Ngược Về Thời Minh

Chương 243 : Thiên tử môn sinh (p3)

Ngày đăng: 13:24 30/04/20


Dương Lăng không kìm nổi dừng bước, trong lòng vô cùng lo lắng, bức thiết, giống như năm đó thi vào trường cao đẳng, chân của hắn phát run, không tự chủ được niệm lại mấy câu hồi còn học tiểu học thường đọc trước cuộc thi: - Trên trời dưới đất, thế nội thế ngoại, hết thảy thần yiên phật thánh, yêu ma quỷ quái, tinh linh tiêu mị, hết thảy những có pháp lực, hữu ta!...



Đường Nhất Tiên ngồi ở ghế, Cao Văn Tâm nhẹ nhàng rút ngân châm sau cổ nàng ra, dịu dàng nói: - Thế nào, không đau chứ?



- Ừ! Văn Tâm tỷ tỷ là đệ nhất nữ thần y, có châm này thoải mái hơn rồi, Đường Nhất Tiên lộ vẻ vui mừng nhìn Cao Văn Tâm, thử nói: - Cao tỷ tỷ, tỷ rất thích đại... Biểu ca à?



- Ừ? Cao Văn Tâm tay cứng đờ, mặt cũng đỏ lên. Tình ý của nàng ai ở Dương phủ cũng hiểu, mà ngay cả con chó của Cao quản gia thấy nàng cũng như thấy nữ chủ nhân mà vẫy đuôi mong, nhưng tầng cửa sổ này dù sao cũng không ai dám đả động tới, con nha đầu này...



Đường Nhất Tiên cười: - Tỷ tỷ tốt. Không cần thẹn thùng, nơi này không có người ngoài, muội là biểu muội của huynh ấy, biểu ca giống như tên đầu đất, nói không chừng muội có thể giúp tỷ cổ vũ, trò chuyện mà.



Cao Văn Tâm nghe xong do dự một chút, xấu hổ, e sợ gật gật đầu, vội vàng nhìn sau lưng nàng. Không ở trong tầm mắt kia, bối rối cũng giảm bớt. Đường Nhất Tiên nhẹ nhàng chau mày, như thoáng chút suy nghĩ mà nói:



- Cao tỷ tỷ, nghe nói tỷ bị quan phủ trị tội, rất đáng thương, là biểu ca xuất thủ cứu tỷ, tỷ vì cảm kích biểu ca nên mới muốn lấy thân báo đáp sao?



Cao Văn Tâm không khỏi nghĩ tới đêm mình bị phán vào giáo phường ti kia làm cho hoảng sợ. Nàng nhẹ nhàng vân vê ngân châm, sau một lúc lâu mới nói: - Cảm kích một người thì phải lấy thân báo đáp sao? Hắn cũng không phải nam nhân không kiếm được vợ. Ta vốn... Thầm nghĩ ở Dương phủ làm một nha hoàn, cứ như vậy cả cuộc đời. Lúc trước... Thật sự không nghĩ sẽ thích hắn.



Cao Văn Tâm hạ giọng nói: - Huống chi bên cạnh hắn có Ấu Nương, Tuyết Nhi, Ngọc nhi, ai cũng khả ái như vậy, khả năng do hắn ở tòa nhà của gia phụ nên đối với ta vẫn rất khách khí. Sau đó thân thể hắn có bệnh kín, ta theo hắn từ Giang Nam, một đường sớm chiều làm bạn...



Dương đại nhân không có người luôn câu nệ tiểu tiết như người đọc sách, không có vẻ đạo mạo của quan trong triều, Ôi! Có lẽ do ta cũng có tuổi, khá hiểu tâm ý đại nhân, hắn cũng thích cùng ta nói chuyện phiếm, hơn nữa mỗi ngày châm cứu cho hắn....
Đường Nhất Tiên "Ừ" một tiếng, quay đầu sang. Dưới ánh đèn mỉm cười nói: - Vậy bỏ Tuyết Nhi, trực tiếp kêu biểu tẩu, bởi vì tỷ là phu nhân của biểu ca.



Nàng nhẹ nhàng nói: - Gọi Tuyết Nhi hay biểu tẩu đâu có quan hệ gì, dù sao chúng ta sẽ vẫn rất tốt, rất tốt, đúng không?



Liêu Đông, Tuyên Phủ, Đại Đồng, tổng binh Diên Tuy tứ trấn suất quân vào kinh rồi.



Dương Lăng làm Thống soái, tiếp kiến tứ trấn tổng binh, sau đó dẫn bốn người tới Báo Phòng.



Đại đồng tổng binh dẫn năm nghìn kị binh nhẹ xâm nhập đại mạc. Lập nhiều công huân, năm Hoằng Trị mười sáu Võ Trạng nguyên Hứa Thái, tổng binh Liêu Đông Lưu huy, Tuyên Phủ tổng binh Hạ Tam Đàn, Diên Tuy tổng binh Phùng Lạc đều là tướng từ ba mươi tuổi tới bốn mươi, mỗi người đội mũ phục viên, một thân nhung trang, thoạt nhìn đằng đằng sát khí, uy phong lẫm lẫm.



Bốn người theo Dương Lăng đi vào Báo Phòng, năm người đồng loạt chào theo nghi thức quân đội, Chính Đức thấy mấy vị tướng quân long tinh hổ mãnh, không khỏi vui mừng khen với Dương Lăng: - Biên quân trải qua chém giết đẫm máu. Quả nhiên khác với kinh doanh rất nhiều. Cùng là nhung trang, trẫm từ trên người bọn họ có thể cảm nhận được sát khí.



- Dương khanh, tứ trấn tổng binh từ biên quan điều đến, khác với kinh doanh, trẫm ban tên cho là Ngoại Tứ gia quân" Dương khanh đảm nhiệm Thống soái, thao luyện chiến trận chém giết, tương lai cùng kinh doanh hoc võ, phát triển bọn họ.



Dương Lăng cúi người đáp ứng, sau đó hơi nghiêng nhìn Hứa Thái, Hứa Thái lập tức tiến lên một bước, quỳ một chân trên đất nói: - Thần Đại Đồng tổng binh quan Hứa Thái, giặc Thát Đát, thần thân gặp tiên hoàng chỉ huy, thao túng tam quân, lấy ít thắng nhiều, diệt địch hơn vạn, Bá Nhan Mãnh Khả trông thấy mà phải chạy trốn. Bọn thần đấu tranh anh dũng, không sợ sinh tử, nhưng chiến lược hành quân, điều hành ngàn quân, chỉ có hoàng văn trị vũ công, có thể nói là soái bất thế.



Bọn thần nguyện lấy biên quân dũng mãnh tôi luyện kinh doanh, cũng khẩn cầu Hoàng thượng đảm nhiệm đại thống soái Ngoại Tứ gia quân, huấn luyện tướng tá quan quân. Thần Hứa Thái, mạo muội lớn mật, xin được làm Thiên Tử môn sinh!