Người Bất Tử
Chương 82 :
Ngày đăng: 13:21 18/04/20
Dịch: Khởi Linh
***
Chu Nhung vẫn chưa phản ứng thì Tư Nam đã giết ngược lại nhanh thế rồi, thậm chí chẳng có ai nhìn rõ hắn ra tay hành động. Nhưng Chu Nhung có ưu điểm gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, sau phút sửng sốt bèn lập tức không chịu yếu kém mà giơ tay lên vỗ: “Làm tốt lắm! Phối hợp tuyệt văn vời!”
Hở? Tư Nam thầm nói chúng ta có phối hợp với nhau sao?
Mi tâm Thang Hạo bị họng súng dí chặt, mặt mày vặn vẹo vô cùng. Tư Nam thu súng, cũng không nhìn hắn nữa, quay đầu tiến về đội tìm kiếm, giơ tay ra dấu với Chu Nhung, tỏ ý nhiệm vụ của em đã hoàn thành, phần còn lại cho anh nhận đó.
Chu Nhung chưa kịp ra tay ôm Omega của mình vào lòng, chỉ nghe phía sau vang lên: “Ấu dề!” “Tư Tiểu Nam thiệt cool ngầu!”
Ba bóng người Nhan Hào Xuân Thảo và Đinh Thực nhào tới, tung Tư Nam lên cao, túm tụm trở về đội ngũ an ủi vuốt lông cho hắn đỡ sợ.
“……….” Động tác chuẩn bị giơ tay ra ôm của Chu Nhung cứng đờ giữa không trung, ngay sau đó y hồn nhiên làm như chuyện vẫn bình thường, nhanh gọn lẹ đổi thành sắn tay áo, xoa thắt lưng tiến lên trước lạnh lùng hỏi: “Anh còn muốn nói gì không?”
Thang Hạo nghiến chặt răng hàm, lòng thì đang đấu tranh dữ dội. Chu Nhung đến gần nhìn lom lom hắn, ánh mắt chứa đựng sự áp bách vô cùng, lát sau mới nghe hắn rít từ kẽ răng ra được một câu: “Để người nước A cướp máy bay đến nơi này đúng là trách nhiệm của tôi, nếu đã tới bước đường cùng, tôi sẵn sàng trả bất cứ giá nào để cứu vớt tình thế.”
Chu Nhung hỉ mũi một cái, chỉ vào đội lính đặc chủng sau lưng: “Nếu có cơ hội cần con người cho nổ bom hòng cướp kháng thể về tay, ở đây sớm đã đánh vỡ đầu rồi, anh tưởng cái thân thể già cỗi của anh có thể giật nó khỏi tay một đám to xác này sao?”
Thang Hạo bị nói đến độ không bật được nổi một câu.
Chu Nhung nhìn từ trên cao xuống hỏi: “Rốt cuộc thì Law Mayer đang ẩn núp ở chỗ nào?”
“………….” Thang Hạo cuối cùng nghẹn khuất nói: “Khu rừng sau sườn núi. Tôi dẫn mọi người đến đó.”
Trong hộp kháng thể có tổng cộng ba mẫu kháng thể, đều là hàng bán thành phẩm chưa nghiên cứu xong. Law Mayer ra điều kiện là trói Tư Nam đến, dùng người đổi lấy một ống; còn việc Tư Nam có đứt tay gãy chân hay không cũng chẳng sao hết, chỉ cần người còn sống là được.
Chẳng qua ai cũng biết bảo hổ lột da là việc vô cùng nguy hiểm, căn cứ White Eagle hy vọng tất cả kháng thể đều nằm trong phạm vi kiểm soát của mình, sau khi Thang Hạo dùng Tư Nam đổi lấy kháng thể, Law Mayer cũng có thể dùng một phát đạn giết người diệt khẩu.
Một đội lính đặc chủng lặn lội trong khu rừng, Chu Nhung dùng vô tuyến điện báo cáo đơn giản mọi chuyện với phía quân đội đang chờ chi viện, tổng bộ cũng cảm thấy vấn đề cực kì khó giải quyết. Hiện tại hoàn toàn không thể bức ép ra lệnh cho đội tìm kiếm đuổi Tư Nam về Nam Hải được nữa rồi, chỉ đành để nhân viên tại hiện trường tùy cơ ứng biến, tranh thủ tiên hạ thủ vi cương.
“Sau khi đến gần phải quan sát địa hình, tranh thủ bố trí tay súng bắn tỉa.” Chu Nhung tắt vô tuyến điện, nói: “E là có lẽ Law Mayer cũng đã nghĩ đến điều này, chiếm giữa nơi có địa hình cao trước….”
“Tôi không thể hiểu nổi người nước A tìm được kháng thể như thế nào.” Thang Hạo ôm một túi thuốc nổ vừa đi vừa hỏi, “Cả cái khe núi lớn như thế, địa hình phức tạp rắc rối lại còn thêm rừng cây rộng vật vã, cho dù bọn họ có thể tìm được thông tin từ việc tra khảo phi công và tìm tòi nhật ký, suy đoán ra khu vực này, song cũng không thể tìm chính xác hộp kháng thể nhanh như thế được.”
Tất cả mọi người đều dòm Tư Nam, Tư Nam đang giơ tay móc kẹo từ trong túi của Chu Nhung, nhún vai ý bảo không biết.
Mọi người đầu đội lá cây và cành khô, lợi dụng thảm thực vật che giấu hành quân vượt qua khu rừng. Chu Nhung mò lấy kẹo sữa từ bên túi kia, chìa tay nhét vào trong áo khoác, dùng mặt trong của cái áo thun duy nhất còn sạch sẽ lau rồi lại lau, mới ngừng lại tự tay bóc vỏ cho Tư Nam ăn, sau đó chùi khóe miệng của hắn, tiếp tục dẫn đầu tiến về phía trước.
“Chưa đến giây phút cuối cùng, chẳng ai muốn phải hy sinh cả. Sau khi cướp được kháng thể về tay, Tư Nam phải ở lại đây, tù trưởng Thang cũng phải sống sót báo thù cho các anh em.” Chu Nhung trầm giọng nói: “Chúng ta đã mất rất nhiều người, bây giờ việc trước tiên là cần suy nghĩ làm thế nào để bắt lũ địch trả giá mà không phải giành giật cơ hội để bản thân hy sinh.”
Law Mayer dặn một câu, người phụ nữ Alpha cầm súng, sải bước to đi xuống sườn núi.
Thang Hạo thở nhẹ một hơi, như trút được gánh nặng: “Vậy ok quá rồi, ít nhất trong tổ này sẽ có một đứa không nhọ đến nỗi vẽ liền một lúc bốn mươi bùa R(*).”
Tư Nam: “Phải……phải há.”
Người phụ nữ Alpha đi xuống dưới sườn núi rồi đứng yên tại đó, ánh mắt lãnh khốc quan sát Tư Nam một lát, hình như đang cười trên nỗi đau của người khác khi nhìn cái áo thun với quần rằn ri đầy rẫy vết thương của Tư Nam, xoang mũi hừ một tiếng.
“──Ê!” Thang Hạo đứng im tại mảnh đất cách cô ta hơn mười mét, dùng sức bóp chặt cổ họng Tư Nam, không mảy may để ý người sau mất kiềm chế rên lên vì đau đớn, hung ác nói: “Tôi đã đưa người đến rồi, kháng thể ở đâu?”
Jane lười nhác quay đầu, dùng tiếng Trung cứng ngắc nói: “Đi theo tôi, Law Mayer đang đợi anh trên sườn núi.”
Nhưng Thang Hạo bất ngờ kiên quyết từ chối: “Không, bảo anh ta xuống đây! Ai biết liệu các người có bố trí bẫy rập trên đó đòi mạng tôi hay không?”
“Anh……..”
“Trừ phi anh ta lại đây, nếu không miễn nói chuyện.” Thang Hạo lạnh lùng nói: “Chẳng phải anh ta muốn người mang kháng thể sao? Bây giờ đã ở trong tay tôi rồi, anh ta mà không xuống thì kiểu gì cũng không có, tự đi mà nghĩ cách đi há.”
Người phụ nữ Alpha nguy hiểm mà híp mắt, bước đến trước: “Mày dám──”
“Đứng im, Jane.”
Người phụ nữ Alpha lên tiếng dừng lại, ánh mắt Thang Hạo liếc lên trên. Chỉ thấy Law Mayer đứng ở trên cao trông xuống, một tay cầm một thứ quen thuộc, chính là cái hộp kháng thể màu bạc không thể làm giả.
“Không nhìn thấy hả? Trên người anh ta có buộc thuốc nổ.” Law Mayer thản nhiên nói: “Chỉ cần cô dám hành động, anh ta sẽ dám kéo Noah Chong cùng chôn theo.”
Chú thích: (*) Trong game Âm Dương Sư có 3 loại bùa: Trắng – Xanh – Đen. Bùa trắng vẽ ra N hoặc cao lắm là R, nếu vẽ bùa trắng ra R thì coi như hên. Bùa xanh – đen thì vẽ ra R, SR, SSR, mà đã xài bùa xanh – đen mà ra toàn R thì…đen toàn tập. Ngoài ra còn 1 bùa tím, bùa này nó cho phép mình kết nối camera để tăng tính chân thực khi triệu hồi thức thần
rate cũng như bùa xanh với đen.
Vẽ 100 bùa không ra SSR thì sẽ đạt tay thúi cấp 1.
Vẽ 200 bùa không ra SSR thì tay thúi cấp 2.
400 lần không ra SSR thì được tặng 1 cái khung ava chứng tỏ tao là tù trưởng châu Phi, đen hơn đít nồi =))))
N < R < SR < SSR theo cấp độ tăng dần. (N – Normal, R – Rare, SR – Super Rare, SSR– Super Super Rare)
Nói chung tác giả đang nói trong đội của Tư Nam và Thang Hạo sẽ có một đứa không nhọ tới mức vẽ liền một lúc 40 bùa R, bởi vẽ liền = tù trưởng Châu Phi, đen như đáy nồi. (cảm ơn cô Káo đã giải thích cho tui cái này:”>)
=)) tui chỉ muốn nói đừng tin Nam nói~ Hạo ơi là Hạo ~