Người Đến Trước Thành Kẻ Đến Sau
Chương 4 :
Ngày đăng: 09:32 18/04/20
Bản thân tôi không ưa Thư, nhưng vào hoàn cảnh này, tôi cũng chỉ theo phản xạ vội vàng lại đỡ lấy nó mà nói với cái Nhung:
- Nhung, đỡ nó giúp tao, đưa nó ra bắt xe đến bệnh viện....nhanh lên!
Cái Nhung nghe vậy chỉ gắt nhẹ gọi tên tôi 1 cái nhưng rồi cũng đi lại đỡ nó giúp tôi.
Tôi không phải là lo cho con Thư, mà là tôi lo cho đứa bé ở trong bụng nó, khúc mắc là giữa tôi và Thư, đứa bé nó chẳng có tội gì, nếu lỡ chẳng may không may mắn, có lẽ tôi cũng c thấy có lỗi vô cùng.
Chúng tôi đưa con Thư ngồi vào 1 chiếc taxi rồi chạy thẳng đến bệnh viện. Vừa đưa nó được vào phòng cấp cứu thì ở phía sau lúc này, con Trang cũng hớt hải đi đến, cùng với nó không ai khác là bố mẹ chồng con Thư, hay nói rõ hơn là bố mẹ Hiếu.
Quen Hiếu 1 cũng 1 thời gian nhưng tôi vẫn chưa ra mắt với gia đình anh, cũng chỉ biết mặt bố mẹ anh qua vài tấm hình trong điện thoại của Hiếu thế nên vừa nhìn thấy họ tôi liền nhận ra được.
Con Trang đưa 2 người họ tiến lại chỗ tôi hỏi:
- Chị Thư đâu rồi?
- Vừa mới vào phòng cấp cứu.
Lúc này, mẹ của Hiếu nhìn chúng tôi nói:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mẹ con nó đang yên đang lành sao lại gặp chuyện?
Tôi nghe vậy cũng đang chưa biết nên trả lời như thế nào thì con Trang đã lên tiếng thay:
- Chị ấy là đi uống nước với cháu, nhưng vô tình gặp 2 người này, bọn họ có xích mích từ trước nên xảy ra cãi vã, rồi ẩu đả lẫn nhau nên chị Thư bị họ xô ngã xuống đất.
Lời vừa dứt, mẹ của Hiếu liền trừng mắt nhìn tôi mà gắt:
- Cô không biết Thư nó đang có thai sao?
Tôi nghe vậy cũng chỉ biết hạ giọng trả lời:
- Cháu xin lỗi nhưng thật sự không phải cháu cố ý.
Con Trang lúc này lại chen vào:
- Chắc bác không biết chị đây trước là người yêu cũ của anh Hiếu. Thế nên việc chị ta có xích mích với chị Thư cũng là điều dĩ nhiên. Ai mà biết được chị ta vô ý hay là cố ý.
Vừa nghe vậy, cái Nhung đã liền lên tiếng:
- Này, mày ăn nói cho cẩn thận đấy, ý của mày là gì?
- Không phải à? Chị có dám chắc chị Vy sẽ không để bụng chuyện này không? Bỗng nhiên bị người khác cướp mất người yêu mình, hơn nữa lại còn làm đám cưới, chỉ sợ lại cố tình đẩy chị Thư vì mục đích gì đó cũng nên.
Cái Nhung nghe vậy tức giận ra mặt, định lao lên nhưng tôi vội giữ tay lại, chỉ là không ngờ đến vào đúng lúc này tôi liền nhận được 1 cái tát đau điếng đến bất ngờ, mà có lẽ không phải chỉ mình tôi, cả cái Nhung và con Trang cũng phải tròn mắt nhìn người vừa vung tay ấy.
- Tôi không quan tâm chuyện của mấy cô, nhưng nếu hôm nay cháu tôi nó có chuyện gì thì cái tát này mới chỉ là bước cảnh cáo thôi.
Tôi thật sự điếng người đến mức không thể thốt lên được 1 lời nào. Chỉ có cái Nhung lên tiếng:
- Này cô, cô là người lớn mà xử sự như thế à? Cô lấy quyền gì mà đánh nó.
Bà ấy định đáp trả lại nhưng lúc này bố của Hiếu lại gắt lên:
- Thôi cả đi nào, đây là bệnh viện, không phải là cái chợ để cho mấy cô mấy chị làm loạn. Giờ đợi tin từ bác sĩ đi đã.
Mẹ Hiếu nghe vậy chỉ trừng mắt nhìn tôi 1 cái rồi đi lại dãy ghế chờ hậm hực ngồi xuống.
Vừa lúc đấy, tiếng đế giày vội vã nện xuống sàn nhà, sau đấy là giọng nói khá quen thuộc vang lên:
- Bố, mẹ, xảy ra chuyện gì thế?
Tôi theo phản xạ quay đầu nhìn sang, khoảnh khắc 4 con mắt đụng nhau, đôi chân của đối phương cũng khựng lại.
- Không phải con Thư à? Ai đây bố?
Ông nghe vậy liền vội vàng trả lời:
- À, là người ngày trước bố đụng phải.
Sau câu nói ấy, gương mặt tên đó liền thay đổi, nhìn chúng tôi nặng giọng:
- Đến đây làm gì? Định vòi thêm tiền à? Nhà này không có tiền đâu.
- Quân, mày ăn nói kiểu gì thế? Đi vào nhà ngay đi.
Tên kia 2 tay đút túi, dáng vẻ khệnh khạng nhìn chúng tôi rồi đi vào trong nhà. Cái Nhung lúc này lại nói với theo:
- Anh quen con Thư à?
Hắn nghe vậy quay lại nhìn, vẻ mặt tỉnh bơ nói:
- Thư nào?
- Lúc nãy tôi thấy anh nhắc đến tên Thư.
- Tao nhắc hồi nào? Mà cứ cho là tao nhắc thì nguyên cái phố này có đến chục con tên Thư, mày muốn hỏi con nào.
Thấy thái độ nói chuyện của hắn khó nghe, tôi khẽ khều nhẹ tay cái Nhung, nhưng tính nó cũng chẳng vừa:
- Tao hỏi cái con Thư mà mày gọi là em yêu đấy. Là con đĩ chó trước làm nhân viên nhà hàng, vừa mới giật người yêu của bạn rồi lấy chồng đấy.
- Đm, con ranh, mày đến nhà tao nói chuyện bằng giọng gì đấy? Tao lại gô cổ cả 2 đứa chúng mày ra ngoài giờ. Cút!
Vừa nói, tên đấy vừa lao về phía chúng tôi. Nhìn cái điệu bộ hung hăng của hắn, tôi cũng có chút sợ nên kéo cái Nhung đi ra, bố hắn cũng vội vàng chống cây nạng đi lại để gàn:
- Quân, mày đi vào trong nhà đi!
Cái Nhung cũng không chịu im miệng mà nói với vào trong:
- Mấy đứa chúng mày hùa nhau hại con Vy, nó chưa kiện là phúc 3 đời nhà mày, mày còn ở đấy mà tinh tướng à.
Tôi giật nhẹ tay nó rồi nói:
- Thôi đi, không phải nói nữa, tao thấy thằng đấy nó không được bình thường. Chúng ta về đã, coi như biết được 1 số chuyện rồi.
Cái Nhung nghe vậy vẫn phải thêm vài câu đôi co với tên kia rồi mới hậm hực dắt xe ra về.
Cả dọc đường đi miệng nó vẫn không ngừng chửi thề, tôi thấy vậy lại mới lên tiếng:
- Này, tao nghĩ thằng đấy nó biết con Thư. Lúc nó vào nhà mà chưa thấy tao với mày, nó còn tưởng con Thư đến nên gọi “em yêu”. Thế là sao? Không lẽ 2 đứa đó trước là người yêu của nhau?
Cái Nhung nghe vậy mới trầm xuống 1 lúc để suy nghĩ sau đó nói:
- Trước đéo gì, có khi bây giờ chúng nó vẫn qua lại ấy chứ. Thăng đấy bảo “lại đem tiền đến cho anh đấy à” có nghĩa thời gian qua con đĩ chó kia vẫn đưa tiền cho thằng này. Đúng rồi, có thể nó nhờ thằng này hại mày nên dùng tiền để khoá miệng. Ôi đm, tao sợ con này luôn, quá xảo quyệt. Đm có khi đứa bé trong bụng nó đéo phải của thằng Hiếu cũng nên.
- Mày nghĩ xa quá rồi đấy.
- Xa đéo gì, loại người không từ thủ đoạn như nó thì đéo có việc gì là không dám làm cả.
Tôi không dám nghĩ nhiều như cái Nhung, nhưng nghe nó nói thì thật sự không có gì là không thể, nhưng chơi với con Thư cũng 1 thời gian, không nghĩ nó lại là người quá nhiều mưu kế như vậy.
Đang mải với suy nghĩ, bỗng lúc này có 2 chiếc xe máy đi áp sát chúng tôi, theo phản xạ tôi nhìn sang, có giật mình khi thấy thằng con trai của ông thương binh đang đi ngay cạnh, tôi bất giác túm lấy eo cái Nhung rồi gọi:
- Nhung!