[Ngôn Tình] Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)

Chương 691 : Rất Nhiều Bí Mật (1)

Ngày đăng: 12:55 19/04/20


"Vậy hắn đối với muội, có khác gì với trước đây không?" Kỷ Vân Hòa đánh giá thần sắc của Lạc Cẩm Tang.



Lạc Cẩm Tang nghĩ nửa ngày trời: "Nếu nói là không có, lại có chút không giống, nhưng nếu nói là có, lại hình như không thực sự có......Dù sao người như hắn âm dương quái khí, muội không thể nhìn ra. Sau này tỉ giúp muội cùng nhìn hắn nha."



"Được." Kỷ Vân Hòa đáp ứng, trầm mặc một chút lại nói "E là......kéo dài không lâu, cũng chỉ giúp muội xem được vài lần thôi, sau này, muội vẫn phải tự tính toán cho bản thân mình."



Dứt lời, Lạc Cẩm Tang cũng trầm mặc, nàng ấy vẫn kiên trì an ủi nàng, Kỷ Vân Hòa lại cười, kéo chủ đề vừa rồi lại: "Sau đó thì sao? Sau khi hai người rời khỏi tuyết nguyên, tìm được Tuyết Tam Nguyệt và thanh vũ loan điểu rồi chứ?"



"Tìm được rồi. Nhưng khi bọn muội tìm được Thanh Cơ, Tam Nguyệt tỉ đã không còn bên cạnh nàng ta nữa. Thanh Cơ nói, nàng ta cứu Tam Nguyệt tỉ ra khỏi ngự yêu cốc, không lâu sau, Tam Nguyệt tỉ đã rời đi rồi."



Kỷ Vân Hòa ngẩn người: "Nàng ta đi đâu chứ?"



"Lúc ấy Li Thù không phải không còn ở đây sao......"



Nàng nhớ rõ, lúc ấy Li Thù vì cứu thanh vũ loan điểu, huyết tế thập phương trận, Li Thù chết rồi, Tuyết Tam Nguyệt cũng biết bản thân chẳng qua chỉ là một người liên quan đến hoài niệm cố nhân trong lòng hắn mà thôi.



"Thanh Cơ nói với muội, ban đầu sau khi nàng ta cứu Tam Nguyệt tỉ ra, Tam Nguyệt tỉ rất suy sụp nhưng sau đó lại cùng Thanh Cơ đánh nhau, đánh xong rồi, nói bản thân không muốn để tâm đến chuyện quá khứ nữa, muốn rời khỏi Đại Trần Quốc, một mình đi thật xa, Thanh Cơ nhìn thấy gân cốt của tỉ ấy, chỉ điểm cho tỉ ấy ra hải ngoại tiên đảo du ngoạn......"



Kỷ Vân Hòa nhíu mày: "Thanh Cơ đem Tuyết Tam Nguyệt tránh đi ở hải ngoại tiên đảo sao?"



"Cái này sao có thể gọi là tránh chứ. Thanh Cơ nói trước khi nơi này có bốn vùng đất ngự yêu, rất nhiều đại ngự yêu sư và đại yêu quái, đều là du ngoạn từ hải ngoại tiên đảo về, bây giờ đều đạt được thành công lớn."



Kỷ Vân Hòa gật gù: "Ta có đọc sách của ngự yêu cốc, cũng ghi lại rất nhiều lại linh trân dị thảo của hải ngoại tiên đảo, rất có ích đối với linh lực trong cơ thể, chỉ là cuối cùng đều quy vào truyền thuyết chí quái, không nghĩ đến, vẫn có người sống đến tận bây giờ để làm chứng......"



"Đúng vậy, muội cũng nghĩ như vậy. Tam Nguyệt tỉ là vì không biết tỉ đang gặp phải khó khăn cho nên mới có thể an tâm rời đi, nhưng muội thì không được, muội một lòng muốn cứu tỉ ra, cho nên mới ở lại đây."



"Chỉ có muội quan tâm ta nhất rồi." Kỷ Vân Hòa chọc lên trán Lạc Cẩm Tang "Nhưng quan tâm như vậy, cuối cùng người đưa ta rời khỏi nơi kia, không phải là người cá nọ sao."
"Chuyện đó muội cũng không có biện pháp gì, Tuyết Tam Nguyệt đi rồi, muội cũng không có biện pháp trói Thanh Cơ đến phủ quốc sư cứu tỉ, chỉ dựa vào bản thân, càng không làm nên trò trống gì. Muội chỉ đành quay về cõi bắc với gã lừa trọc, sau đó ở bên này chờ đợi, nhìn người cá cùng con lừa trọc kia kiến lập thế lực của mình, thu nhận những yêu quái lưu lạc cùng ngự yêu sư phản đồ, sau khi tất thảy đã chuẩn bị xong, người cá đưa muội đi tìm Thanh Cơ. Thanh Cơ đáp ứng một nguyện vọng của muội......nàng ấy giúp muội dẫn dụ đại quốc sư từ phủ quốc sư đến cõi bắc."



Kỷ Vân Hòa hỏi: "Thanh vũ loan điểu nếu lợi hại như vậy, vì sao không cùng Trường Ý đến thẳng Kinh Sư, như vậy, nói không chừng có thể náo loạn triều đình không có ngày tháng yên ổn."



"Muội cũng nói như thế a, gã lừa trọc cũng nói vậy, nhưng người cá không chịu."



Kỷ Vân Hòa sững sờ.



"Người cá nói, y phải một mình, đưa tỉ đi."



Câu nói này dường như kéo nàng quay về đêm tràn ngập màu máu cùng ngọn lửa kịch liệt đó, trong lúc nàng sắp chết chợt nhìn thấy Trường Ý, y đưa nàng rời khỏi ngục giam chật hẹp, âm u kia.



Kỷ Vân Hòa rũ mắt.



Nếu như bảo đem cả đời này viết lên trên một tờ giấy, mỗi một tình cảm sẽ thay thế một lời, vì vậy viết đến bây giờ, e rằng chưa có người nào có thể khiến tờ giấy của nàng điểm lên nhiều nét mực như vậy.



Nàng cười khổ......



"Thật là một cá đuôi to chuyên chế."



"Còn không phải sao!" Lạc Cẩm Tang vẫn ồn ào bên tai nàng trút giận "Tỉ xem người cá kia, bây giờ ngồi lên vị trí tôn chủ cõi bắc, càng ngang ngược bá đạo, không nói lý lẽ gì cả, y đem tỉ nhốt ở tiểu viện Hồ Tâm này lâu như vậy rồi, đều không để muội đến gặp tỉ lần nào, y dùng nguyên vọng của muội để nhờ Thanh Cơ đến giúp!!! Y thực sự vừa nói trở mặt liền trở mặt. Nửa điểm tình cảm đều không lưu lại......"



Mà lúc này, tất cả thanh âm lần nữa không thể lọt vào tai nàng, nàng đưa mắt nhìn bức bình phong kia, lại cúi đầu nhìn bàn tay gầy gò trơ xương của mình, trầm mặc.



......