Ngược Về Thời Minh

Chương 270 : Mục tiêu A Đức Ny (p3)

Ngày đăng: 13:25 30/04/20


Càng làm Dương Lăng không tưởng được chính là, loại hình kinh doanh này đã thu hút sự chú ý của người Nữ Chân, bọn họ ngoại trừ săn thú, đào bới sơn sâm, chăn thả thì một vài kẻ tham lợi và mạo hiểm bắt đầu tổ chức và thành lập đội tàu đơn sơ đánh lén Triều Tiên và Đông Doanh, cướp bắt con gái sau đó bán cho Đại Minh, bọn họ không có cờ xí thống nhất, người có Triều Tiên và Đông Doanh, cho nên hai nước nhất thời cũng không rõ lai lịch bọn họ.



Dương Lăng thực là không nghĩ tới còn có tác dụng phụ này, nhưng mà cứ việc triều đình cấm: Không phải tù binh qiam viên không được mua bán tư lợi. Nhưng lén giao dịch để kiếm thêm thì khó có thể cấm hết được.



Đây đều là giao dịch ngầm, mua vào đại viện nhà quyền quý. Bình thường không thể xuất đầu lộ diện, hơn nữa cuộc sống với lúc trước cách biệt một trời một vực, người Hán phần lớn không phải loại hung tàn ngược đãi người, cho nên căn bản không muốn trở về, mặc dù tra được rất nhiều người tra ra cũng phủ nhận là bị bắt tới.



Dương Lăng bận về.. chiến sự Phúc Kiến. Bố trí, đảm nhiệm, tuyển sĩ, tin thưởng, còn muốn liên lạc chiêu an Đông hải tứ đại cướp và súc thế đối phó Malacca hải tặc Tây Dương, đối với chuyện ngoài tầm tay chỉ có thể than thở.



Hôm đó. Dương Lăng đang ngồi ở ghế phê duyệt mệnh lệnh quân chính, dân chính hồ sơ do bố chính sứ đích thân viết, phía sau là hai nha hoàn mặc áo mỏng nhẹ nhàng phe phẩy quạt. Khi đó quần áo thật sự phiền toái, Dương Lăng nóng khó chịu, không cần thể diện, hắn cởi trần trên vai đáp một tấm khăn ướt, nếu không phải ngồi ở đây, mặc cho ai cũng nhìn không ra đó là khâm sai đại thần, Hầu gia.



Bỗng nhiên. Có người kêu lớn: - Đại soái! Đại soái! Ty chức mời Thành Đương Đầu và A tiểu thư về rồi!



Dương Lăng vui vẻ, vội vàng bước ra ngoài. Chỉ thấy Lưu Đại Bổng Chùy đứng đó, đổ mồ hôi đầy đầu, hưng phấn hô, Dương Lăng kinh ngạc nói: - Người đâu?



Lưu Đại Bổng Chùy nhìn hai bên, cười ngây ngô, chỉ thấy Thành Khởi Vận thướt tha xinh đẹp địa đứng ở đằng kia, giống như người ngọc. Còn A Đức Ny đứng ở phía sau nàng.



Dương Lăng mỗi ngày tập võ, cơ thể rất đẹp. Chỉ là từ nhỏ không chịu khổ, làn da rất trắng. Thành Khởi Vận lần đầu nhìn thấy Dương Lăng thế này, nàng đầu tiên là mở to mắt, sau đó che miệng cười, nhẹ nhàng thi lễ nói:




Đưa mắt nhìn nàng rời khỏi, Thành Khởi Vận mới buông đồ uống lạnh, tươi cười nghiêm chỉnh nói: - Đại nhân, quân tình Tây Dương phải chăng có liên quan tới A Đức Ny?



Dương Lăng nghiêm nghị gật gật đầu, kể lại chuyện của Bạch Tiểu Thảo: - Ta tin Bạch Tiểu Thảo nói thật, giặc Oa đã thành bại cục, tiêu diệt là chuyện sớm hay muộn, trước mắt ở Nam Dương rốt cuộc có bao nhiêu hải tặc Tây Dương chúng ta lại không rõ, nếu bọn họ nắm giữ hỏa pháo uy lực hùng mạnh như vậy, ngay cả khi có thể thắng, chúng ta cũng thắng thảm, khi đó Thủy sư thực lực đại tổn, không thể giữ gìn hải cương, như thế nào cam đoan mở hải thông thương? Cho nên bản quan thực là sầu lo vạn phần.



Thành Khởi Vận thế mới biết mục đích của hắn, trầm ngâm chốc lát nói: - Đại nhân cho rằng, A Đức Ny biết bí mật pháo Tây Dương?



Dương Lăng hỏi ngược lại: - Nàng thấy nàng ấy không thể nghi ngờ?



Thành Khởi Vận im lặng một lúc lâu, bỗng nhiên bật cười, ngước mắt nhìn Dương Lăng, trong mắt xuân ý vô hạn: - Theo ty chức thấy, đại nhân tối nay muốn ăn nàng thôi!



- Chuyện gì? Dương Lăng chấn động, lập tức không vui nói: - Khởi Vận, ta đang cùng nàng thảo luận đại sự, nàng còn nói đùa?



Thành Khởi Vận mỉm cười nói: - Ty chức không đùa, nếu A Đức Ny biết bí mật pháo Tây Dương, nếu đại nhân muốn biết bí mật của A Đức Ny, chỉ có thể làm cho nàng trở thành người của ngài, nàng mới có thể thẳng thắn với đại nhân.



Dương Lăng tức giận trừng mắt nhìn nàng nói: - Ngươi không hiểu, người Tây Dương sẽ không vì thất thân mà ở cùng ngươi, không có lấy chồng theo chồng, gả cho chó thì theo chó....