Người Có Từng Yêu Ta Chưa?

Chương 14 : Tam ca trở về

Ngày đăng: 18:24 19/04/20


#gopy



NGƯỜI CÓ TỪNG YÊU TA CHƯA?



Truyện dài



Thể loại: cổ đại, huyền huyễn



Ratting: 15+



Kinh thành...



Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ làm nàng tỉnh giấc.



Nàng nặng nhọc ngồi dậy, chớp chớp đôi mắt rồi nhíu mày đưa tay lên cản tia sáng đột ngột đang chiếu vào.



-Công chúa, người dậy rồi ạ? Thần giúp người thay y phục!



-Nhi Song hả? Ngươi đóng cửa sổ lại đi, ta thấy hơi chói mắt!



-Vâng.



Nhi Song vội vàng đóng cửa, lại loay hoay giúp nàng mặc y phục, đã mấy năm rồi không được hầu hạ nàng, vậy mà nó vẫn quen thuộc từng động tác của nàng.



Cộc... cộc... cộc...



-Ai đó? - Nhi Song cất tiếng hỏi.



-Là hạ thần, thưa Công chúa, thần đã đưa họ đến rồi đây ạ!



-Được! - Nàng đáp lời.



Một lát sau, Nhi Song ra mở cửa, nàng đang ngồi uống trà, vẻ mặt vẫn lạnh tanh. Nhìn thấy nàng, đám nam nhân đứng sau Tống tướng quân lập tức cúi người hành lễ:



-Tham kiến Ngũ Công chúa, Ngũ Công chúa vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.



-Miễn lễ



-Tạ Công chúa



-Tống tướng quân?



-À vâng, khởi bẩm Công chúa, đây là các vị đại thần, đã thề với tiên đế sẽ hết lòng phò trợ Công chúa hoàn thành bá nghiệp! Vị này là Hình bộ thượng thư Hà Công Trịnh, vị bên cạnh là Nội bộ thị lang Trình Hải, còn vị này là Ngự sử Trạc Nguyên, người còn lại là Thái y Trịnh Huyền.



Tống tướng quân lần lượt giới thiệu từng người, nàng gật đầu.



-Bổn cung đã biết! Chúng ta cũng đã từng gặp qua rồi!



-Thì ra Công chúa vẫn còn nhớ.



Trước đây phụ hoàng đã từng giới thiệu cho nàng những người này, không ngờ là có dụng ý này.



-Dám hỏi Công chúa đã có kế hoạch gì chưa?



-Các ngươi cứ ngồi xuống trước đi.



Nhi Song xoay người đóng cửa, sau khi nhìn xung quanh, xác định không có ai mới gật đầu.
-Cuối cùng chỉ có Tứ ca là tốt với muội!



-Muội còn nhắc tới đệ ấy sao? Muội nhìn coi, cho muội gặp đệ ấy là sai lầm lớn nhất đời ta mà, đệ ấy làm cho muội ảnh hưởng thói xấu của mình rồi đây, lúc nào cũng nghiêm túc, lạnh nhạt, còn mỗi khi tâm trạng tệ một chút là liền thu mình vào một góc, chẳng thèm nói chuyện với ai!



-Muội có sao?



-Còn dám chối?



-Thì... cũng có một chút.



-Chỉ một chút? Muội có biết bản thân mình làm bao nhiêu người lo lắng không? Còn nữa, muội không phải không biết cảm giác đứng bên ngoài lo lắng cho người khác là khó chịu đến mức nào, Tứ đệ đã cho muội nếm thử bao nhiêu lần rồi, còn không chịu hiểu cho người khác?



-Muội đâu phải không chịu hiểu, chỉ là... muội muốn ở một mình một chút!



-Muội lại có chuyện gì sao?



Nàng vùi đầu vào lòng Thiên Bảo cảm nhận cảm giác được che chở:



-Muội cảm thấy mình thật vô dụng, tất cả mọi chuyện đều có huynh và Tứ ca lo chu toàn, muội ngoài là Ngũ Công chúa thì cũng là người bình thường không chút giá trị, chẳng làm được gì hết!



Y càng ôm chặt nàng hơn, vừa thở dài vừa xoa đầu nàng như dỗ dành một đứa trẻ đang làm nũng:



-Muội muội ngốc mãi mãi là muội muội ngốc, muội phải biết tin vào bản thân mình chứ!



-Tin thì có ích lợi gì?



-Sao lại không có ích? Được, muội không biết mình đã làm được những gì, ta nhắc cho muội nhớ, muội nhớ có một lần Tứ đệ phát bệnh, muội bị đệ ấy nhốt bên ngoài, muội không chịu đi mà cứ đứng trước cửa cả đêm, khiến đệ ấy phải mở cửa cho muội?



-Huynh nhắc lại làm gì chứ?



-Để muội thấy chỉ cần có kiên trì, muội có thể làm được mọi thứ, không phải sao?



-Haha, ca ca ngốc, mấy thứ đó thì có liên quan gì?



Nàng phá lên cười, Thiên Bảo xoa đầu nàng, dịu dàng nói:



-Cuối cùng muội cũng chịu cười rồi, cười như vậy không phải tốt hơn sao?



-Lúc nào huynh dỗ muội cũng chọc cho muội cười, huynh có biết chuyện cười của huynh nhạt lắm không?



-Haha, được rồi muội muội ngoan, nghe ta nói đây, dù trên đời này không còn ai tin muội, Tam ca sẽ tin muội, Tứ đệ cũng sẽ tin muội, muội càng phải tin vào chính mình. Muội muội của ta rất mạnh mẽ, rất kiên cường, sẽ không vì những chuyện nhỏ đó mà buồn bã, ủ rủ.



-Muội biết rồi!



-Ngoan, nếu thấy buồn ngủ thì ngủ đi!



-Ừm!



Nàng nằm xuống giường, rất nhanh đã rơi vào giấc mộng...



*********************



(1) đây là một phần được tác giả lĩnh ngộ từ "chương thứ ba: mưu công" của binh pháp Tôn Tử. Binh pháp Tôn Tử đọc khá là khó hiểu nên những gì tác giả hiểu được sẽ được đưa vào truyện và giải thích chi tiết nhất có thể!



(2) quân trung chiến thần: vị chiến thần ở trong lòng quân sĩ.