[Ngôn Tình] Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)
Chương 701 : Giao Châu (1)
Ngày đăng: 12:55 19/04/20
Mấy ngày sau, Lạc Cẩm Tang luôn lén lén lút lút đến tiểu viện Hồ Tâm tìm Kỷ Vân Hòa vào lúc bình minh lên.
Ban đầu Lạc Cẩm Tang vẫn cho rằng là do bản thân có bản lĩnh, nhưng vài ngày sau cuối cùng nàng ta cũng ý thức được thời điểm mỗi lần nàng đến đây, Trường Ý đều cố tình tránh đi, chừa không gian cho hai người ôn lại chuyện xưa. Lúc này, Lạc Cẩm Tang mới thừa nhận là y ngầm cho phép hành vi này của nàng ta.
Lạc Cẩm Tang có chút không hiểu, hỏi Kỷ Vân Hòa: "Vân Hòa, tỉ nói xem người cá này rốt cuộc là có ý gì nhỉ? Y hi vọng tỉ sống tốt hay là không hi vọng tỉ được sống yên ổn nhỉ?"
Kỷ Vân Hòa dựa vào đầu giường, cười tủm tỉm nhìn nàng: "Muội cảm thấy sao?"
"Người cá này, trước khi chưa cứu được tỉ, mỗi lần muội nhắc đến tỉ, y đều đen mặt, vô cùng hung dữ hệt như có huyết hải thâm thù với tỉ vậy. Khiến muội cho rằng, sau khi y cứu được tỉ sẽ tự tay giết chết tỉ. Nhưng bây giờ xem ra, hoàn toàn không có chuyện đó a!" Lạc Cẩm Tang xoa cằm, "Muội cảm thấy, đoạn thời gian trước, tuy là ngược tỉ cũng ra dáng đấy nhưng sau khi tỉ tự tìm cái chết, hình như sự tình liền trở nên không đơn giản nữa rồi."
Kỷ Vân Hòa vẫn cười cười nhìn nàng, "Vì sao lại không đơn giản nữa rồi?"
"Y có chỗ nào giống như giam giữ một phạm nhân hả? Nói thẳng ra thì chính là kim ốc tàng kiều đó! Đặc biệt là thân thể của tỉ không tốt, giam giữ này rõ ràng là bảo vệ tỉ, nếu con lừa trọc Khống Minh kia nguyện ý đối đãi với muội thế này, đáy lòng muội chắc chắn sẽ rất vui mừng."
Kỷ Vân Hòa nghe xong, lắc lắc đầu.
Trong lòng thầm nghĩ, Trường Ý vẫn ghi thù nàng mà đã thế này. Nếu như nàng nói cho y biết chân tướng, thẳng thắn dùng tâm thế chân thành trong lòng đối đãi với y, đến một hôm nào đó nàng chết đi, dựa vào bản tính của người cá này, chiến trận bên ngoài kia y vẫn tiếp tục chứ?"
Thế những người lưu lạc mất đi tất cả ấy, còn có các ngự yêu sư cùng bọn yêu quái bị ruồng bỏ kia, ai sẽ chịu trách nhiệm với bọn họ đây?
Y đã là tôn chủ của cõi Bắc rồi. Không còn là người cá mà kẻ sắp chết như nàng có thể độc chiếm nữa rồi.
......
Trường Ý lấy lại chén thuốc trong tay nàng.
Y không thèm nhìn nàng mà đứng dậy, xoay người, mái tóc bạc quét qua ngón tay nàng, bóng lưng nhất thời không còn thẳng tắp, mất đi vẻ kiên nghị thường ngày.
Nàng có chút không dám nhìn, cúi đầu, vội chuyển chủ đề: "Hôm nay ta nghe nha đầu Cẩm Tang nói, triều đình bên kia, hình như đã triệu hồi Lâm Hạo Thanh vào kinh thành rồi." Nàng hỏi, "Triều đình và cõi Bắc tranh chấp nhiều năm rồi, tuy rằng thỉnh thoảng hợp tác với bốn vùng đất ngự yêu nhưng đây là lần đầu tiên triệu hồi Lâm Hạo Thanh vào trong kinh, bọn họ có thể đang mưu hoạch gì không?"
Thông thường, Trường Ý chỉ đáp không liên quan đến nàng.
Nhưng hôm nay, hình như y cũng muốn đổi chủ đề, xoay người đi về phía trước bình phong, đáp: "Muốn mưu hoạch thế nào cũng chẳng sao. Triều đình và phủ quốc sư đã không còn lòng dân, Lâm Hạo Thanh cũng không giúp nổi bọn họ."
Đến khi bước qua tấm bình phong, y rốt cuộc cũng xoay người, nhìn vào mắt nàng.
Kỷ Vân Hòa nhìn y cười: "Ngươi cứ bận công việc đi, ta ngủ thêm chút nữa."
Nói xong, nàng nằm xuống, đắp chăn, cắt đứt ánh nhìn của y.
Nàng làm tổ trong chăn, nhắm mắt lại, trong lòng chỉ cảm thấy may mắn.
Thật may, nàng và Trường Ý vẫn chưa có tình cảm.
Ai biết lúc này nàng mong muốn cùng y già đi đến bao nhiêu, chỉ là nàng không có thời gian để sớm tối bên y rồi......