc lạnh nhạt.
Thủy Y Cầm ánh mắt lóe lóe, lại một mặt tự trách, bi thương nói: "Có lẽ chính là ta nhìn lầm rồi. Mặc dù là thật sự, vậy cũng là đại tỷ ta không quản tốt để cho nàng một người nhã nhặn lịch sự biến thành . . . . . . Biến thành . . . . . ." Bởi vì khó có thể mở miệng, sắc mặt nghẹn đến mức phấn hồng.
"Biến thành dâm phụ không biết liêm sỉ lăng nhăng ong bướm thay đổi thất thường ." Một giọng nói thanh thúy trong veo như suối chảy róc rách thập phần rõ ràng nói tiếp một câu.
Hai người đồng thời quay đầu.
Một người sắc mặt nháy mắt đại biến, nguyên bản hai gò má phấn hồng một chút biến thành tái nhợt.
Một người đầu tiên là nao nao, lập tức ánh mắt trầm lãnh, lộ rõ chán ghét, mày gắt gao nhăn lên.
Ở trước mặt bọn họ có một cô gái áo lam đang đứng , nữ tử da thịt trắng hơn tuyết , lông mày lá liễu , một đôi mắt phá lệ sáng trong, như là những ngôi sao trên bầu trời đêm, mà môi như hai mảnh cánh hoa đào lúc này hơi hơi ôm lấy, độ cong tuyệt đẹp.
Cô gái này rất đẹp, đẹp như trong tranh vẽ ra , so với vẽ càng thêm linh động hữu thần. Chính là ——
Một cái chân đạp ở trên tảng đá lớn , hai tay ôm ngực , khóe miệng nồng đậm trào phúng đều nói lên cô gái này chính là thiếu khuyết giáo dưỡng!
Thượng Quan Huyền Mặc thoạt nhìn xem còn tưởng rằng là bản thân nhận sai người , bởi vì trước kia Thủy Y Họa luôn luôn là bộ dáng thẹn thùng thuần khiết , hình tượng hoàn toàn khác xa với cô gái trước mắt này .
Nhưng là, cô gái này lại thật sự là Thủy Y Họa.
Thế nào, rốt cục giấu không nổi nữa ?
Thượng Quan Huyền Mặc trong lòng cười lạnh một tiếng, lần trước không cẩn thận đụng vào trong lòng hắn quả nhiên là chiêu lạt mềm buộc chặt của cô gái này . Cầm nhi nói một chút cũng không sai. Cô gái này từ đầu tới đuôi đều vì muốn làm vui bản thân mà giả vờ ngây thơ .
Như vậy sẽ chỉ làm hắn càng chán ghét, trước còn tồn lại một chút áy náy, lúc này cũng là nửa phần đều không có.
"Y Họa, muội không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi!" Thủy Y Cầm cao hứng chảy cả nước mắt nói, một mặt vui mừng.
Thủy Y Họa cũng hết sức cao hứng, cười đến ánh mắt híp thành hình trăng lưỡi liềm, giọng nói mềm nhẹ lộ ra lãnh ý, "Ta đương nhiên không có việc gì, có việc chính là hai người ."
Ta muốn cho đôi nam nữ cặn bã này trong hai năm tới thấy được mà ăn không được .
Ai bảo các ngươi nói xấu sau lưng ta!
Ai bảo các ngươi ước gì ta chết!
Xem ta không làm cho hai người các ngươi tức chết đi !