Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 106 : Chiến Huyết Sa Thần Tôn 2

Ngày đăng: 07:03 30/08/20

Sau khi Tiên Ngư Hoàng Đế tử vong chỉ thấy Thiên Tước Tiên Tử xuất hiện bên cạnh Hồng Ngư. Nàng không bắt kịp tốc độ của Hải nên mới tới trễ. Vừa vặn phát hiện Hải đang mặc kệ an nguy cứ đăm đăm nhìn Hồng Ngư đang gặp nguy hiểm. Nàng vốn là người tinh ý trông thấy sơ qua liền hiểu được bảy phần, liền lập tức ra tay cứu giúp. Tuy nhiên nàng bình thường ra tay vô tình thế nên vừa xuất chiêu đã giết luôn Tiên Ngư Hoàng Đế mà không thèm hỏi han cmg.
• Tiểu muội, không sao chứ.
Thiên Tước Tiên Tử lùi chân đến gần Hồng Ngư, vừa phòng bị bốn bên vừa hỏi han nàng. Tức thì Thiên Tước Tiên Tử nhận ra Hồng Ngư bất thường, quan sát thoáng qua liền phát hiện quỷ thuật ám trên người cô nàng. Thiên Tước Tiên Tử muốn ra tay giúp đỡ nhưng ngay vào lúc nàng động thủ chợt phía sau Hồng Ngư bỗng dưng xuất hiện một cái lồng đèn xanh leo lét. Thiên Tước Tiên Tử lập tức biến sắc. Chớp mắt lướt qua người Hồng Ngư, một tay đặt lên vai Hồng Ngư, tay còn lại vận dụng hỏa diễm hóa thành một con chim tước dài hai trượng mang theo hơi nóng hừng hực đánh về phía trước.
Bóng tối bị ánh lửa xé toạc, bên trong lộ ra một con ác ngư xấu xí. Hình dạng giống như cá mặt quỷ với một cái đèn lồng trên đỉnh đầu và một bộ răng nhọn liễu, trắng ởn. Con cá toàn thân loang lổ vết thối rửa, có chỗ còn lộ ra xương cốt, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.
Phía sau nó một tiên ngư toàn thân mặc áo choàng dài màu đen, khuôn mặt nanh ác, tà mị đang phiêu hốt. Ả ta Chính là kẻ luôn thao túng Hồng Ngư, Hắc Ngư Quỷ Mẫu.
Hỏa tước và Quỷ Ngư Đăng va chạm, con cá bị đẩy lùi một đoạn, đầu cá bị thiêu một mảng khét lẹt. Tuy nhiên nó vốn là vật chết của Quỷ Động, không hề có cảm giác đau đớn. Sau khi Hỏa tước tan biến liền một lần nữa lao vào hai nữ như ma đói.
Thiên Tước Tiên Tử hừ nhẹ, thu lại tiên kiếm, chân dậm bước lùi, kéo theo Hồng Ngư quay người bỏ chạy. Không phải nàng sợ hãi không đấu lại Hắc Ngư Quỷ Mẫu mà là lo cho Hồng Ngư không có sức phản kháng, nếu bị vướng vào cuộc chiến sẽ gặp phải nguy hiểm. Thế nên Thiên Tước Tiên Tử cố ý kéo nàng, chạy đến chỗ bức tượng Đại Kình Tiên sừng sững đứng bệ vệ cạnh hoàng cung, đem nàng đặt dưới chân tượng còn mình thì quay lại ứng chiến.
Hắc Ngư Quỷ Mẫu không trực tiếp tham chiến mà chỉ đứng phía xa điều khiển Quỷ Ngư Đăng. Sở trường của bà ta là triệu hồi những ác thú ở Quỷ Động làm vật chiến đấu, còn bản thân mình thì ở phía xa quan sát, lợi dụng đối thủ sơ hở sẽ sử dụng quỷ thuật ám toán, thâm độc vạn phần. Bà ta không ngừng dùng cặp mắt cú vọ chằm chằm nhất cử nhất động của Thiên Tước Tiên Tử, hắc trượng xương cá trên tay lập lòe quỷ khí âm u, tùy thời có thể công kích.
Thiên Tước Tiên Tử một mình một kiếm, toàn thân bao bọc hỏa diễm cuộn tròn. Mặc dầu đang ở đáy biển vẫn không thấy dập tắt được ngọn lửa ấy. Lần trước khi đấu với Cửu Ngụy, bởi vì kẻ địch quá mạnh nên nàng không thể biểu hiện. Hiện tại trước mặt chỉ là một con cá nhỏ, nàng hoàn toàn bạo lộ thực lực. Trong phút chốc đã xẻ mấy kiếm trên thân Quỷ Ngư Đăng, chém nó rụng mấy khối thịt, máu đen nhuộm đỏ dòng nước bốc lên một mùi thối hoắc.
......
Thành Tiên Ngư nhanh chóng trở thành một chiến trường. Nhóm tiên ngư tộc trung thành với hoàng triều tận dụng hỗn loạn cướp ngục thoát ra, cùng đồng bọn hội họp lại phản kháng binh lính của Đông Hải Sa Vương. Tràng chém giết thảm liệt diễn ra vô cùng đẫm máu. Mấy vạn tiên ngư xen lẫn Sa Nhân không ngừng liều mạng, máu tươi nhuộm đỏ cả hải vực, chân cụt tay đứt trôi liêu phiêu khắp nơi.
Phía trên, hai đại boss là Đông Hải Sa Vương và Huyết Sa Thần Tôn vẫn không ngừng vây công Hải. Mặc dù hắn tài nghệ hơn người vẫn khó lòng địch được cả hai, huống hồ bọn họ dường như rất là ăn ý. Huyết Sa Thần Tôn chủ lực tấn công, dùng sức mạnh dời non lấp bể không ngừng oanh tạc Hải. Đông Hải Sa Vương thì điều khiển bầy cá mập bơi vây xung quanh, ám kích và quấy rối. Hải trước tình thế bị chèn ép vẫn mặc định giữa vòng vây, sử dụng loạn định vũ khúc côn kiên cường bảo trụ. Đánh đến Đông Hải Sa Vương cũng kinh hãi, sức chiến đđấu Thật không cách nào tưởng tượng được.
Huyết Sa Thần Tôn hai mắt đỏ trạch, từ lâu lắm rồi, kể từ khi cuộc tranh đoạt thần vị nó chưa từng gặp ai mạnh mẽ như vậy. Chí ít không thua kém Đại Kình Tiên năm xưa. Bị phong ấn mấy vạn năm tu vi của nó không những không bị bào mòn mà còn âm thầm tăng lên, xấp xỉ đạt ngưỡng thần thú. Chỉ cần một chút thời gian nữa liền sẽ thành công đột phá thần thú. Vậy mà tên nhãi trước mặt kia lại có thể chống lại nó lâu như vậy, đó chính là một sự sỉ nhục.
• Huyết Sinh Hải, Ma Sa Tôn.....
Nhất thời phẫn nộ, Huyết Sa Thần Tôn liền vận dụng đến thần thông của mình. Chỉ thấy sau lưng nó hóa thành một huyết hải cực lớn, bản thân nó quy về một vị vương thần trong đó, một mình nắm giữ tất cả.
Thần thông là thiên phú của yêu thú, chỉ khi bản thân nó trở nên vô cùng cường đại mới có thể vận dụng được. Uy lực lớn lao phi thường. Hải đối mặt với huyết hải ập tới bản thân liền lung lay như con thuyền nhỏ trước mưa xa bão táp, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng. Hắn tay nâng Kim Cô Bổng cắn răng chịu đựng áp lực khủng bố, toàn thân rung lên từng nhịp. sau lưng, Đông Hải Sa Vương âm độc đâm hắn một đao. Vô số cá mập không ngừng hướng hắn mà cắn xé, làm hắn khó lòng bảo trụ mà toàn lực chống đỡ Huyết Sa Thần Tôn.
Huyết Sa Thần Tôn hòa nhập vào huyết hải của mình liền như cá gặp nước. Thân thể to lớn lại càng phô trương hơn, trực tiếp há bộ hàm đầy những hàng răng lởm chởm về phía Hải mà phệ. Nếu như bị nó cắn phải e rằng không chết thì cũng phải lột xuống một tầng da.
Thiên Tước Tiên Tử bên này chứng kiến tình cảnh hiểm nghèo của Hải trong lòng cũng nổi lên một trận lo lắng, nhất thời lơ là liền bị Hắc Ngư Quỷ Mẫu sử dụng quỷ thuật đánh lén. May mà nàng thân thủ không tầm thường chớp mắt đã tránh được, nếu không đã gặp nguy hiểm rồi. Nàng biết Hải rất mạnh, nhưng cảm nhận sức mạnh của Huyết Sa Thần Tôn nàng lại không nắm chắc Hải có thể chống lại hay không. Trong lòng ngổn ngang lo lắng nhưng không thể làm gì.
Đứng từ xa nhìn lại, Hải so sánh với huyết hải thật là nhỏ bé. Thế nhưng hắn lại không mảy may run sợ, kiên cường chẳng khác nào một tảng đá nhỏ trước cơn sóng thần không hề lay chuyển.
Kim Cô Bổng trên tay hắn phát sáng rực rỡ. Chớp mắt hóa lớn vạn trượng, không nhân nhượng đối đầu với huyết hải, dù cho tan xương nát thịt cũng quyết ngăn chặn Huyết Sa Thần Tôn.
Khoảnh khắc ấy dường như thiên địa cũng trở nên ảm đạm, không gian chết lặng trong giây phút. Toàn thân Hải không ngừng bốc lên khói xám, tà khí trong người hắn đang dần dần dần hao mòn. Khí thế của Huyết Sa Thần Tôn quá dữ dội, dù tu vi của Hải không thấp nhưng chống lại vẫn có chút miễn cưỡng, hơn nữa còn bị Đông Hải Sa Vương không ngừng quấy phá, phen này e rằng lật thuyền rồi.
• Huyết Sa, bao nhiêu năm giam cầm vẫn không thể khiến ngươi tỉnh ngộ sau.
Chợt một giọng nói to lớn vang lên. Âm thanh mang theo uy nghiêm tràn ngập, khiến cho lòng người chỉ muốn thủ phục quỳ bái, như một vị thần vương giá lâm nhân gian.
Huyết Sa Thần Tôn đối với giọng nói ấy cực kỳ mẫn cảm. Vừa mới nghe thấy thái độ lập tức chuyển biến, ngay cả công kích Hải cũng ngừng lại. Nó quay đầu về hướng phát ra âm thanh gầm lên.
• Đại Kình.......
Âm thanh của nó bao hàm sự tức giận, hận thù kèm uất ức. Dường như đối với chủ nhân của âm thanh kia nó vô cùng thống hận. Hận không thể giết chết kẻ đó.
Hải thoát khỏi công kích của Huyết Sa Thần Tôn liền nhẹ nhõm không ít. Lập tức quay đầu lại nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy một thân ảnh cao lơn sừng sững đứng bên kia.