Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 107 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Chuyến tàu chỉ năm ngày nữa sẽ khởi hành.



Nhất định chỉ ở cạnh anh ấy thêm năm ngày này nữa thôi, cô đã hạ quyết tâm rồi!



Nằm trong vòng tay Đại Thần, trần nhà tối mờ vì thứ ánh sáng dìu dịu của đèn ngủ nhỏ không thể chiếu rọi toàn bộ không gian. Dạo gần đây khả năng thức đêm của cô càng lúc càng tăng cao, Đại Thần vất vả cả ngày, đến tối còn tìm mọi cách làm cô thoải mái cho cô ngủ. Biết rõ như vậy nên Tịnh Nhi luôn giả bộ vật vã một vài phút rồi điều tức hơi thở, đểu đều đều đều.. ai cũng đã nghĩ cô ngủ thật say rồi.



Anh đợi một chút, dém lại chăn cho cô rồi ra ngoài tiếp tục làm việc tới tận khuya mới quay trở lại. Thời gian chỉ có một mình trong phòng Tịnh Nhi tận lực suy nghĩ cốt truyện bám sát chủ đề gia đình, cũng có khi trộm ngửi mùi hương còn vương lại trên chiếc gối bên cạnh của anhấy.. Sau đó chậm rãi tưởng tượng chuyện tương lai, nếu như cô đi rồi, anh có vứt bỏ mọi thứ để đi tìm cô hay không?



Vẫn biết chuyện này là hoang đường, phản khoa học vô cùng. Một khi đã quyết quay đầu còn muốn người khác rũ bỏ mọi thứ để chạy theo mình? Ai biết được chứ, cô dù dứt khoát đến đâu thì cũng chỉ là một cô gái. Cô gái trẻ ấy lần đầu nếm trải vị ngọt ngào của tình yêu, luyến tiếc rời bỏ nó.



Nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng của anh quay trở lại, cô vờ xoay người, chỉnh lại hơi thở rồi đợi anh nằm xuống bên cạnh, dịu dàng ôm xiết lấy mình. Cái ôm ấy lúc đầu thật mạnh mẽ, như muốn khảm nhập mình vào người anh, sau đó lại đột ngột thả lỏng, thể như anh sợ hãi sẽ mạnh tay quá làm mình đau đớn..



Người đàn ông này có bao nhiêu yêu thương với mình?



Nước mắt vốn hiếm hoi của cô cứ như vậy từng đêm chảy tràn, cùng với nó chính là những tiếng thở dài của người đàn ông đang nằm kế bên.



Hai người đều không thể ngủ, nhưng vì sợ đối phương không yên tâm về mình nên đều giả bộ như đã ngủ thật say. Mọi sự thật đều bị đêm khuya che lấp, phủ kín bóng đen thật dày..



*



Đại Thần mở mắt nhìn lên trần nhà thật lâu, phía trên là một mảng sáng vô cùng lớn, lớn đến mức làm anh chói mắt âu sầu. Sáng sớm ngày hôm nay như thường lệ anh gọi điện cho bác sĩ kiêm em họ hỏi tình hình xét nghiệm máu của Tịnh Nhi, thế nhưng câu trả lời vẫn y xì như hôm qua: Vài ngày nữa mới biết!



Vài ngày!



Lại thêm vài ngày nhất định cả hai vợ chồng anh sẽ nhập viện vì lao lực!


Mặc dù hai người chưa tiến tới bước cuối cùng, nhưng với sự độc chiếm vô lí của Tiêu Dương.. Không hiểu vì sao Hải Ninh lại gật đầu chấp nhận, lần sau còn vô thức làm theo những lời anh ta nói.



Cậu thực sự rất ngoan nha! Ngoan tới mức làm chính mình còn thấy phiền! Cậu và anh ta đều là đàn ông có được không?



Còn tên khốn Đại Thần.. Chắc nghĩ mình tới lôi kéo quấy rầy Ái Nhi đây mà. Hừ, nếu hắn ta đã quyết tâm chịu trách nhiệm với chị ấy, cũng đã giải quyết toàn bộ áp lực xung quanh chị ấy. Hơn hết, Ái Nhi cũng chấp nhận điều này rồi.. Cậu đành gật đầu chúc phúc cho bọn họ vậy!



"Đi ăn trưa với chúng tôi!" Tiêu Dương vênh mặt đắc ý khoác vai Hải Ninh, chỉ thấy cậu nhíu mày một cái, sau cũng để yên cho anh ta lộng hành. Haha, thấy chưa Đại Thần? Cậu còn dám cười nhạo chuyêngiatìnhtrườnganh đây nữa không? Người đều đã đến tay anh rồi, còn chú mày kìa, vẫn dậm chân tại chỗ!



Đúng là không hổ danh EQ thấp từ bé..



"Có vài chuyện thú vị muốn nói!"



"Được!" Đại Thần gật đầu, bỏ qua cái nhìn khiêu khích của bạn Dương. Hừ, tên này ghi thù quá sâu, bị anh cười có một lần đã vội nhớ mãi rồi!



Có điều cũng không tồi, mỹ nhân ôm trong tay, từ nay sẽ không can hệ gì tới Tịnh Nhi nhà anh nữa!



"Liên quan tới côngchúa!" Tiêu Dương bĩu môi "Cô ta tới đây rồi, không biết ông trùm có mục đích gì?"



"Angle?" Người được gọi côngchúatrong miệng Tiêu Dương cũng chỉ có mỗi cô nàng này mà thôi. Anh nhíu mày nghĩ đến cảnh tượng trước đây ở nước A, mày không khỏi nhăn lại "Ông trùm đã thu tay bên châu Á, sẽ không có chuyện gì. Cô ta tới đây, có lẽ chỉ là đi công tác!"



"Thần à, cô ta thích cậu như vậy.." Tiêu Dương phá ra cười "Cậu phải thật cẩn thận vào!"



"Cảm ơn! Khỏi nhắc nhở!"



"..."