Ngô Gia Kiều Thê

Chương 81 :

Ngày đăng: 13:28 30/04/20


Edit: Tiểu Huân



Beta: Mira



Khương Lệnh Uyển và Khương Dụ cùng trở về Vệ Quốc Công phủ, lập tức liền báo việc này cho Khương Bách Nghiêu. Khương Bách Nghiêu cũng biết con trai này của hắn xưa nay luôn gây chuyện, tức giận suýt chút nữa cầm gậy đánh người, “Di An quận chúa thân thể không tốt, khắp Tấn thành ai mà chẳng biết, ngươi xem ngươi làm chuyện tốt gì? một đại nam nhân, đi đường cũng không có mắt, làm cô nương người ta ngã hôn mê, nếu như hôm nay Di An quận chúa có mệnh hệ gì, người ta muốn trách phạt ngươi như thế nào, ta cũng sẽ không quản!”



Khương Bách Nghiêu cũng là một người yêu thương nữ nhi, suy bụng ta ra bụng người, cũng hiểu nữ nhi mảnh mai yếu ớt từ nhỏ nâng trong lòng bàn tay nuôi lớn lên, chỉ sợ chút gió cũng khiến nữ nhi cảm lạnh. Thân thể nữ nhi của hắn coi như không tệ, nhưng Di An quận chúa sống mười mấy năm, hầu như không ngày nào mào không rời khỏi chén thuốc, trong lòng cha mẹ sao có thể không lo lắng đề phòng?



Chu thị nhanh chống kéo lấy ống tay áo Khương Bách Nghiêu, chỉ sợ hắn tức giận liền động thủ, nhanh chóng khuyên nhủ: “Quốc Công gia, chuyện này xác thực là Dụ nhi làm sai, nhưng Dụ Nhi cũng chỉ là quan tâm đến Xán Xán, hành động không tránh khỏi có chút lỗ mãng. Lại nói, Di An quận chúa không phải đã tỉnh rồi sao? Ta thấy hẳn là đã không có chuyện gì, chúng ta nhanh chóng đến cửa xin lỗi công chúa và phò mã, tránh cho người ta tìm tới cửa, nói chúng ta không hiểu lễ nghi.”



Có lỗi trước, đương nhiên phải cúi đầu xin lỗi, tóm lại là không sai.



Khương Lệnh Uyển cũng nhanh chóng kéo lại cánh tay của cha mình khuyên nhủ: “Đúng vậy, cha, chuyện này đều do nữ nhi, là nữ nhi không cẩn thận, ca ca chỉ lo lắng cho nữ nhi thôi. hiện tại chuyện quan trọng nhất, chính là đi thăm hỏi quận chúa.”



Khương Bách Nghiêu nhìn nhi tử một chút, nói: “Ngươi nên cầu nguyện cho Di An quận chúa không có chuyện gì xảy ra, nếu như nàng có mệnh hệ gì, đời này của ngươi cứ chuẩn bị đi làm trâu làm ngựa cho người ta, đừng mong trở về Vệ Quốc Công phủ.”



Làm trâu làm ngựa, cũng may là cha nàng có thể nghĩ ra được.



Khương Lệnh Uyển nhịn không được cười liếc mắt nhìn ca ca mình một cái.



·




Đối với vị Phan trắc phi này, Khương Lệnh Uyển vốn chỉ định nghe nước đổ đầu vịt, nhưng nghe tới câu cuối, sắc mặt lập tức thay đổi: “Ngươi nói cái gì? Cái gì vào cửa?”



Phan trắc phi lập tức vỗ vỗ cái miệng, nói: “Ai, xem cái miệng ta này, chuyện gì cũng có thể nói lung tung. Có điều, dù sao thì Khương Lục tiểu thư cũng không phải người ngoài, sớm biết một chút cũng không sao. Vương gia chúng ta cũng đã biết thế tử gia vừa ý Chu tiểu thư, dang muốn chọn ngày lành tháng tốt tới cửa cầu hôn đây. Vương gia nhà chúng ta a, trước giờ luôn tốn hết tâm tư lo lắng cho việc hôn nhân của thế tử gia, định thân xong, khẳng định sẽ vội vàng để cho bọn nhỏ bái đường thành thân…”



Khương Lệnh Uyển hơi ngẩn ra, biết rằng trong này khẳng định là có hiểu lầm, nhưng trong lòng lại giận mà không có chỗ phát tiết.



Nha hoàn bên người Phan trắc phi nhìn bóng lưng dã đi xa của Khương Lệnh Uyển, nhíu mày nói: “Khương Lục tiểu thư này làm sao vậy?”



Phan trắc phi khẽ mỉm cười, quay người trở về, lạnh nhạt nói: “Còn không phải tiết mục nhị nữ tranh nhất phu sao? nói cho cùng, vẫn là Chu tiểu thư cao hơn một bậc, nảy sinh cảm tình rồi cũng chưa chắc tất cả mọi thứ đều có thể chiếm được thượng phong.”



Lúc này Khương Lệnh Uyển nào có tâm tình để đi gặp Lục Bảo Thiền a? Chỉ thiếu chút nữa gặp người liền phun lửa.



Nàng trực tiếp muốn quay về phủ, lại nhìn thấy Lục Tông đã trở về.



Lục Tông thấy nàng, vẻ mặt hắn vô cùng vui vẻ, nhanh chóng đi tới: "Xán Xán."



Khương Lệnh uyển cắn răng một cái, lập tức tiến lên, giơ tay nhéo cánh tay của Lục Tông, nhưng mà thịt của hắn quá cứng, nàng căn bản là khôngnhéo được, hơn nữa tay còn rất đau.



Nàng xoa xoa tay, sau đó lại nhấc chân đạp một cái lên mu bàn chân của hắn, quai hàm tức giận phình lên: “Ăn trong bát còn nhìn trong nồi, Lục Tông, ngươi quả là có năng lực a!”