Ngộ Không Chuyển Thế
Chương 61 : Cửu Ngụy
Ngày đăng: 02:22 27/06/20
Trên không Địa Tử Đàm xuất hiện bóng dáng một người một thú. Bọn họ không ngừng truy đuổi nhau. Vượt qua không gian. Đi phía trước là sinh vật giống như rồng. Toàn thân bốc lên ngọn lửa màu tím. Nó hiện tại đang dốc sức bỏ chạy. Thi thoảng lại hướng phía sau phun ra một cầu lửa. Đuổi theo nó là một nam nhân. Dáng vẻ khôi ngô, hắn chân đạp cân đẩu vân. Lướt gió bay đi. Đuổi theo đầu rồng phía trước không ngừng nghỉ. Bọn họ chính là Địa Tử Long và Hải. Tính từ lúc rời khỏi địa điểm giao chiến đã qua nữa canh giờ. Bọn họ vẫn liên tục rượt đuổi nhau trên không trung. Địa Tử Long tốc độ cực nhanh, lai thông thuộc địa hình Địa Tử Đàm nên nhất thời không bị Hải bắt được. Tuy nhiên nó cũng không thể trốn chạy được bao lâu nữa bởi vì Hải đã bắt đầu tăng tốc. Ráo riết truy đuổi nó. Hắn liên tục tạo ra những luồng tà khí đánh về phía Địa Tử Long. Khiến cho nó phải chật vật tránh né. Bọn họ càng đuổi càng đi sâu vào trong. Vô tình ra ngoài Địa Tử Đàm lúc nào không hay biết. Cho đến lúc Hải chú ý thì đã là vùng trung tâm của Tử Vong Đàm.
Hải nhíu mày. Không còn muốn cùng với Địa Tử Long mất thời gian nữa. Lập tức hắn sử dụng toàn bộ pháp lực, tạo ra một bàn tay tà khí cực lớn. Đoạn hướng Địa Tử Long chộp tới. Địa Tử Long cảm nhận được nguy hiểm. Nó muốn tránh đi nhưng bàn tay kia lại có lực hút khiến nó không cách nào thoát thân. Chỉ thấy nó kêu lên một tiếng thê lương sau đó bị bàn tay tà khí đập xuống đất. Bị trôn vùi vào trong đất bụi toán loạn.
Hải ngồi trên Cân Đẩu Vân phẩy tay, đem thi thể của Địa Tử Long thu hồi. Đoạn thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì nhiệm vụ cũng hoàn thành.
Lúc hắn định quay trở lại thì một biến cố đột ngột xảy ra. Cái hồ lớn sau lưng hắn chợt lóe lên tử quang. Mặt hồ lại hóa ra như mặt gương. Bên trong còn phát ra tiếng rống kinh thiên. Giống như muốn đem thiên địa xé toạc ra.
Hải giật mình quay lưng. Tinh nhãn rơi trên mặt hồ kì lạ kia. Hắn tự nhiên có linh cảm rằng sắp có một đại yêu vật suất thế. Nghe tiếng rống này hắn hiểu được hai tiếng rống lần trước cũng chính là phát ra từ nơi này. Và cái hồ kia rõ ràng là đang phong ấn thứ gì đó.
Răng rắc....
Âm thanh nứt vỡ. Mặt hồ đang trông thấy bình thường chợt giống như một tấm gương bắt đầu vỡ ra.
Hải cảm thấy tóc gáy dựng ngược. Vội vàng bay ra khỏi phạm vi hồ nước. Theo mặt hồ tan vỡ, tiếng rống kia càng ngày càng đậm đặc, giống như muốn hóa thành thực chất. Dù tu vi Hải rất cao nhưng đối mặt với nó vẫn như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa bão tố.
Hải cảm nhận được một sự nguy hiểm đến tột cùng. Hắn lập tức không chậm trễ mà phá không bỏ chạy. Dùng tốc độ nhanh nhất ra khỏi nơi này.
Phía sau hắn là một tiếng nổ. Sau đó là một cổ khí tức không thuộc về nhân gian từ trong mặt hồ phát ra. Giống như ác thần gián hạ. Khiến chúng sinh run rẩy.
Đến lúc này Hải đã không còn tâm tư để chạy. Hắn dừng lại. Ngoảnh mặt nhìn vào một thứ kinh thiên đang từ dưới đất trồi lên.
Theo ánh nhìn của hắn. Chỉ thấy nơi cái hồ kia, một quái vật đang mở phong ấn chui ra. Quái vật này có chín cái đầu, như rắn như rồng. Mỗi cái đầu đều to lớn kinh thiên, giống như một cái trụ chống trời. Chín cái đầu vừa thoát ra liền gầm thét vang vọng, như muốn tố cáo với thiên địa rằng nó đã trở lại.
Nhìn sinh vật to lớn như núi kia Hải cảm giác sống lưng lạnh toát. Mồ hôi đổ ra đầm đìa. Mặc dù quái thú kia chỉ mới lộ ra phân nửa đã mang khí thế như vậy. Nếu nó thật sự thoát ra sẽ khủng bố đến bực nào.
Không chỉ có hắn, tất cả mọi người có mặt trong Tử Vong Đàm đều nhìn thấy nó. Dưới khí thế kia bọn họ đều như rơi vào hầm băng. Khủng hoảng đến tột độ..
•Trời ạ.... Đó, đó là cái gì...
•Má ơi! Lạy chúa... Đây là yêu vật gì...
•Còn đứng đó, ngươi muốn chết sao. Không nhanh chạy đi...
Liên tục có tiếng la hét thất thanh vang lên. Ai nấy đều bắt đầu bỏ chạy khỏi Tử Vong Đàm.
•Cửu, Cửu Ngụy...
Bên rìa Địa Tử Đàm cao cung đứng cạnh nhóm người Dong Minh tiểu đội và hai phân thân của Hải. Gã nhìn về phía quái vật chín đầu kia không ngừng run rẩy nói.
•Đó là cái gì.
Một phân thân của Hải hỏi.
•Đó là truyền thuyết. Cửu Ngụy chính là một trong ngũ đại ma thú thời viễn cổ. Tương truyền bất tử bất diệt. Sức mạnh không cách nào tưởng tượng. Những nơi nó đi qua đều hóa thành tử địa .
Cao Cung sợ sệt trả lời. Gã là người hiểu nhiều. Từng đọc qua không ít cổ tịch. Nên vừa nhìn thấy quái vật kia liền lập tức liên tưởng đến truyền thuyết.
•Cửu Ngụy sao...
Hải phân thân nhíu mày. Về truyền thuyết cổ xưa ở thế giới này hắn hoàn toàn không biết gì.
•Nghe đồn rằng mười vạn năm trước khi Đại Thú Nguyên bước vào giai đoạn suy tàn. Cửu Ngụy từng cùng với một trong Ngũ Đại Thần Thú ác chiến một trận, cuối cùng bị phong ấn ở địa giới. Không biết tại sao hiện tại lại có thể thoát ra. Lần này e rằng nhân gian sẽ là một hồi tai họa.
Cao Cung gật đầu, tiếp nói cho Hải biết.
•Bây giờ chúng ta làm sao đây.
Một thành viên trong đội sợ hãi hỏi.
•Nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Cao Cung không do dự trả lời.
Chỗ vốn dĩ là hồ nước trước kia hiện tại giống như rể cây bị nhổ lên. Cửu Ngụy cuối cùng cũng thoát khỏi phong ấn, hoàn toàn thoát ra ngoài. Nhìn từ xa nó vô cùng quái dị. Phần trên là chín cái đầu. Bên dưới là thân thể giống như thằng lằng, lại có rất nhiều chân, ít nhất cũng phải ngàn cái. Chi chít như chân rết. Toàn thân Cửu Ngụy lượn lờ bao phủ hỏa diễm tử sắc. Dáng vẻ vô cùng tà ác. Nó bay lên giữa trời cao sau đó chín cái đầu đồng loạt bắn ra những hỏa cầu ra bốn phương tám hướng. Cảnh tượng giống như là trời giáng thiên hỏa.
Hải nhíu mày. Không còn muốn cùng với Địa Tử Long mất thời gian nữa. Lập tức hắn sử dụng toàn bộ pháp lực, tạo ra một bàn tay tà khí cực lớn. Đoạn hướng Địa Tử Long chộp tới. Địa Tử Long cảm nhận được nguy hiểm. Nó muốn tránh đi nhưng bàn tay kia lại có lực hút khiến nó không cách nào thoát thân. Chỉ thấy nó kêu lên một tiếng thê lương sau đó bị bàn tay tà khí đập xuống đất. Bị trôn vùi vào trong đất bụi toán loạn.
Hải ngồi trên Cân Đẩu Vân phẩy tay, đem thi thể của Địa Tử Long thu hồi. Đoạn thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì nhiệm vụ cũng hoàn thành.
Lúc hắn định quay trở lại thì một biến cố đột ngột xảy ra. Cái hồ lớn sau lưng hắn chợt lóe lên tử quang. Mặt hồ lại hóa ra như mặt gương. Bên trong còn phát ra tiếng rống kinh thiên. Giống như muốn đem thiên địa xé toạc ra.
Hải giật mình quay lưng. Tinh nhãn rơi trên mặt hồ kì lạ kia. Hắn tự nhiên có linh cảm rằng sắp có một đại yêu vật suất thế. Nghe tiếng rống này hắn hiểu được hai tiếng rống lần trước cũng chính là phát ra từ nơi này. Và cái hồ kia rõ ràng là đang phong ấn thứ gì đó.
Răng rắc....
Âm thanh nứt vỡ. Mặt hồ đang trông thấy bình thường chợt giống như một tấm gương bắt đầu vỡ ra.
Hải cảm thấy tóc gáy dựng ngược. Vội vàng bay ra khỏi phạm vi hồ nước. Theo mặt hồ tan vỡ, tiếng rống kia càng ngày càng đậm đặc, giống như muốn hóa thành thực chất. Dù tu vi Hải rất cao nhưng đối mặt với nó vẫn như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa bão tố.
Hải cảm nhận được một sự nguy hiểm đến tột cùng. Hắn lập tức không chậm trễ mà phá không bỏ chạy. Dùng tốc độ nhanh nhất ra khỏi nơi này.
Phía sau hắn là một tiếng nổ. Sau đó là một cổ khí tức không thuộc về nhân gian từ trong mặt hồ phát ra. Giống như ác thần gián hạ. Khiến chúng sinh run rẩy.
Đến lúc này Hải đã không còn tâm tư để chạy. Hắn dừng lại. Ngoảnh mặt nhìn vào một thứ kinh thiên đang từ dưới đất trồi lên.
Theo ánh nhìn của hắn. Chỉ thấy nơi cái hồ kia, một quái vật đang mở phong ấn chui ra. Quái vật này có chín cái đầu, như rắn như rồng. Mỗi cái đầu đều to lớn kinh thiên, giống như một cái trụ chống trời. Chín cái đầu vừa thoát ra liền gầm thét vang vọng, như muốn tố cáo với thiên địa rằng nó đã trở lại.
Nhìn sinh vật to lớn như núi kia Hải cảm giác sống lưng lạnh toát. Mồ hôi đổ ra đầm đìa. Mặc dù quái thú kia chỉ mới lộ ra phân nửa đã mang khí thế như vậy. Nếu nó thật sự thoát ra sẽ khủng bố đến bực nào.
Không chỉ có hắn, tất cả mọi người có mặt trong Tử Vong Đàm đều nhìn thấy nó. Dưới khí thế kia bọn họ đều như rơi vào hầm băng. Khủng hoảng đến tột độ..
•Trời ạ.... Đó, đó là cái gì...
•Má ơi! Lạy chúa... Đây là yêu vật gì...
•Còn đứng đó, ngươi muốn chết sao. Không nhanh chạy đi...
Liên tục có tiếng la hét thất thanh vang lên. Ai nấy đều bắt đầu bỏ chạy khỏi Tử Vong Đàm.
•Cửu, Cửu Ngụy...
Bên rìa Địa Tử Đàm cao cung đứng cạnh nhóm người Dong Minh tiểu đội và hai phân thân của Hải. Gã nhìn về phía quái vật chín đầu kia không ngừng run rẩy nói.
•Đó là cái gì.
Một phân thân của Hải hỏi.
•Đó là truyền thuyết. Cửu Ngụy chính là một trong ngũ đại ma thú thời viễn cổ. Tương truyền bất tử bất diệt. Sức mạnh không cách nào tưởng tượng. Những nơi nó đi qua đều hóa thành tử địa .
Cao Cung sợ sệt trả lời. Gã là người hiểu nhiều. Từng đọc qua không ít cổ tịch. Nên vừa nhìn thấy quái vật kia liền lập tức liên tưởng đến truyền thuyết.
•Cửu Ngụy sao...
Hải phân thân nhíu mày. Về truyền thuyết cổ xưa ở thế giới này hắn hoàn toàn không biết gì.
•Nghe đồn rằng mười vạn năm trước khi Đại Thú Nguyên bước vào giai đoạn suy tàn. Cửu Ngụy từng cùng với một trong Ngũ Đại Thần Thú ác chiến một trận, cuối cùng bị phong ấn ở địa giới. Không biết tại sao hiện tại lại có thể thoát ra. Lần này e rằng nhân gian sẽ là một hồi tai họa.
Cao Cung gật đầu, tiếp nói cho Hải biết.
•Bây giờ chúng ta làm sao đây.
Một thành viên trong đội sợ hãi hỏi.
•Nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Cao Cung không do dự trả lời.
Chỗ vốn dĩ là hồ nước trước kia hiện tại giống như rể cây bị nhổ lên. Cửu Ngụy cuối cùng cũng thoát khỏi phong ấn, hoàn toàn thoát ra ngoài. Nhìn từ xa nó vô cùng quái dị. Phần trên là chín cái đầu. Bên dưới là thân thể giống như thằng lằng, lại có rất nhiều chân, ít nhất cũng phải ngàn cái. Chi chít như chân rết. Toàn thân Cửu Ngụy lượn lờ bao phủ hỏa diễm tử sắc. Dáng vẻ vô cùng tà ác. Nó bay lên giữa trời cao sau đó chín cái đầu đồng loạt bắn ra những hỏa cầu ra bốn phương tám hướng. Cảnh tượng giống như là trời giáng thiên hỏa.