Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 131 :

Ngày đăng: 14:44 19/04/20


Không mất nhiều thời gian để anh nhận ra câu nói đó có ý nghĩa gì, bởi vì trong đại sảnh lúc này hoàn toàn không còn bóng dáng của Tịnh Nhi nữa! Mấy người khách nhốn nháo nhanh chóng lấy lại phong thái chuyên nghiệp, chỉnh trang bản thân và coi đó như một lỗi lầm không đáng có của Bảo Bối. Sợ rằng sau đêm nay, tin tức Bảo Bối tổ chức sự kiện lớn lại xảy ra sự cố mất điện sẽ làm hao tổn không ít danh tiếng của tập đoàn. Nhưng quả thật anh chẳng còn thời gian mà suy nghĩ chuyện đó, vì lúc này kẻ ở đầu dây bên kia đã tiếp tục lên tiếng: "Biến mất rồi đúng không? Haha, rất thú vị!"



"Xuân An đúng không?" Đại Thần sải bước ra cửa, cố gắng giảm thấp sự tồn tại của mình. Quả nhiên anh có thể ung dung đi ra ngoài, cũng tiện thể tìm kiếm vài nơi ẩn nấp của vệ sĩ mà không bị phóng viên hay nhà báo nào tóm được.



Đúng như anh dự đoán, vệ sĩ của Tịnh Nhi đã bị đánh gục cả. Điều này có nghĩa là kế hoạch bắt cóc cô ấy đã được Xuân An kia lên từ rất lâu rồi! Hắn ta cố công ra sức ép buộc anh phải đối phó với MM nhưng thực chất lại giăng lưới ở chỗ vợ anh!



Khốn khiếp!



Mặc dù chỗ cô ấy anh cũng có ra sức bảo vệ, nhưng sức người phân tán làm sao sánh được với mũi thương chĩa thẳng của Xuân An kia?



"Rốt cuộc anh muốn gì?"



"Tôi muốn gì?" Xuân An cười khẩy "Đến cả cậu - Đại Thần của Bảo Bối mà cũng hỏi tôi loại câu hỏi ngu ngốc này sao?"



"Nghĩ rằng có thể lấy Tịnh Nhi uy hiếp tôi giao ra Bảo Bối?" Đại Thần lạnh giọng "Hình như anh đã quá coi thường người của tôi rồi!"



"Mấy mống của cậu cũng đòi so với thực lực hùng mạnh của MM?" Xuân An nhẹ giọng mỉa mai, thực ra Bảo Bối không yếu. Lại thêm việc đã liên kết cùng một số công ti lớn nhỏ trong và ngoài nước muốn chống đối anh, tự dưng giống hổ mọc thêm cánh, con rồng nhỏ như MM muốn đối phó cũng không còn dễ dàng.



Còn nữa, trước đây Đại Thần này cũng có chân trong hắc đạo, mặc dù anh không thể đo được nông sâu của người này nhưng có lẽ cũng không đáng nhắc tới lắm. Bởi vì chỉ một trùm ma túy cỏn con đã có thể khiến Đại boss cúi gập người rồi!



Nhưng tích tiểu không phải thành đại hay sao? Một chân trong hắc đạo lại kéo thêm phần làm ăn bạch đạo của Bảo Bối.. Sâu khó thể lường!



"Cậu nghĩ vài tên vệ sĩ rởm đó có thực lực à? Hay là một trong hai cô gái nằm trên xe này đủ khả năng chống lại được tôi?"



"Một trong hai.." Đại Thần có chút sững người, anh nhanh chóng bình tĩnh lại và nhớ ra một chuyện trước đây mình đã giao cho Trợ Lí: cứ khi nào Tịnh Nhi đi tiệc, cô liền ăn mặc giống hệt cô ấy đi chung!



Vậy là lúc này Xuân An kia đã "đánh bắt" được cả hai người Trợ Lí và Tịnh Nhi, song bởi vì họ quá giống nhau nên không thể nhận ra được là ai với ai. Tốt lắm, có thể kéo dài thời gian rồi! Trong tay anh vẫn còn một con át chủ bài chưa lật đâu..



"Cô ấy không làm gì được anh, nhưng anh cũng đừng vui vẻ vội!"



"Vì sao?" Xuân An tự đắc cười lớn, muốn đập tan sự bình tĩnh vừa lấy lại được của Đại Thần. Đúng vậy, trong tay anh quả thật có hai người, một là Tịnh Nhi kia và hai là..



"Xuân An, chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi!" Đại Thần nghe thấy tràng cười đó, tâm không vui lại bắt đầu bốc lên rồi!



"Đúng vậy, nhanh tìm ra tôi đi, nếu không vợ cậu sẽ thành vợ người khác đấy!" Xuân An tiếp tục khiêu khích "Hay là thế này, để tôi cho cậu chút gợi ý.. Đại Thần, bán cho tôi 40% cổ phần Bảo Bối, tôi sẽ trả vợ cậu về!"



"Anh.."


Không!



Không được!



Đầu lại loạn rồi!



IQ mau tăng!



"..Rốt cuộc là thế nào?"



"Nghe thấy gì không?" Angle dỏng tai lên, yêu kiều nở nụ cười vui vẻ. Cô vừa hỏi xong câu này âm thanh ồn ào của tiếng còi tàu dóng lên từng hồi "Bên ngoài chính là bến tàu, nhưng hai người đừng lo tôi không bán hai người đâu, tôi sẽ để cho hai người chết chung cho có bạn!"



"Cái gì?" Trợ Lí gằn giọng, ngạc nhiên "Chính cô nói chỉ cần tôi tới gần lừa bắt cóc Tịnh Nhi đưa đến đây là sẽ giúp tôi thăng chức. Sao giờ lại thay đổi ý kiến như vậy chứ? Cô dám lừa tôi?"



"Trợ Lí.. Cô ngây thơ như thế thật ư?" Angle nhếch khóe môi xinh đẹp, dịu dàng an ủi. Bạn Nhi nhà ta lần đầu tiên tiếp nhận N tình tiết rối như mớ bòng bòng nên tạm thời chết máy, chỉ có thể ngồi yên mà nghe ngóng tình hình! "Dù cô có ngây thơ thật thì cũng đừng nghĩ người khác giống như cô!"



"Cô có ý gì?" Trợ Lí đã có chút bàng hoàng sẵng giọng. Đúng lúc này lại xuất hiện thêm vài người áo đen đi tới, bọn họ đem theo dây thừng chắc chắn hơn. Tiến tới gần hai người tháo dây trói chung mà buộc riêng từng người một "Mau thả tôi ra! Tôi không cần chức sắc tiền bạc gì nữa, xin cô để tôi sống! Chuyện này nhất định tôi sẽ không hé răng nửa lời!"



"Câm miệng!" Angle bực bội đá đá mấy hòn đá nhỏ gần đó "Mày nghĩ tao ngu ngốc lắm à? Con khốn, có biết bà đây ghét nhất gián điệp hai mang không?"



"..."



"Đừng tưởng tao không nhìn ra mày cũng thích Thần!" Angle mỉa mai, đắc ý nhìn một câu của mình cũng đủ làm Trợ Lí biến sắc "Mày giả bộ theo tao lập kế hoạch loại bỏ con Tịnh Nhi này nhưng thực ra mày đã nói hết tất cả với Thần rồi đúng không? Nếu không thì làm sao người tao đưa cho mày đi bắt cóc con nhỏ này lại biến mất hết chứ?"



"Tôi.."



"Câm miệng!" Angle quát lớn một tiếng, lập tức vệ sĩ đang trói Trợ Lí xiết mạnh tay làm cô đau tới mức tím mặt "Còn giả bộ ngất rồi trói cùng cô ta ở đây.. Hừ, cũng may người của Thần đã bị điều động đi hết, nếu không kế hoạch này của tao đổ bể rồi!"



"..."



"Mày cũng thông minh đó, hợp tác với tao lại nói cho Thần, đúng là hoàn mỹ! Hoặc là khiến Tịnh Nhi biến mất hoặc là làm cho tao bốc hơi.. Cũng có thể để tao giết Tịnh Nhi rồi để Thần biết chuyện.."



"Cảm ơn lời khen của cô!" Trợ Lí đột ngột nở nụ cười, cao ngạo ngẩng đầu "Quả thực với IQ của cô suy diễn được đến mức này cũng rất khá rồi đấy!"



"Còn muốn cứng miệng?"



"Không đâu, tôi không làm chuyện mang tên cóthể! Ngày hôm nay nhất định cả cô và cô ta đều phải chết!"