Ngu Quân Như Núi
Chương 31 :
Ngày đăng: 16:58 19/04/20
“Này…”
“Công tử, có chuyện gì vậy?” Thị tòng kia bưng khay thuốc, đang muốn đi, nghe được giọng nói của Liên Ngu Sơn liền quay đầu lại.
“Ta… ta muốn soi gương.”
Thị tòng hơi hơi sửng sốt, lập tức nói, “Được, ngươi chờ một chút.”
Nội thất không có gương, thị tòng đi ra ngoài dạo qua một vòng, thấy nội điện có liền mang vào..
Liên Ngu Sơn chống người, nhìn về phía gương soi, tầm mắt mơ hồ, “Trong phòng quá mờ, phiền ngươi đến gần một chút.”
Thị tòng thấy bên ngoài diễm dương cao chiếu (mặt trời lên cao), ánh sáng chói mắt, trong lòng có chút kì quái, nhưng không nghĩ nhiều, tiến lên hai bước. Thấy Liên Ngu Sơn chống người dậy cũng phải cố hết sức liền tự ngồi xuống, đem gương giơ đến trước mặt y.
Liên Ngu Sơn ngơ ngác nhìn gương đến xuất thần, sau một lúc lâu, rũ mi mắt xuống, yếu ớt nói, “Được rồi, đa tạ.”
Thị tòng rời khỏi. Liên Ngu Sơn chậm rãi quay về trên giường. Trong lòng y thập phần rõ ràng, cho dù là nam nhân có thân thể khỏe mạnh nội công thâm hậu, nghịch thiên mang thai cũng sẽ làm thân thể bị tổn hại lớn, phế bỏ hơn nửa công lực. Tuy đã biết nhưng chỉ sợ…
Liên Ngu Sơn soi gương xong, cũng muốn nhớ đến dung nhan tàn tạ trong gương kia nữa.
*********************
“Hoàng thúc lần này đến kinh thành tính ở lại bao lâu?”
“Làm xong việc cầu phúc sẽ đi.”
“Ân?”
Liên Ngu Sơn nhìn đang đại thần quan giúp y bắt mạch, nhẹ nhàng hỏi, “Có thể biết là nam hài hay nữ hài sao?”
Vân Ly dừng một chút, mỉm cười nói, “Đã qua ba tháng, dược hiệu đã có thể xem được. Ta xem a, tám chín phần là nam hài.”
Liên Ngu Sơn mỉm cười, lẩm bẩm, “Quả nhiên.”
“Sao ngươi biết?”
Đản tử đan chia thành hai thuộc tính âm dương, âm tính vi thư, dương tính vi hùng (âm tính sẽ sinh con gái, dương tính sẽ sinh con trai). Nhưng khi dùng cũng không thể nhận biết, chỉ có tại người mang huyết mạch chu huyết sau ba tháng mang thai mới có thể đoán được. Âm tính tương khắc với cơ thể mẹ, dược tính chí nhu, thương thân háo thể (làm tổn hại đến thân thể); dương tính lại dung hòa với chu huyết, hấp thu rất mạnh, cực kì cương liệt (mạnh mẽ), cơ thể mẹ càng bị tổn hại sâu hơn. Bất luận là loại nào, người muốn thụ thai đều phải trả một cái giá rất lớn.
Liên Ngu Sơn chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, thanh âm nhỏ dần, “Là do thủy thần nói cho chúng ta biết…”
********************
Hai mươi mốt ngày tế điển trôi qua nhanh chóng, bởi vì thần miếu lý còn có chút việc làm chậm trễ Vân Ly, cho nên không thể không lùi lại vài ngày.
Liên Ngu Sơn ở Duệ Kỳ cung lâu như thế, thấy vẫn bình an vô sự cũng dần dần yên lòng, không hề lo âu giống lúc đầu.
Sau giờ ngọ ngày hôm đó, Liên Ngu Sơn tỉnh dậy, khát nước khó nhịn, thấy trên kỷ trà đầu giường đạt một cái chén nhỏ, với lấy đã thấy bên trong là nước thuốc đen như mực.
Liên Ngu Sơn hơi hơi nhíu mi. Nhiều ngày nay y uống thuốc như người ta uống nước, quả thực khổ hơn người chết. Mặc dù từ nhỏ y uống quen nhưng vẫn cảm thấy khó nuốt. Nhưng y không muốn phiền toái đền thị tòng một việc nhỏ như vậy, chỉ chậm rãi bưng chén thuốc uống cạn. Chính vào lúc này, bỗng nhiên ngoài điện truyền đến thanh âm mà y đã khắc cốt ghi tâm.