Nghiệp Báo Hài Nhi

Chương 54 : Chết trước khi sinh…?

Ngày đăng: 11:10 18/04/20


- Nhi, anh đi nhé…..Chuyến công tác này kéo dài 1 tuần, vì vắng em nên anh phải cáng đáng thêm một số việc. Em chỉ còn hơn tháng nữa là sinh mà anh không thể ở nhà, anh lo quá. - Quân nói với vợ trước khi ra khỏi phòng.



Nhi cười nhẹ:



- - Hì, anh đừng lo...Có mẹ ngày nào cũng sang đây mà, anh cứ yên tâm đi đi nhé, nhớ điện thoại về cho em là được. Mà mẹ cũng sắp sang đây rồi, anh đi đi không muộn giờ.



Quân bịn rịn không muốn xa vợ, nhưng cũng không thể nào ngừng công việc lại. Đúng lúc đó bà Tâm gõ cửa đi vào, bà Tâm suýt xoa:



- - Nhi hôm nay thấy thế nào hả con, con đang sắp sinh nên tránh vận động mạnh, cứ ở trên giường, cần gì mẹ sẽ lấy cho.



Nhìn hai mẹ con vui vẻ, chăm sóc lẫn nhau như vậy phần nào Quân cũng yên tâm. Quân chào mẹ rồi rời khỏi nhà, lúc này mới có 7h sáng, bà Tâm chuẩn bị đồ ăn sáng cho Nhi, đang ăn bỗng dưng Nhi giật mình bởi cô vừa nghe tiếng ai đó gọi rất nhỏ hai từ:



“ Mẹ..ơi..”



Nhi ngơ ngác quay xung quanh rồi nhìn xuống bụng mình, Nhi nói với mẹ chồng:



- - Mẹ, mẹ…..hình như con vừa nghe thấy tiếng gọi “ mẹ ơi “.....Mẹ có nghe thấy không ạ..? Hình như là con con đang gọi con đó.



Bà Tâm vội chạy lại chỗ con, bà khẽ xoa lên bụng Nhi rồi cười đáp:



- - Chắc là cháu gái bà gọi mẹ đấy, người ta nói mẹ với con khi sắp sinh có một mối liên kết rất lạ, có thể cảm nhận được nhau, mẹ nghĩ chắc con bé đang gọi con đó. Ôi cháu gái của bà, bà đợi ngày cháu ra đời lắm đấy….Sau nhớ gọi cả bà nữa nhé.



Đầu giờ chiều Nhi ngủ dậy, cô thấy bên cạnh mình có chỗ đệm bị nhăn nhúm, mặc dù Nhi không nằm đến chỗ đó. Nhưng nghĩ có thể do lúc ngủ cơ thể cử động nên Nhi không quan tâm. Bà Tâm đã đi chợ, lúc này chỉ có một mình Nhi ở nhà, nhưng Nhi cũng không đi lại được dễ dàng, khá khó khăn để bước xuống giường rót cốc nước Nhi bỗng cảm thấy có gì đó hơi lạ, cơ thể cô bỗng thấy hơi lạnh, đầu óc hơi choáng váng, quay cuồng…..Nhi loạng choạng làm rơi vỡ cái cốc, những mảnh thủy tinh rơi xuống khiến cô hốt hoảng, đúng lúc đó mẹ chồng Nhi là bà Tâm về, nghe tiếng vỡ bà vội mở cửa, cố đỡ lấy Nhi, bà Tâm lo lắng:



- - Con sao đấy, chết thật, mẹ mới đi chợ một lát mà đã xảy ra chuyện rồi….Con nghỉ đi, để đó mẹ dọn, đi lại kẻo rách chân bây giờ.
Thầy bói gật đầu:



- - Ừm, đó cũng là một cách tốt, hai hôm nay mới thế nghĩa là vong linh trong nhà mới chỉ xuất hiện. Còn không phải lập một ban thờ ngay, không thể để như thế được. Thế giờ có muốn xem phần của con dâu nhà chị không..?



Đằng nào cũng đến đây, tiện xem luôn, bởi bà Tâm cũng rất lo cho con. Thầy bói tiếp tuc lấy tấm ảnh cũng như mảnh giấy ghi ngày tháng năm sinh của Nhi ra, nhìn tấm ảnh một lúc khá lâu, do thầy bói cứ nhìn bức ảnh không nói gì nên bà Tâm hỏi:



- - Sao...sao...vậy thầy….Có chuyện gì không ạ..?



Thầy bói nheo mày:



- - Khó nói lắm, tôi vừa thấy một thứ gì đó mờ mờ, nhưng rồi lại không thấy nữa….Thứ này lúc ẩn lúc hiện ngay bên cạnh con dâu của bà. Nhưng không rõ đó là gì…? Nhưng mà này…? Có chuyện này tôi không biết có nên nói cho bà hay không nữa..?



Bà Tâm sốt sắng:



- - Có gì thầy cứ nói để nhà con còn tránh ạ, con cảm ơn thầy.



Thầy bói chép miệng lắc đầu, thắp một nén nhang cắm ngay bát hương nhỏ gần chỗ ngồi ông ta nói:



- - Nếu tôi không nhầm thì con dâu bà đã từng bỏ đi 1 đốt. Nếu chuyện này mà đúng thì tôi e là thứ không định hình được kia chính là vong thai. Điều đáng sợ ở đây chính là cô ta đang mang thai sắp sinh…….Nếu không cẩn thận, cái thai sẽ chết trước khi được sinh ra.



“ Rầm “



Cánh cửa sổ đột nhiên bị gió thổi đập vào rất mạnh. Lời thầy bói như tiếng sét ngang tai khiến bà Tâm bủn rủn chân tay, bà Tâm toát mồ hôi lạnh…………..Nhi đã từng phá thai, và cháu của bà sắp phải chết nếu như chuyện đó là thật.