Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 1 :

Ngày đăng: 14:42 19/04/20


Tịnh Nhi bởi vì lạnh mà tỉnh lại. Lúc mở mắt ra, thứ đầu tiên cô thấy không phải trần nhà xa hoa với chùm đèn khổng lồ quen thuộc của gia đình mình mà là một nơi tồi tàn xa lạ.



Mái tôn lợp từng hàng, có lẽ vì thế mà trời đã tối om mà trong này vẫn nóng như lửa đốt. Đã vậy trên đó còn đầy những mạng nhện chẳng chịt bẩn thỉu, tựa như chủ nhân ngôi nhà này đã tám kiếp không thèm quét dọn vậy. Cũng có thể đây là nhà bỏ hoang.. Phải rồi, đứa điên nào chịu đi quét dọn một nơi đã bị bỏ chứ?



Nhưng tại sao cô lại ở đây??



Những mảnh kí ức còn sót chạy quanh trong đầu Tịnh Nhi.. Sau đó cô nhanh chóng đưa ra kết luận: chắc chắn mình bị bắt cóc rồi!



Gia đình Tịnh Nhi rất giàu có, mặc dù Vi gia không phải có tiền nhất thành phố, cũng không phải nắm trong tay quyền lực to lớn nhất, nhưng đảm bảo hơn cả vạn người. Đám bắt cóc đã nhắm đến nhà cô từ lâu nhưng vì bên cạnh Tịnh Nhi luôn có người giúp việc nên mới không thể động tay động chân.



Nhưng sao hôm nay lại..??



Cô nhăn mày, cảm giác sau gáy thật đau.



Phải rồi!



Con bé Ngọc Nhi, đứa con hoang chết tiệt đó đã đẩy mình xuống cầu thang. Có thể chính nó đã nhân lúc mình bất tỉnh mà gọi người đến kéo mình đi.




Cũng may Tịnh Nhi không thích để lộ danh tính và cũng không thiếu tiền nên không thèm kí hợp đồng, nếu không nhất định thế giới này lênh láng máu chó rồi..



Hình như đi hơi quá xa chủ đề.. Tịnh Nhi mở trừng mắt nhìn lên trần nhà, xem xét trên đó một cách tỉ mỉ và kĩ lưỡng. Đến mức nếu bây giờ đám bắt cóc ấy mà vào đây hỏi cô trần nhà có bao nhiêu con nhện đảm bảo cô cũng trả lời được một cách rõ ràng và rành rọt. Đáng tiếc, chẳng có ai bước vào cả, căn phòng yên ắng đến không ngờ. Tới mức tiếng lạo xạo trên sàn cô cũng nghe thấy rất rất rất rõ rệt.



Một, hai, ba.. Tám.. Tám cái chân liền!!!



Tịnh Nhi trợn mắt nhìn con cua nhỏ đang ra sức bò ngang qua tầm mắt của cô. Dường như nhận thấy được ánh nhìn cháy bỏng của Tịnh Nhi, nó dừng sững lại, tròn hai con mắt lên lườm lại. Cứ như vậy, cuộc đấu mắt chỉ dừng khi con cua không chịu nổi sự nhàm chán này nữa và xông lên định kẹp cho Tịnh Nhi một phát!



Cô giãy nảy người, bật dây nhanh như lò xo, tránh thoát khỏi hai cái càng như đôi kìm nhỏ sắc bén của con cua trên sàn. Tiếp theo đó, trên mặt bàn cô vừa bám vào càng rơi ra nhiều cua hơn nữa!! Chúng lao ra khỏi chiếc thau nhỏ, ra sức bò.. bò.. bò.. Bò nhanh như đang tham gia giành huy chương vàng thế vận hội olimpic!!



Tịnh Nhi mặt tái xanh tái xám, từ bé đến giờ cô chỉ biết ăn tận nơi, uống tận chỗ chứ làm gì có kiểu nhìn thấy mấy loại động vật sống nguy hiểm như thế này??



Đây, đây xem đi!! Cái thân hình đồ sộ cao mét sáu mấy nặng hơn trăm kg này chính là minh chứng rõ nét nhất cho việc cô là tiểu thư ăn sung mặc sướng đó.. Ơ hơ.. Thân thể đồ sộ của cô đâu?! Hơn trăm cân mỡ của cô đâu???



Tịnh Nhi bỏ qua cú sốc do đám cua đem lại, hốt hoảng nhìn lại bản thân một lượt từ trên xuống dưới. Thân thể to lớn đồ sộ vốn có của cô đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là hình dáng thon gọn của một cô gái nhỏ nhắn có phần hơi gầy gò. Cánh tay nhỏ, bắp đùi nhỏ, vòng eo nhỏ.. Đến cả ngực và mông cũng nhỏ đến đáng thương..



Không đúng..



Không..



Chuyện này quá mức phản khoa học!!!!