[Ngôn Tình] Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)

Chương 743 : Phần không tên 84

Ngày đăng: 12:55 19/04/20


Kỷ Vân Hòa biết rất rõ bản thân lại nằm mơ rồi.



Vẫn là khoảng trời đất hư vô kia. Lần này, bạch y nữ tử xuất hiện vô cùng rõ ràng trước mặt nàng, nàng nhìn thấy dung mạo của nàng ta, cũng nghe thấy giọng nàng: "Có phải ta tiến gần cái chết thêm một bước không?" Nàng hỏi "Ta muốn xác nhận một số chuyện với ngươi......"



Giọng nàng chưa dứt, nữ tử đáp: "Ta biết ngươi muốn xác nhận chuyện gì." Kỷ Vân Hòa nhíu mày, nghe nàng ta nói tiếp, "Sinh hoạt của ngươi, của hắn, của tất cả người trong nhân gian này, ta đều biết."



"Ngươi đều biết?"



"Sau khi ta chết, chấp niệm hóa thành gió, trên thế gian này, chỗ nào có gió, ta lập tức có thể biết được." Nàng ta nhìn Kỷ Vân Hòa, bắt lấy tay nàng, đứng sau lưng nàng "Đến đây, ta cho ngươi mượn đôi mắt."



Nàng ta nói xong, lại giống như lần trước, trước mắt nàng đột nhiên xuất hiện một khung cảnh, chỉ là không phải nhìn thấy hồi ức của nữ tử này, mà là......



Thanh vũ loan điểu......còn có Lạc Cẩm Tang......



Lâm Hạo Thanh......



Thanh Cơ hóa thành nguyên hình, xông thẳng vào đại doanh ngự yêu sư, Lạc Cẩm Tang không ở đây, hình như đã ẩn thân để tiện cho việc gây rối loạn......Thanh Cơ dùng móng vuốt bắt lấy Lâm Hạo Thanh trong doanh trướng kia, người xung quanh đều hỗn loạn, ngự yêu sư, yêu quái, còn có thuyết giả Ân Ngữ kia vừa quay về hôm qua, tất cả đều ở đây.



Nhưng nghe xong thanh vũ loan điểu ngâm một tiếng, móng vuốt cực to bắt lấy bả vai Lâm Hạo Thanh.



"Ta để các ngươi đi bắt ngự yêu sư, các ngươi lại đi bắt Lâm Hạo Thanh để làm gì?" Kỷ Vân Hòa khó hiểu, trách một tiếng "Loạn rồi!"



Bạch y nữ tử kéo tay nàng, bức tranh bên này lập tức biến mất, bên kia, Trường Ý đã chế ngự được một tên ngự yêu sư, đánh ngất đem về.



Nàng nhìn Trường Ý, khẽ ngẩn người, chỉ thấy thần sắc y rất vội, dùng tốc độ nhanh nhất để trở về.



Không để nàng tiếp tục nhìn, bạch y nữ tử lần nữa khoát tay. Trước mắt lại xuất hiện một gian phòng khác, là một gian phòng nàng chưa từng đến qua, nhưng cách bài trí này, đột nhiên khiến nàng nghĩ đến ngục giam giam nàng sáu năm trước......



Cảnh tượng vừa chuyển, một người đứng trước kệ sách, quả nhiên là đại quốc sư một thân bạch y.
"Lạc Cẩm Tang!"



"Làm gì chứ!"



.......



Hai người cãi càng lúc càng to, ngược lại trong phòng lại vô cùng yên tĩnh.



Trường Ý xoay đầu nhìn nàng, có chút kì quái hỏi: "Nàng sao biết được bọn họ đi bắt Lâm Hạo Thanh chứ?"



Nàng dừng một chút, không thể nói với y biết là trong mộng nàng đã nhìn thấy......chỉ đáp: "Đoán thôi, với tính cách của Thanh Cơ, đương nhiên không cam tịch mịch." Nàng vòng vo xong, lập tức đổi chủ đề "Thanh Cơ cư nhiên bắt Lâm Hạo Thanh đến đây rồi...... Ta muốn đến gặp hắn."



Trường Ý im lặng, y nhìn nàng chằm chằm, lần này, rốt cuộc cũng không cự tuyệt.



"Cùng đi."



Hai chữ này vừa nói ra, nàng đột nhiên nhếch môi.



Nàng thích nghe Trường Ý nói lời này. Lời nói này  chốc chốc khiến nàng muốn nói toàn bộ mọi chuyện cho y nghe——nàng đối với y, chưa từng phản bội.



Nhưng......



Cơn đau vừa rồi khi giao châu rời thân vẫn tồn tại trên người nàng.



Nàng mấp máy môi, cuối cùng vẫn không nói lời nào, nuốt hết những lời kia xuống.



Thân thể sắp chết này, không nên chơi những trò luân chuyển như thế, tình thế đang phức tạp như vậy, hà tất khiến lòng người phiền não chứ.