Người Chồng Mạo Danh

Chương 2 :

Ngày đăng: 00:40 22/04/20


Mang giấy tờ tới cổng làng sao? Phương Anh sẽ chẳng bao giờ đến đâu. Tốt nhất là đừng có nghe cô hứa hươu hứa vượn vì chẳng bao giờ cô thực hiện cả. Được khỉ lông xanh hot boy tạm tha cô đã bắt luôn grab mà về nhà luôn. Nếu ko nhầm thì lúc về trời đổ mưa mà cổng làng lại chẳng có mái che, xung quanh là những bãi đất trống bị bỏ hoang. Chắc chắn muốn tìm chỗ trú thì ướt như chuột lột xong mới tìm thấy nhà dân. Cứ coi như ăn ko được thì đạp đổ đi cô thừa biết bản thân mình sẽ ko bao giờ sánh vai với hot boy khỉ lông xanh và cả hai hoàn toàn ko có khả năng để yêu nhau.



Lúc trở về nhà Phương Anh phải tẩn cho cậu em quý hoá một trận nên thân. Dám bỏ rơi chị gái, thế mà lúc cậu đánh nhau tay đôi với trùm của trường, cô ko ngại cái áo trắng 150k mà lao vào ôm hai tay của địch để cậu lốc ao. Lần thứ hai cô mang danh hộ em trai đi đánh ghen vì bạn gái cậu công khai ngoại tình với hot boy trường khác. Lần ba, lần bốn, lần năm.....lần thứ n cô giúp đỡ mà ngày hôm nay mới biết cái tính siêu ích kỷ của Nguyễn Hoàng Nam phản bội Nguyễn Hoàng Phương Anh.



" Em thực sự xin lỗi " Bỏ mặc chị gái, trong thâm tâm cậu cũng hối hẩn lắm chứ bộ. Cơ mà tình huống cấp bách, cậu chỉ còn nước chạy mà nói chạy thì thà bảo chị gái đi bộ còn hơn. Loại con gái chạy như đi bộ ko bị bắt mới lạ.



" Câm mồm " Nếu xin lỗi mà có thể giải quyết hết mọi chuyện thì chẳng cần đến tập đoàn khỉ lông xanh làm gì.



Ông bố đứng cạnh nhận ra núi lửa sắp phun trào, ông sợ hãi núp ở nhà bếp ko dám can ngăn. Đứa con gái này của ông, ông thừa biết cái tính dở dở ương ương, quyết ko khuất phục mọi thứ dù có là thần tiên đi chăng nữa.



Khách sạn năm sao AT......



Trong phòng Minh Đức cuộn tròn trong một tấm chăn bông, cả người lạnh cóng vì dính mưa, mũi hắt xì liên tục. Có mơ anh cũng ko dám nghĩ cô gái tên Phương Anh đó lại ác độc như vậy. Làm anh chờ cả ngày, sợ cô đến mà ko gặp nhau, anh ko dám rời đi nửa bước. Nhưng cái anh nhận được là cơn mưa rào mãi ko dứt. Hậu quả là ốm nặng, nghỉ ốm mất hai tuần liên tiếp. Xem ra cô gái này anh nhất định phải bắt đền bù thiệt hại gấp đôi.



Rất nhanh anh đã tìm thông tin về cô, tên Nguyễn Hoàng Phương Anh, mười bảy tuổi.....ngon chưa đủ mười tám tuổi đã lái xe phân phối lớn. À mà xe của cô vẫn chưa mang về. Nghĩ tới đây anh nở nụ cười đầy ẩn ý. Anh cho người mang xe tới nhà anh và liên hệ với bố mẹ cô.




" Ko xảy ra thì em phải đi tù, chắc em từng nghe tới cái tên Trần Minh Đức lẫy lừng khắp năm châu " Anh cố ý nhắc nhở cả gia đình Phương Anh.



" Trần Minh Đức, a em nhớ rồi anh ta là con trai của thủ tướng Trần Minh Sơn, cháu trai của bộ trưởng bộ công an. Nói chung là con ông cháu cha, thông minh sáng dạ hơn người " Trước đây Nam từng tìm hiểu vì bạn gái cậu chết mơ chết mệt cái tên này.



" Thì sao nào? Dù anh có là thần tiên tôi cóc.......ưm.....ưm " Bố cô nhanh tay bịt mồm cô lại.



" Thật ngại quá tôi ko biết cậu đại giá quang lâm, thất lễ thất lễ " Làm trong ngành nhiều năm, ông thừa biết người nào nên động vào và người nào ko nên động vào. Con cháu Trần Minh Sơn, ông đã nghe được rất nhiều hướng khác nhau, tóm lại là ko nên mạo hiểm khiến họ mất lòng. Vậy mà ông ko ngờ con gái ông lại lọt vào tầm mắt của Trần Minh Đức.



" Bố vợ ko cần khách khí, chuyện hôn lễ con đã bàn bạc với bố mẹ. Ngày kết hôn sẽ là vào tuần sau, bây giờ con xin phép trở về kẻo muộn rồi " Anh ko cần biết bên thông gia đồng ý hay ko nhưng chuyện bản thân đã quyết nhất định sẽ thực hiện.



" Bố nói gì đi, mẹ nữa, hai người mau đánh cho anh ta một trận đi " Chẳng ai chú ý đến Phương Anh, bố mẹ mải tiễn khách quý, đứa em trai thì ôm laptop như mạng sống.



Trần Minh Đức - tên khốn nhà ngươi.