[Ngôn Tình] Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)
Chương 813 : Các tự (bản thân mỗi người) (3)
Ngày đăng: 12:55 19/04/20
A Kỷ đem theo bao phục của mình, dùng thuật biến ảo hóa thành một thân nam tử. Vừa bắt đầu nàng liền cho rằng bản thân không cách nào thích ứng được nhưng không nghĩ đến, năng lực thích ứng của nàng lại vượt qua tưởng tượng của mình.
Vượt qua sông núi trùng điệp, nàng phát hiện bản thân cư nhiên thích cuộc sống này, không cầu không mất, giữa đất trời, chỉ có mỗi nàng tự do tiêu diêu.
Cũng là sau khi rời khỏi rừng hạnh, nàng mới phát hiện ra chân chính của bản thân mình, hóa ra nàng thích bầu trời xanh xanh, thích ánh mặt trời, thích gió thổi nhè nhẹ, thích bắt cá dưới suối, cũng thích sau khi ăn no, nằm trên mặt cỏ, ngủ cả một ngày.
Những ngày hoang mang bị Lâm Hạo Thanh bỏ rơi đã rất nhanh liền lắng xuống, nàng cảm thấy lời nói sau cùng của hắn rất đúng, nàng sẽ tìm được nơi mình muốn đến, cũng biết bản thân nên làm gì......
Ngày nọ, dưới ánh mặt trời rực rỡ, A Kỷ đi bên con suối nhỏ, lúc bắt vài con cá lên nướng, bỗng nghe thấy phía trước truyền đến tiếng khóc của nữ tử.
A Kỷ ngẩn người, vội vàng chạy lên phía trước.
Trước bờ suối, một người mẹ ôm lấy đứa con toàn thân xanh đen khóc đến tê tâm liệt phế.
"Sao vậy?" A Kỷ vội hỏi. Mẹ của đứa bé kia không đáp lại, A Kỷ cúi đầu nhìn xem, chỉ thấy toàn thân đứa trẻ lạnh băng, da thịt khắp người đều là màu xanh đen kì lạ, nàng nhíu mày, nắm lấy cổ tay bé, phát hiện trong người đứa trẻ tồn tại song mạch.
Cư nhiên là một đứa trẻ có sức mạnh song mạch......
"Nó trúng độc rồi......nó trúng độc rồi......" Người mẹ khóc nói "Trong nước này đều là độc cả!"
A Kỷ xoay đầu nhìn nước suối, nàng cũng ngày ngày uống nước suối, nhưng chưa từng thế này. Nàng bắt mạch cho đứa trẻ, mắt thấy khí tức càng lúc càng suy yếu, liền nhíu mày nói, nàng nên giúp cậu nhóc bảo vệ tâm mạch nhưng sức mạnh song mạch của đứa bé nàng vạn lần không thể rót yêu lực vào trong được, trước kia Lâm Hạo Thanh từng nói với nàng, người bình thường chỉ có một loại sức mạnh, trên thế gian này không còn ai khác giống như nàng, cho nên nàng phải che giấu bản thân thật tốt, không thể dùng sức mạnh ngự yêu sư của mình......
Nhưng mà......
Chẳng lẽ phải trân trân mắt nhìn đứa nhỏ chết đi sao?
Bỗng nhiên toàn thân đứa bé khẽ giật hai cái, thân thể nho nhỏ nằm trong vòng ôm của mẫu thân trông càng thêm đáng thương. A Kỷ không do dự nữa, nắm lấy tay cậu bé, rót sức mạnh của mình vào người cậu.
A Kỷ nhíu mày, đột nhiên cảm thấy tên này rất quen.
Thiếu niên không phát hiện ra cảm xúc của nàng, tiếp tục hỏi, "Ngươi......Ngươi tên gì, nếu ngày sau......"
"Còn muốn nghĩ đến ngày sau?"
Một tiếng cười lạnh truyền đến, thiếu niên nhìn sau lưng A Kỷ, gương mặt lúc này trắng bệch.
A Kỷ nghe xong khẽ xoay đầu, nhìn thấy tráng hán đứng sau lưng, người nọ cầm một chiếc rìu cực to nhìn A Kỷ cùng Cơ Trữ: "Chó sai của phủ quốc sư, đừng hòng trốn đi!"
Chân thiếu niên chợt nhũn, lần nữa ngã ngồi trên đất. A Kỷ lúc này đứng lên, chắn trước mặt Cơ Trữ.
Dưới ánh trắng, trong mắt nàng tỏa sáng: "Hắn chẳng qua bị ép làm như thế, cần gì phải đuổi cùng giết tận?"
"Hừ, ở đây chui ra một xú tiểu tử? Đừng phá chuyện của đại gia!" Hắn nói xong, nhấc chân, tay cầm rìu, xông về hướng nàng, mỗi bước tráng hán đều khiến mặt đất dường như đều rung chuyển, hắn quát lớn một tiếng, xông đến trước mặt nàng, nâng rìu to trong tay, hung hăng bổ đến.
Ánh sáng lay chuyển trong mắt A Kỷ, mi mắt nàng vừa ngưng, tay nâng lên. "Rắc" một tiếng, nàng giữ lấy cổ tay tráng hán, bàn tay tiếp xúc với cổ tay hắn, không khí bị tác đẩy bởi ngoại lực văng ra một trường, khiến cây gỗ xung quanh bị chấn động.
A Kỷ bắt lấy tay hắn, thần sắc trên mặt tráng hán, dần dần kinh ngạc, đấu sức, cuối cùng biến thành đau đớn.
Tay A Kỷ nhẹ nhàng đẩy một cái, tráng hán khí thế hung hăng kia liền lui ba bước, tay phải lúc này không giữ chặt được chiếc rìu trong tay, tay rũ xuống, chiếc rìu to liền rơi xuống đất.
Tráng hán bất cam ngẩng đầu nhìn A Kỷ, Cơ Trữ sau lưng A Kỷ cũng là một mặt chấn kinh.
Chỉ có mỗi mình A Kỷ vẫn đứng đó, gương mặt bình tĩnh nói "Đã nói với ngươi hắn là bị ép. Trước khi giết người có thể nói đạo lý hay không?"