Ngộ Không Chuyển Thế
Chương 138 : Tiên Đế
Ngày đăng: 23:29 19/02/21
Dưới sự giúp sức của Triệu Thái cũng như Hạ Ứng Phiên, phe của Hải bắt đầu lấy lại thế cân bằng, thậm chí có dấu hiệu muốn lật ngược tình thế, sát sao chèn ép phe Thiên Không Thành, khiến bọn họ liên tục tổn thất nhân số.
Trong khi Lôi Vô Tâm cũng với Hạ Ứng Phiên vẫn không ngừng đối chiến thì Hải và Triệu Thái gần là đã áp đảo tuyệt đối đám quan thần võ tướng. Tận dụng thời cơ chuẩn xác, Hải từ trên cao đập xuống một gậy khiến cho một gã võ tướng sử dụng song chùy không chống đỡ nổi, binh khí vỡ nát, ói máu ngã nhào, tử vong đương trường. Triệu Thái cũng không chịu thua. Lông bút mềm mại như tơ ở trong tay ông lại sắc bén như dao, nháy mắt đã xuyên thủng mi tâm một vị quan thần, người này còn chưa kịp trăng trối đã về chầu tổ tiên. Vì số lượng giảm xuống, những người còn lại càng thêm đuối sức, chỉ có thể phòng thủ, khó lòng hoàn thủ.
Về phần Chiến trường của quân binh và nhóm Bạch Linh Nhi càng thêm kịch liệt. Được thuộc hạ của Triệu Thái gia nhập, bọn họ liền giảm đi áp lực, có khoảng không để bộc phát hết sức. Mỗi người đều lâm vào cuồn chiến, chém giết đến đỏ cả mắt. Quân binh từ đầu số lượng hơn ba ngàn giờ chỉ có hơn một ngàn, chết đi gần hai phần ba. Số còn lại cũng đã sớm bị dọa phá can. Chiến ý không còn như ban đầu, chiến lực giảm xuống rất nhiều, không phải là đối thủ của họ.
• Khốn kiếp.... Mau chóng quay về gọi thêm viện binh....
Lôi Vô Tâm nhìn thấy cảnh này lập tức giận điên người, vội vàng ra lệnh cho một cận thần nhanh chóng chạy đi. Ông ta nằm mơ cũng không nghĩ ra lần xuất quân này dẫn theo nhiều người như vậy mà lại lật thuyền. Đến chết ông ta cũng không cách nào cam tâm. Nhất quyết phải lấy lại mặt mũi, dù có kéo toàn bộ Thiên Không Thành đến đây cũng chẳng sao.
• Mau ngăn lại......
Triệu Thái tức tốc truyền đạt cho Hải biết, ông làm sao muốn để cho Lôi Vô Tâm đạt được ý đồ.
• Đã biết...
Hải gật đầu, lập tức lệnh cho một phân thân đuổi theo vị cận thần kia. Hắn cũng không muốn để cho viện binh kéo đến, như vậy chẳng khác nào tự dồn mình vào đường cùng.
• Aaaaa....
Chớp mắt cận thần chưa chạy được bao xa đã hét lên thê thảm, không cần nói cũng có thể đoán được kết quả.
• Khốn nạn, tất cả các ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây.
Lôi Vô Tâm biết không có cách nào lật ngược tình thế, ông ta trong lòng cực kỳ căm phẫn, gào thét giữa trời.
• Ngươi tự lo cho mình trước đi....
Hạ Ứng Phiên khinh thường nói, lợi dụng Lôi Vô Tâm vì bị tâm tình ảnh hưởng liền ra tay, vung chủy thủ chém trúng mạn vai trái của ông ta.
• A.... Phụt....
Lôi Vô Tâm lập tức hét thảm, liên tục lùi lại mấy bước, miệng ọc ra máu tươi. Ông ta không chỉ bị thương da thịt mà còn bị kiếm khí của Hạ Ứng Phiên tàn phá trong nội mạch. Lần này thất thủ là chuyện khó tránh khỏi rồi.
• Ngươi vẫn kém cỏi như vậy....
Hạ Ứng Phiên cao ngạo chỉ kiếm vào mặt Lôi Vô Tâm rồi mỉa mai.
• Hừ, muốn chém muốn giết tùy ngươi, đừng hạ nhục người khác. Các ngươi cũng sẽ chẳng yên ổn được bao lâu đâu....
Lôi Vô Tâm vẻ mặt lạnh lùng, biểu hiện thấy chết không sờn. Mặc dù đã bị trọng thương nhưng thái độ vẫn cực kỳ cứng rắn, không bao giờ luồn lách hay tỏ ra sợ sệt.
• Tốt, vậy ta sẽ thoải mái tiễn ngươi đi.
Chà đạp vinh dự của người khác không phải là tính cách của Hạ Ứng Phiên. Lão tức thì khí khái nói, ý định vung kiếm lên kết liễu Lôi Vô Tâm. Lôi Vô Tâm dù cận kề tử vong cũng vẫn giữ đôi mắt trơ trơ, chòng chọc nhìn vào Hạ Ứng Phiên.
Phía bên kia Hải và Triệu Thái cũng đã triệt sát được thêm hai võ tướng và hai quan thần. Những người còn lại đều bị thương và không còn bao nhiêu sức chiến đấu. Chiến dịch truy bắt lần này coi như đã thất bại hoàn toàn.
• Mau chóng giết hết bọn chúng sau đó rời khỏi nơi này.
Động đến an nguy của người thân Triệu Thái mới bộc lộ ra sự vô tình máu lạnh của mình. Hiện tại trong mắt ông đều là sát ý. Ra tay cực kỳ tàn nhẫn, chỉ muốn nhanh chóng tiêu diệt hết đối thủ sau đó dẫn bọn Triệu Hàn Tiên trốn đi. Dưới thủ đoạn sấm sét của ông và Hải cộng lại, những người còn sót lại cũng không qua khỏi, tích tắc đã chết hết.
Lôi Vô Tâm sau một tiếng hét thê lương cũng tuyệt khí bỏ mình. Đường đường là Hình Bộ Thượng Tọa lại bị người ta giết tại chiến trường, nghĩ đến cũng thật oan uổng. Ai bảo ông ta quá kiêu căng, muốn tự mình nhảy ra chỉ huy. Lần này xui xẻo đụng phải Hạ Ứng Phiên, một trong thập đại cường giả của Liên Minh Phi Thăng, kết quả đem mạng mình góp vào.
Đầu não đã giải quyết xong, đám lâu la còn lại cũng không lật lên nổi sóng gió gì. Ít lâu sau đều bị diệt. Phe của Hải coi như chiến thắng tuyệt đối. Ngoại trừ mỗi người có một chút thương tích ra thì không tổn thất ai cả. Coi như trong cái rủi có cái may.
..........
Lúc bọn họ tập hợp lại định bàn tính cách trốn chạy thì bầu trời Tiên Giới đột nhiên đổi sắc. Ban đầu vẫn còn xanh trong chớp mắt hóa thành màu đỏ, hàng loạt huyết vân cuồn cuộn không ngừng xoáy tròn trên bầu trời. Hoàn cảnh chẳng khác nào thượng thiên đang tức giận.
• Nguy, Tiên Đế đã phát hiện ra, chúng ta phải lập tức chạy thôi.
Hạ Ứng Phiên cực kỳ mẫn cảm với khí tức như có như không đang ẩn chứa trên bầu trời kia. Linh tính mách bảo lão nguy hiểm đang đến gần. Tức thì ông ta biến sắc hối thúc.
• Hừ.....
Thế nhưng mọi người còn chưa kịp phản ứng gì thì không gian đã vang lên một tiếng hừ lạnh. Âm thanh không lớn nhưng nghe rất là tức giận. Chỉ vẻn vẹn một ba âm như vậy mà không gian xung quanh bọn họ vặn vẹo liên tục. Ngoại trừ ba người Hải, Hạ Ứng Phiên và Triệu Thái thì những người còn lại đều bị chấn đến ói máu tươi.
• Dám ở Tiên Giới của ta náo loạn, còn cả gan giết chết quan tướng triều đình. Các ngươi nghĩ mình là ai.....
Thương khung như mặt hồ yên ả chợt gợn sóng. Không biết từ đâu một nam tử vận Lam y bước ra. Y từ đầu đến chân cực kỳ trẻ tuổi. Dáng người thanh tú, mảnh khảnh như nữ nhân. So với mấy thanh niên tai to ngực lớn thì khác xa một trời một vực. Đặc biệt nhất chính là dung nhan của y, có thể nói là cực kỳ diễm lệ. Cho dù là mỹ nhân khuynh thành thiên hạ cũng khó lòng sánh được. Ngay cả Bạch Linh Nhi, Triệu Hàn Tiên được đánh giá là cực phẩm cũng phải ảm đạm thất sắc. Nếu nói y là thiên địa đệ nhất mỹ nam cũng không khoa trương tý nào. Chẳng ai có thể ngờ rằng Tiên Đế cao cao tại thượng, người nắm giữ toàn bộ Tiên Giới lại có tư mạo như vậy.
Sự xuất hiện cũng như nhan sắc của Tiên Đế khiến cho tất cả mọi người một phen ngẩn người. Quên cả sự nguy hiểm đang kéo đến mà chằm chằm nhìn y. Duy chỉ có Hạ Ứng Phiên là còn giữ được bình tĩnh, lão nhíu mày sâu sắc nhìn Tiên Đế. Lão so với những người khác quá hiểu được con người của vị Tiên Đế thoạt nhìn thanh tao này. Dưới cái vỏ bọc kia chính là sự tàn nhẫn và lạnh lùng. Một khi đã ra tay liền không có mấy chữ dung tình. Không biết bao nhiêu phi thăng giả bỏ mạng dưới tay y, cuộc chiến năm xưa chính là do y kết thúc.
• Mọi người mau chóng hợp sức, đấu đơn lẻ chúng ta không phải là đối thủ của hắn....
Hạ Ứng Phiên lập tức lên tiếng cảnh tỉnh mọi người. Bản thân vừa nói xong đã động. Song chủy trong tay tê minh liên tục. Đạp chân một cái đã bay đến chỗ Tiên Đế. Tiếp theo lao, Triệu Thái cũng xuất thủ, tiên bút lóa linh quang rực rỡ, chớp mắt đã phóng tới. Những người khác lũ lượt cùng nhúc nhích. Ùn ùn sử dụng thủ đoạn mạnh nhất đánh vào Tiên Đế. Tiên Đế nhất thời trở thành trung tâm của bão đạn mưa tên.
• Một đám ràng rỡ.
Tiên Đế vẻ mặt vẫn lạnh đạm vô tình. Trong mắt y tất cả những người xông đến chỉ là con sâu cái kiến, không có chút sức nặng nào. Khi bọn họ sắp đánh tới nơi y liền phất tay một cái. Không gian xung quanh lập tức gió nổi mây phun. Kình lục như sóng biển ào ạt quất về bốn phía. Tất cả mọi dù là Hạ Ứng Phiên, Triệu Thái hay những người khác đều không chống lại nổi, bị đánh tan tác, ói máu bay ngược về sau, ầm ầm nện lên đại địa. Chỉ cần một chiêu liền áp đảo tuyệt đối.
• Khốn nạn, lực lượng Tiên Giới chúng ta không thể chịu nổi.
Vừa bị đánh bay, Hạ Ứng Phiên lập tức từ dưới đất đá lộn xộn bò lên, bực tức nói. Khóe miệng ông vẫn còn vương vãi máu, rõ ràng đã nhận tổn thương. Hải cùng những người khác cũng lần lượt ngoi lên. Tuy nhiên ngoại trừ hắn, những người khác chỉ có Triệu Thái tu vi cao cường mới ổn định một chút, còn lại đều bị trọng thương, không còn sức chiến đấu.
• Con sâu cái kiến....
Tiên Đế nói bằng điệu bộ khinh thường, bàn tay từ trên đè xuống. Vẻn vẹn một động tác bình thường lại khiến cho lực lượng Tiên Giới tụ tập, sức ép khổng lồ nặng nề đè xuống đám người Của Hải.
• Hự......
Sự trấn áp này mạnh mẽ đến mức Hải sở hữu thân thể bán thánh cũng không chống chịu nổi mà nằm bẹp dưới đất. Đây là lần thứ hai có người muốn đè đầu cưỡi cổ hắn, chuyện này thật là tức chết người mà. Hắn không bao giờ cam tâm như vậy, lập tức dùng sức chống tay bò dậy. Tuy nhiên sức ép ở đây đâu phải tầm thường, là toàn bộ Tiên Giới trấn áp xuống, người bình thường hoàn toàn không có sức chống cự. Từ trong thần hồn, huyết mạch đã tồn tại sẵn áp chế , đâu phải muốn chống lại liền có thể mạnh mẽ lật thuyền. Thế nên cho dù hắn có cố gắng cách mấy cũng không thể đứng lên, bàn tay vì dùng lực quá mạnh mà lún thẳng xuống đại địa.
• Các ngươi mau đem chúng bắt lại, ba ngày sau xử tử công khai, răng đe toàn giới.
Tiên Đế không chỉ tới một mình, phía sau y còn có một đám quan thần, binh sĩ đi theo. Y sau khi trấn áp đám người Hải liền ra lệnh cho họ.
• Thiên Hải ca....
Vào thời khắc ấy bên tai Hải vang lên giọng nói của Triệu Hàn Tiên. Thì ra vừa rồi lúc bị đè xuống nàng vô tình đứng kế bên Hải nên hiện tại nang cũng đang nằm cạnh hắn. Tình huống của nàng bấy giờ còn thê thảm hơn cả hắn. Thân thể không thể nhúc nhích nổi, chỉ có thể nằm im bất động dưới đất. Tuy nhiên nàng vẫn cố gắng làm gì đó. Nàng yếu ớt thò tay vào trong bọc, từng chút từng chút lấy ra một khối đá nhỏ. Làm đến đây dường như vì cố gắng quá độ nên nhìn nàng có vẻ hư thoát. Đôi tay nàng run rẩy chậm chạp kéo lê dưới đất, dần dần đưa khối đá tiếp cận hắn.
• Muội đang làm gì đó....
Hải không hiểu được hành động của nàng nhưng hắn có một dự cảm bất ổn, vì vậy hắn lập tức hỏi nàng.
• Muội xin lỗi, nhưng muội không muốn huynh chết.
Triệu Hàn Tiên rớt rớt nước mắt, nàng nói bằng giọng điệu day dứt, để đưa ra quyết định này nàng đã giày xéo tâm can rất nhiều.
• Ý nàng là sao....
Hải chưa kịp nhận thức ra vấn đề, tuy nhiên lúc đó Triệu Hàn Tiên đã dí khối đá vào người hắn sau đó niệm pháp quyết. Tức thì khối đá vỡ tung. Bên trong toát ra một loại lực lượng ba động. Dưới điều khiển của nàng lực lượng đó tuy cuồn bạo nhưng lại chỉ xoáy quanh người Hải, bao phủ hắn vào trong.
• Nàng.....
Cuối cùng Hải cũng hiểu Triệu Hàn Tiên tính làm gì. Nàng đang sử dụng Dịch Không Thạch để giải thoát cho hắn. Vốn dĩ viên đá này dùng để nàng tranh thủ lúc nguy hiểm, nhưng nàng lại đem nó đẩy về phía Hải. Chuyện này làm sao hắn có thể chấp nhận được. Chỉ là hắn không thể thay đổi được gì. Lực lượng của Dịch Không Thạch quá mạnh mẽ, chớp mắt đã xé mở không gian cuốn hắn rơi vào không gian loạn lưu.
Trong khi Lôi Vô Tâm cũng với Hạ Ứng Phiên vẫn không ngừng đối chiến thì Hải và Triệu Thái gần là đã áp đảo tuyệt đối đám quan thần võ tướng. Tận dụng thời cơ chuẩn xác, Hải từ trên cao đập xuống một gậy khiến cho một gã võ tướng sử dụng song chùy không chống đỡ nổi, binh khí vỡ nát, ói máu ngã nhào, tử vong đương trường. Triệu Thái cũng không chịu thua. Lông bút mềm mại như tơ ở trong tay ông lại sắc bén như dao, nháy mắt đã xuyên thủng mi tâm một vị quan thần, người này còn chưa kịp trăng trối đã về chầu tổ tiên. Vì số lượng giảm xuống, những người còn lại càng thêm đuối sức, chỉ có thể phòng thủ, khó lòng hoàn thủ.
Về phần Chiến trường của quân binh và nhóm Bạch Linh Nhi càng thêm kịch liệt. Được thuộc hạ của Triệu Thái gia nhập, bọn họ liền giảm đi áp lực, có khoảng không để bộc phát hết sức. Mỗi người đều lâm vào cuồn chiến, chém giết đến đỏ cả mắt. Quân binh từ đầu số lượng hơn ba ngàn giờ chỉ có hơn một ngàn, chết đi gần hai phần ba. Số còn lại cũng đã sớm bị dọa phá can. Chiến ý không còn như ban đầu, chiến lực giảm xuống rất nhiều, không phải là đối thủ của họ.
• Khốn kiếp.... Mau chóng quay về gọi thêm viện binh....
Lôi Vô Tâm nhìn thấy cảnh này lập tức giận điên người, vội vàng ra lệnh cho một cận thần nhanh chóng chạy đi. Ông ta nằm mơ cũng không nghĩ ra lần xuất quân này dẫn theo nhiều người như vậy mà lại lật thuyền. Đến chết ông ta cũng không cách nào cam tâm. Nhất quyết phải lấy lại mặt mũi, dù có kéo toàn bộ Thiên Không Thành đến đây cũng chẳng sao.
• Mau ngăn lại......
Triệu Thái tức tốc truyền đạt cho Hải biết, ông làm sao muốn để cho Lôi Vô Tâm đạt được ý đồ.
• Đã biết...
Hải gật đầu, lập tức lệnh cho một phân thân đuổi theo vị cận thần kia. Hắn cũng không muốn để cho viện binh kéo đến, như vậy chẳng khác nào tự dồn mình vào đường cùng.
• Aaaaa....
Chớp mắt cận thần chưa chạy được bao xa đã hét lên thê thảm, không cần nói cũng có thể đoán được kết quả.
• Khốn nạn, tất cả các ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây.
Lôi Vô Tâm biết không có cách nào lật ngược tình thế, ông ta trong lòng cực kỳ căm phẫn, gào thét giữa trời.
• Ngươi tự lo cho mình trước đi....
Hạ Ứng Phiên khinh thường nói, lợi dụng Lôi Vô Tâm vì bị tâm tình ảnh hưởng liền ra tay, vung chủy thủ chém trúng mạn vai trái của ông ta.
• A.... Phụt....
Lôi Vô Tâm lập tức hét thảm, liên tục lùi lại mấy bước, miệng ọc ra máu tươi. Ông ta không chỉ bị thương da thịt mà còn bị kiếm khí của Hạ Ứng Phiên tàn phá trong nội mạch. Lần này thất thủ là chuyện khó tránh khỏi rồi.
• Ngươi vẫn kém cỏi như vậy....
Hạ Ứng Phiên cao ngạo chỉ kiếm vào mặt Lôi Vô Tâm rồi mỉa mai.
• Hừ, muốn chém muốn giết tùy ngươi, đừng hạ nhục người khác. Các ngươi cũng sẽ chẳng yên ổn được bao lâu đâu....
Lôi Vô Tâm vẻ mặt lạnh lùng, biểu hiện thấy chết không sờn. Mặc dù đã bị trọng thương nhưng thái độ vẫn cực kỳ cứng rắn, không bao giờ luồn lách hay tỏ ra sợ sệt.
• Tốt, vậy ta sẽ thoải mái tiễn ngươi đi.
Chà đạp vinh dự của người khác không phải là tính cách của Hạ Ứng Phiên. Lão tức thì khí khái nói, ý định vung kiếm lên kết liễu Lôi Vô Tâm. Lôi Vô Tâm dù cận kề tử vong cũng vẫn giữ đôi mắt trơ trơ, chòng chọc nhìn vào Hạ Ứng Phiên.
Phía bên kia Hải và Triệu Thái cũng đã triệt sát được thêm hai võ tướng và hai quan thần. Những người còn lại đều bị thương và không còn bao nhiêu sức chiến đấu. Chiến dịch truy bắt lần này coi như đã thất bại hoàn toàn.
• Mau chóng giết hết bọn chúng sau đó rời khỏi nơi này.
Động đến an nguy của người thân Triệu Thái mới bộc lộ ra sự vô tình máu lạnh của mình. Hiện tại trong mắt ông đều là sát ý. Ra tay cực kỳ tàn nhẫn, chỉ muốn nhanh chóng tiêu diệt hết đối thủ sau đó dẫn bọn Triệu Hàn Tiên trốn đi. Dưới thủ đoạn sấm sét của ông và Hải cộng lại, những người còn sót lại cũng không qua khỏi, tích tắc đã chết hết.
Lôi Vô Tâm sau một tiếng hét thê lương cũng tuyệt khí bỏ mình. Đường đường là Hình Bộ Thượng Tọa lại bị người ta giết tại chiến trường, nghĩ đến cũng thật oan uổng. Ai bảo ông ta quá kiêu căng, muốn tự mình nhảy ra chỉ huy. Lần này xui xẻo đụng phải Hạ Ứng Phiên, một trong thập đại cường giả của Liên Minh Phi Thăng, kết quả đem mạng mình góp vào.
Đầu não đã giải quyết xong, đám lâu la còn lại cũng không lật lên nổi sóng gió gì. Ít lâu sau đều bị diệt. Phe của Hải coi như chiến thắng tuyệt đối. Ngoại trừ mỗi người có một chút thương tích ra thì không tổn thất ai cả. Coi như trong cái rủi có cái may.
..........
Lúc bọn họ tập hợp lại định bàn tính cách trốn chạy thì bầu trời Tiên Giới đột nhiên đổi sắc. Ban đầu vẫn còn xanh trong chớp mắt hóa thành màu đỏ, hàng loạt huyết vân cuồn cuộn không ngừng xoáy tròn trên bầu trời. Hoàn cảnh chẳng khác nào thượng thiên đang tức giận.
• Nguy, Tiên Đế đã phát hiện ra, chúng ta phải lập tức chạy thôi.
Hạ Ứng Phiên cực kỳ mẫn cảm với khí tức như có như không đang ẩn chứa trên bầu trời kia. Linh tính mách bảo lão nguy hiểm đang đến gần. Tức thì ông ta biến sắc hối thúc.
• Hừ.....
Thế nhưng mọi người còn chưa kịp phản ứng gì thì không gian đã vang lên một tiếng hừ lạnh. Âm thanh không lớn nhưng nghe rất là tức giận. Chỉ vẻn vẹn một ba âm như vậy mà không gian xung quanh bọn họ vặn vẹo liên tục. Ngoại trừ ba người Hải, Hạ Ứng Phiên và Triệu Thái thì những người còn lại đều bị chấn đến ói máu tươi.
• Dám ở Tiên Giới của ta náo loạn, còn cả gan giết chết quan tướng triều đình. Các ngươi nghĩ mình là ai.....
Thương khung như mặt hồ yên ả chợt gợn sóng. Không biết từ đâu một nam tử vận Lam y bước ra. Y từ đầu đến chân cực kỳ trẻ tuổi. Dáng người thanh tú, mảnh khảnh như nữ nhân. So với mấy thanh niên tai to ngực lớn thì khác xa một trời một vực. Đặc biệt nhất chính là dung nhan của y, có thể nói là cực kỳ diễm lệ. Cho dù là mỹ nhân khuynh thành thiên hạ cũng khó lòng sánh được. Ngay cả Bạch Linh Nhi, Triệu Hàn Tiên được đánh giá là cực phẩm cũng phải ảm đạm thất sắc. Nếu nói y là thiên địa đệ nhất mỹ nam cũng không khoa trương tý nào. Chẳng ai có thể ngờ rằng Tiên Đế cao cao tại thượng, người nắm giữ toàn bộ Tiên Giới lại có tư mạo như vậy.
Sự xuất hiện cũng như nhan sắc của Tiên Đế khiến cho tất cả mọi người một phen ngẩn người. Quên cả sự nguy hiểm đang kéo đến mà chằm chằm nhìn y. Duy chỉ có Hạ Ứng Phiên là còn giữ được bình tĩnh, lão nhíu mày sâu sắc nhìn Tiên Đế. Lão so với những người khác quá hiểu được con người của vị Tiên Đế thoạt nhìn thanh tao này. Dưới cái vỏ bọc kia chính là sự tàn nhẫn và lạnh lùng. Một khi đã ra tay liền không có mấy chữ dung tình. Không biết bao nhiêu phi thăng giả bỏ mạng dưới tay y, cuộc chiến năm xưa chính là do y kết thúc.
• Mọi người mau chóng hợp sức, đấu đơn lẻ chúng ta không phải là đối thủ của hắn....
Hạ Ứng Phiên lập tức lên tiếng cảnh tỉnh mọi người. Bản thân vừa nói xong đã động. Song chủy trong tay tê minh liên tục. Đạp chân một cái đã bay đến chỗ Tiên Đế. Tiếp theo lao, Triệu Thái cũng xuất thủ, tiên bút lóa linh quang rực rỡ, chớp mắt đã phóng tới. Những người khác lũ lượt cùng nhúc nhích. Ùn ùn sử dụng thủ đoạn mạnh nhất đánh vào Tiên Đế. Tiên Đế nhất thời trở thành trung tâm của bão đạn mưa tên.
• Một đám ràng rỡ.
Tiên Đế vẻ mặt vẫn lạnh đạm vô tình. Trong mắt y tất cả những người xông đến chỉ là con sâu cái kiến, không có chút sức nặng nào. Khi bọn họ sắp đánh tới nơi y liền phất tay một cái. Không gian xung quanh lập tức gió nổi mây phun. Kình lục như sóng biển ào ạt quất về bốn phía. Tất cả mọi dù là Hạ Ứng Phiên, Triệu Thái hay những người khác đều không chống lại nổi, bị đánh tan tác, ói máu bay ngược về sau, ầm ầm nện lên đại địa. Chỉ cần một chiêu liền áp đảo tuyệt đối.
• Khốn nạn, lực lượng Tiên Giới chúng ta không thể chịu nổi.
Vừa bị đánh bay, Hạ Ứng Phiên lập tức từ dưới đất đá lộn xộn bò lên, bực tức nói. Khóe miệng ông vẫn còn vương vãi máu, rõ ràng đã nhận tổn thương. Hải cùng những người khác cũng lần lượt ngoi lên. Tuy nhiên ngoại trừ hắn, những người khác chỉ có Triệu Thái tu vi cao cường mới ổn định một chút, còn lại đều bị trọng thương, không còn sức chiến đấu.
• Con sâu cái kiến....
Tiên Đế nói bằng điệu bộ khinh thường, bàn tay từ trên đè xuống. Vẻn vẹn một động tác bình thường lại khiến cho lực lượng Tiên Giới tụ tập, sức ép khổng lồ nặng nề đè xuống đám người Của Hải.
• Hự......
Sự trấn áp này mạnh mẽ đến mức Hải sở hữu thân thể bán thánh cũng không chống chịu nổi mà nằm bẹp dưới đất. Đây là lần thứ hai có người muốn đè đầu cưỡi cổ hắn, chuyện này thật là tức chết người mà. Hắn không bao giờ cam tâm như vậy, lập tức dùng sức chống tay bò dậy. Tuy nhiên sức ép ở đây đâu phải tầm thường, là toàn bộ Tiên Giới trấn áp xuống, người bình thường hoàn toàn không có sức chống cự. Từ trong thần hồn, huyết mạch đã tồn tại sẵn áp chế , đâu phải muốn chống lại liền có thể mạnh mẽ lật thuyền. Thế nên cho dù hắn có cố gắng cách mấy cũng không thể đứng lên, bàn tay vì dùng lực quá mạnh mà lún thẳng xuống đại địa.
• Các ngươi mau đem chúng bắt lại, ba ngày sau xử tử công khai, răng đe toàn giới.
Tiên Đế không chỉ tới một mình, phía sau y còn có một đám quan thần, binh sĩ đi theo. Y sau khi trấn áp đám người Hải liền ra lệnh cho họ.
• Thiên Hải ca....
Vào thời khắc ấy bên tai Hải vang lên giọng nói của Triệu Hàn Tiên. Thì ra vừa rồi lúc bị đè xuống nàng vô tình đứng kế bên Hải nên hiện tại nang cũng đang nằm cạnh hắn. Tình huống của nàng bấy giờ còn thê thảm hơn cả hắn. Thân thể không thể nhúc nhích nổi, chỉ có thể nằm im bất động dưới đất. Tuy nhiên nàng vẫn cố gắng làm gì đó. Nàng yếu ớt thò tay vào trong bọc, từng chút từng chút lấy ra một khối đá nhỏ. Làm đến đây dường như vì cố gắng quá độ nên nhìn nàng có vẻ hư thoát. Đôi tay nàng run rẩy chậm chạp kéo lê dưới đất, dần dần đưa khối đá tiếp cận hắn.
• Muội đang làm gì đó....
Hải không hiểu được hành động của nàng nhưng hắn có một dự cảm bất ổn, vì vậy hắn lập tức hỏi nàng.
• Muội xin lỗi, nhưng muội không muốn huynh chết.
Triệu Hàn Tiên rớt rớt nước mắt, nàng nói bằng giọng điệu day dứt, để đưa ra quyết định này nàng đã giày xéo tâm can rất nhiều.
• Ý nàng là sao....
Hải chưa kịp nhận thức ra vấn đề, tuy nhiên lúc đó Triệu Hàn Tiên đã dí khối đá vào người hắn sau đó niệm pháp quyết. Tức thì khối đá vỡ tung. Bên trong toát ra một loại lực lượng ba động. Dưới điều khiển của nàng lực lượng đó tuy cuồn bạo nhưng lại chỉ xoáy quanh người Hải, bao phủ hắn vào trong.
• Nàng.....
Cuối cùng Hải cũng hiểu Triệu Hàn Tiên tính làm gì. Nàng đang sử dụng Dịch Không Thạch để giải thoát cho hắn. Vốn dĩ viên đá này dùng để nàng tranh thủ lúc nguy hiểm, nhưng nàng lại đem nó đẩy về phía Hải. Chuyện này làm sao hắn có thể chấp nhận được. Chỉ là hắn không thể thay đổi được gì. Lực lượng của Dịch Không Thạch quá mạnh mẽ, chớp mắt đã xé mở không gian cuốn hắn rơi vào không gian loạn lưu.