Ngược Về Thời Minh

Chương 255 : Giận tím mặt (p2)

Ngày đăng: 13:24 30/04/20


Dương Lăng chỉ vào bản đồ, gọi mấy viên tướng lĩnh tới gần, nói: - Các ngươi xem, giặc Oa buôn lậu súng, nên có mâu thuẫn và ân oán với nhau, bởi vậy luôn làm theo điều mình cho là đúng, thủy chung không thể hình thành hành động quân sự có tính thống nhất. Từng người tự phát hình cùng vụn cát, chỉ cần đại quân chúng ta đoàn kết quyết chiến, hoàn toàn có thể tốc chiến tốc thắng, nhưng đối với Giang Nam vệ sở quan binh hiện giờ mà nói, ngược lại là một chuyện tốt.



Nếu giặc Oa tập trung binh lực tiến hành đại chiến, ăn luôn mấy nhánh chủ lực của chúng ta cũng không phải là không được, chúng ta phải lợi dụng tình hình tác chiến hiện giờ của giặc Oa, phân ra mà tiêu diệt. Như vậy, chuyện trước mắt hiện này chính là binh! Chư vị nghĩ Giang Nam vệ sở Binh, có tự lực hoàn thành được nhiệm vụ này không?



Bạch Trọng Tán và vài vị phụ tá cao cấp ngơ ngác nhìn nhau, thật lâu Bạch Trọng Tán mới cẩn thận hỏi: - Đại nhân là muốn.... từ nơi khác điều Binh tới?



Dương Lăng gật gật đầu, nói: - Đúng vậy, điều binh! Bản quan vốn định điều Ngoại Tứ gia quân đến Giang Nam tiêu diệt phỉ, nhưng Giang Nam ruộng nước, vùng núi chiếm đa số, bất lợi với thiết kỵ phương bắc mặc trọng giáp, cưỡi ngựa, hơn nữa bọn họ có trọng trách hộ vệ mấy điểm trọng yếu, trừ phi vạn bất đắc dĩ không nên điều động, chư vị xem nên điều binh từ đâu thì thích hợp?



Dương Lăng vừa dứt lời, một viên tướng từ bên ngoài vội vã đi vào, trong tay giơ quân tình có nhãn hiệu đặc thù, lớn tiếng nói: - Báo Tổng đốc đại nhân, quân dịch trạm đưa tới quân tình khẩn cấp.



Dương Lăng ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: - Đọc!



- Vâng! Quân Minh không có bộ chuyên môn tham mưu, đại lượng quân tình phân tích, bày ra đều đến từ hạ cấp quan quân và cao cấp tướng lĩnh phụ tá, Dương Lăng lợi dụng Tổng đốc lục tỉnh quân quyền thiết lập bộ phận phụ tá chuyên môn, mệnh danh là bộ tham mưu, xử lý quân tình chiến báo.




Lúc bọn họ chạy trốn bị dân đinh tuần tra ban đêm phát hiện, bắt được sáu bảy người, lúc này mới tra ra bọn họ đúng là hải tặc gần đó, tư dân buôn muối và điêu dân chơi bời lêu lổng. Tình báo các nơi cho biết các nơi đều đang gia tăng lùng bắt, phát hiện bên trong quân tình báo lên, có một bộ phận ít giặc Oa ít hơn năm mươi người, nhưng thật ra là sơn tặc cường đạo, điêu dân vô lương kết bè kết đảng, nhân cơ hội hóa trang thành giặc Oa cướp bóc giết người quanh đó.



Bọn họ che mặt làm phi, bỏ khăn làm dân, nhưng phần lớn không rời quê cha đất tổ quá xa, chiến lực yếu hơn thì đám tuần kiểm nha môn có thể ứng phó, ty chức nghĩ lập tức thông tri bộ tham mưu, để ngừa đám binh kia giả làm giặc Oa.



"Ầm!" Dương Lăng đám mạnh một quyền lên bàn, mấy ngày liên tiếp đều nghe thấy tin tức bất lợi, tướng lĩnh mục nát sợ chiến, binh lính khiếp đảm như chuột, giặc Oa ở khắp nơi gây họa cho dân chúng khiến họ vô cùng thê thảm, đủ thứ chuyện đã khiến Dương Lăng buồn bực, phiền muộn tới cực điểm.



Lúc này vừa nghe lại có người trong nước nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giả mạo giặc Oa làm ra những hành vi đáng ghê tởm, trong lòng Dương Lăng ẩn nhẫn đã lâu, hỏa khí toàn bộ bạo phát, hắn giận tím mặt đấm thật mạnh một quyền xuống, xương ngón tay gần như đấm đoạn.



Dương Lăng trừng đôi mắt đỏ rừng rực, sắc bén nhìn quanh, hung dữ phun từ trong kẽ răng ra một câu: - Con mẹ nó! Đám súc sinh, Hán gian bỉ ổi thật đáng giận.



Thành Khởi Vận si ngốc, Dương Lăng luôn luôn tao nhã, đối mặt với đủ loại loại quan lại ngu không ai bằng trong triều cản trở và đối địch cũng chỉ có cười khổ và bất đắc dĩ, lúc hắn biết nội đình Vương Nhạc, Phạm Đình muốn giết hại hắn cũng vẫn bình tĩnh và thản nhiên, nhưng sao hôm nay lại nói ra một câu thô tục như vậy? Hơn nữa dáng vẻ cười lạnh kia, không ngờ lại có vẻ dữ tợn, tràn đầy hận ý và sát khí.