Ngược Về Thời Minh

Chương 269 : Có khách tới chơi (p3)

Ngày đăng: 13:25 30/04/20


Vừa nghe Dương Lăng nói không quá khách sáo, xác thực có vài phần thành ý, trong lòng Bạch Tiểu Thảo đã định, gã đứng lên cung kính nói: - Tội tù hồ đồ, trải qua rất nhiều chuyện trái với luật pháp triều đình, nghe nói đại nhân có ý chiêu an, tội tù vui mừng khôn xiết. Ngày đêm mong ngóng, gần đây nghe nói đại nhân đã đến Phúc Kiến, vì vậy tội tù mới mạo muội đến cầu kiến đại nhân.



Dương Lăng khoát tay nói: - Không cần cứ mơ miêng là môt tiêng tội tù, nhận chiêu an, mọi chuyện cũ sẽ bỏ qua, ngươi lớn tuổi hơn ta, ta liền gọi ngươi một tiếng Bạch huynh. Bạch huynh mời ngồi. Chúng ta có có nhiều thời gian bàn bạc.



Bạch Tiểu Thảo hạ thấp người nói: - Dạ dạ dạ, vậy.... Thảo dân cẩn tuân đại nhân chỉ bảo.



Bạch Tiểu Thảo đi thẳng vào vấn đề: - Đại nhân, thảo dân được Phổ Đà sơn Vương mỹ nhân mấy lần truyền đạt lại ý của đại nhân, cũng muốn đầu nhập vào triều đình, mưu cầu xuất thân, chỉ có điều dưới tay trên vạn người, thảo dân phải thăm dò ý thủ lĩnh các đảo ý tứ. Để tránh bại lộ. Nên không vội vã đáp lại ý của đại nhân.



- Ta đã nghe nói qua, Bạch huynh nguyện ý nhận chiêu an một cách chân thành. Bản quan cũng không nghi ngờ, để cho ngài thời gian, bản quan còn bảo Bành Hồ tuần kiểm ti sắp tới giảm bớt thuyền tuần tra, gần đây một chiến hạm cũng không có phái ra, ha ha, Bạch huynh hôm nay tới không biết mọi người đã thống nhất ý kiến?



Bạch Tiểu Thảo cũng không ngốc, ngay từ đầu Bành Hồ tuần kiểm ti giảm bớt thuyền tuần dương không phải giả, nhưng là do chịu thiệt dưới tay người Tây Dương chứ không phải vì mặt mũi Bạch Tiểu Thảo hắn.




Hắn trầm tư một phen, đã nghĩ ra đáp án, vì thế từ từ nói: - Ừ. Giặc Oa đối với chiến hạm kiểu mới không quen thuộc lắm, tuy có vũ khí, sử dụng không quen, khó tránh khỏi đại bại!



Bạch Tiểu Thảo mặc dù là người láu cá, gió chiều nào theo chiều nấy, thúc ngựa cung phụng nghênh đón, nhưng đối với chuyện này cũng không dám che lấp. Hắn quả quyết nói: - Bằng không. Đại nhân, thương thuyền của ta thấy rõ. Người Oa sử dụng pháo quả thật không đủ thành thạo, nhưng ảnh hưởng không quá lớn, theo thuyền của ta xem xét, chiến hạm người Oa tốc độ cũng không yếu hơn Tây Dương, bọn họ chỉ thua ở hai điểm:



Một là pháo Tây Dương tầm bắn xa. Trên biển cuộn sóng phập phồng, đại pháo khó có thể nhắm bắn, một khi giao chiến đều là hai thuyền tới gần, dựa vào làn pháo dày đặc phá hủy chiến thuyền đối phương, nhưng đại pháo trên thuyền người Oa phải tới gần một trăm trượng mới có thể phát huy uy lực, mà tình hình lúc đó, thuyền Tây Dương cách 130 trượng nã pháo trúng mục tiêu chiến thuyền người Oa, đạn pháo người Oa đa số rơi vào biển, chỉ có thể thúc thủ bị đánh.



Thư hai, người Oa liều mạng hủy hai tàu chiến hạm để tiếp cận người Tây Dương, chủ thuyền của ta thấy rõ, chiến hạm người Oa một bên bố trí mười sáu ổ đại pháo, chiến thuyền Tây Dương chỉ có mười hai cửa pháo, nhưng tốc độ phóng đạn nhanh gấp ba người Oa, thành ra mười hai cửa pháo tương đương với ba mươi sáu cửa, người Oa bị đánh cho tan rã.



Dương Lăng biến sắc, Bạch Tiểu Thảo nhìn thần sắc của hắn, trầm giọng nói: - Chúng ta biết hải tặc Tây Dương cũng đang có ý đồ với chúng ta, chúng ta tuy là ở trên biển kiếm ăn, làm chút chuyện trái pháp luật, nhưng dù sao cũng là hậu duệ người Hán, nếu bị bọn họ đám bại, cũng chỉ có thể làm nô dịch, các đảo chủ thảo luận, nhất trí quyết định: Nhận triều đình chiêu an, cùng quan binh đối phó hải tặc Tây Dương!