Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 89 : Độ Hóa

Ngày đăng: 02:22 27/06/20

•Không cần biết lão tử là ai, chịu chết đi.
Hải bá đạo lao tới, không hề để cho Cổ Ma Long có thời gian suy nghĩ.
Hành động của hắn làm Cổ Ma Long giật mình. Trong lúc cấp bách nó liền trở mình muốn đào tẩu. Giữ được núi xanh, lo gì không có củi đốt. Nó chỉ vừa mới xuất thế, tu vi chưa được toàn thịnh. Nếu cứ tiếp tục ở đây vạn nhất lại bại dưới tay của Hải thì thật oan uổng. Nó không có ngu ngốc, tiến được thì lui được. Bỏ chạy không có gì phải mất mặt.
•Muốn chạy, đâu có dễ như vậy....
Hải làm sao để cho Cổ Ma Long thoát đi. Trong chớp mắt hắn đã không thấy bóng dáng. Tựa như thuấn di khi xuất hiện đã ở trước mặt Cổ Ma Long.
•Đó là ngươi ép ta, Nộ Long Phá Thiên....
Cổ Ma Long tức giận gầm rống. Ma khí quanh người bùng cháy, giống như lưu tinh đâm thẳng vào Hải, uy thế tạc thiên.
•Vùng vẫy vô ích.... Mau nằm xuống cho ta...
Hải chân mày không động. Tay phải giơ cao. Tay trái vận pháp quyết, miệng niệm chân ngôn. Chỉ thấy Cổ Ma Long đang ầm ầm lao đến chợt khựng lại dọc đường.
•Aaaaaaa....
Bất ngờ Cổ Ma Long hét lên thảm thiết. Thân dài quằn quại đau đớn. Bên trong hộp sọ của nó xuất hiện ánh sáng kim quang chói lóa.
•Ngươi đã làm gì ta....
Chìm trong sự hỗn loạn, Cổ Ma Long gào lên với Hải.
•Không có gì, chỉ là bỏ trong đầu ngươi một thứ mà thôi....
Hải thái độ dửng dưng, giống như đang nói về một vấn đề hết sức bình thường.
•Ngươi....
Cổ Ma Long có cảm giác cạn lời. Tức giận vô cùng lại không biết nói gì. Bản thân bị người ta tính toán vẫn không hay biết.
•Ngươi, ngươi cái gì... Độ hóa cho ta.
Hải bực mình quát. Phật quang sau lưng phút chốc cực thịnh. Ánh sáng le lói bên trong sọ đầu Cổ Ma Long càng thêm rực rỡ. Một cái vòng kim cô dần dần xuất hiện. Bằng biện pháp cưỡng chế gắn lên đỉnh đầu của nó.
•Aaaaaaaaaaa......
Cổ Ma Long rơi từ bầu trời xuống. Không ngừng đau đớn giãy giụa. Thứ đang đeo trên đỉnh đầu của nó chính là một trong những pháp bảo của phật đạo, Kim Linh Cô. Nó trước kia vốn dĩ thuộc về Triệu Hàn Tiên. Hiện tại nàng đã tặng nó lại cho Hải. Lúc ở dưới long mạch hồ Hải đã bí mật giấu nó bên trong Cổ Ma Long.
•Con giun nhỏ, ngươi đã làm bao nhiêu tội ác. Để hôm nay bổn tọa sẽ giải nghiệp cho ngươi. Phật Quang Độ Hóa.... Độ cho ta....
Vẻ mặt Hải uy nghiêm. Phật quang sau lưng liên kết với Kim Linh Cô tạo thành một phong ấn sức mạnh, không ngừng chèn ép, tẩy rửa ma khí của Cổ Ma Long.
•Không.....
Cổ Ma Long gần như không thể chống lại. Bị Kim Linh Cô trực tiếp đeo lên người nó đã định sẵn thuộc về Hải.
Phật có nói “ Phóng hạ đồ đao, lập địa thành phật”. Phàm là kẻ cùng hung cực ác, đã xem thấu ma chướng bản nguyên, sau khi ngộ ra tín niệm liền như một tấm gương phản chiếu. Trong một chớp mắt liền có thể hóa thành phật. Bởi cổ Ma Long vốn dĩ là ma đầu thuần túy nhất nên Phật Quang Độ Hóa đối với nó càng có tác dụng lớn lao. Chỉ cần một tia tín niệm thay đổi liền xảy ra biến đổi kinh người.
Chỉ thấy ma khí quanh người nó nhanh chóng như thủy triều rút đi. Chỉ còn lại bộ xương trắng xóa. Dưới kim quang phản chiếu dần dần hóa thành một màu vàng óng ánh.
Sự chuyển biến này khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng đều phải trợn mắt líu lưỡi. Từ một đại ma đầu trong một cái chớp mắt liền biến thành linh quang bức người như chư phật thánh thần. Hai khí tức khác nhau đến một trời một vực. Hoàn toàn trái ngược nhau, cực kỳ mâu thuẫn.
•Cổ Ma Long nghe đây, bổn tọa đã giúp ngươi hóa giải ma nghiệp, giúp ngươi thoát khỏi khổ ải triền miên. Từ nay về sau thủ tọa dưới chướng của ta, ngươi có đồng ý không.....
Bởi vì có phật quang độ hóa, khí chất của Hải trở nên thánh khiết. Giong nói mang theo uy nghiêm vạn chúng. Khí thế đè ép xuống Cổ Ma Long.
Cổ Ma Long lúc này đã không còn sự hung ác, giống như một con thú ngoan ngoãn nghe lời, cúi đầu cung kính.
•Tiểu nô nguyện làm tọa kị cho người. Đời đời kiếp kiếp không bao giờ thay đổi.
Cổ Ma Long hoàn toàn bị độ hóa. Hiện tại trong lòng của nó chỉ còn lại phật tâm như hãng hải. Đối với Hải cũng trung tâm tuyệt đối.
•Tốt....
Hải mỉm cười thỏa mãn. Đoạn thả người ngồi lên đầu Cổ Ma Long. Người và thú vừa kết hợp liền tạo thành một loại uy nghiêm bá đạo. Giống như đối với bọn họ hết thảy chúng sinh đều nhỏ bé không đáng kể. Chỉ cần nhìn thấy đều sinh tâm triều bái. Điều này đã được chứng minh bằng những tộc nhân Long Tộc sau khi chứng kiến phật uy của hắn đều không tự chủ quỳ lạy hắn như thần linh.
•Tiểu tử này lợi hại đến như vậy.
Long Thần nhìn thấy tận mắt những gì đang diễn ra lão không khoi cảm thán thốt lên. Hải cường hãng vượt xa tưởng tượng của lão. Vậy mà có thể khuất phục một đại ma đầu ngàn năm như vậy.
..........
Tất cả tai ương kết thúc. Toàn bộ tộc nhân Long Tộc đều có thể thở phào nhẹ nhõm. May mắn đã đến với họ. Nhờ có Hải, bọn họ đã tránh được diệt vong.
.... Bên trong Long Điện đã sớm hư hại do dư trấn. Hải gặp mặt Hãng Thiên còn có nguyên thần của Long Thần.
•Bái kiến ân công...
Vừa trông thấy Hải. Hãng Thiên đã cúi đầu thỉnh an. Dù nói gì đi nữa thì hắn vẫn là ân nhân của toàn bộ Long Tộc. Dù là tộc trưởng như y cũng không dám có chút thất lễ.
•Không cần phải đa lễ như vậy. Ông chính là phụ thân của Tiểu Thanh. Nếu tính ra giữa chúng ta cũng có một chút liên hệ. Những nghi thức ấy nên cất đi thi thì tốt hơn....
Hải không phải là người cao ngạo. Không vì người ta cung kính mình mà đắc ý. Lập tức phản bác.
•Hơn nữa, ta cứu Long Tộc các người cũng có một phần là vì Tiểu Thanh. Nên các người muốn cảm tạ thì người nên nói chính là muội ấy.
Hải nói tiếp.
•Thanh Nhi thật sự rất may mắn khi gặp được một người như ngươi...
Hãng Thiên cười thanh thản nói.
•Long Thần, lời ông hứa với ta nhất định không được quên.
Hải nói với Long Thần.
•Ta hiểu.....
Long Thần gật đầu, trong lời nói có gì đó đã buông xuôi.
Sau đó nguyên thần của Lão chợt thay đổi. Hóa thành một luồng khí bay vào tay của Hải.
•Tiểu tử, nguyên thần của ta đã tích lũy trong vạn năm qua. Tuy không nói quá to lớn nhưng tuyệt đối không nhỏ. Đủ để nha đầu đó tu vi đại tăng. Bên trong còn có cảm ngộ cả đời của ta. Đảm bảo đây sẽ là cơ duyên lớn nhất của cả đời nó. Ngươi cảm thấy như vậy đã đủ chưa.
Giọng Long Thần vang lên.
•Được....
Hải gật đầu đáp.
•Vậy tốt, Long Tộc không còn ta bảo hộ. Từ nay về sau an nguy của bọn họ nhờ ngươi chăm lo, có được không....
Long Thần tiếp tục giao phó.
•Ông yên tâm. Ta sẽ chú ý đến bọn họ...
Hải không từ chối, nhẹ nhàng đồng ý.
•Như vậy thì ta đã không còn gì vướng bận nữa.... Đa tạ.....
Âm thanh của Long Thần vang lên lần cuối cùng rồi tắt lịm đi. Tia ý thức của lão cũng tiêu tan. Chỉ còn lại một khối nguyên thần nằm bất động trên tay Hải.
•Tiếp theo ngươi định sẽ làm gì.
Hãng Thiên chợt mở lời hỏi Hải.