Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 64 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Khỏi đoán, kẻ đó chắc chắn là boss Thần!



Anh ta dùng vẻ mặt bắtgiantạitrậnmà nhìn Hải Ninh và Tịnh Nhi một lượt. Nhiệt độ tâm hồn xuống đến âm làm xung quanh đều trở nên lạnh lẽo, u ám.



Phải!



Anh đang ghen!



Tâm trí anh đang sôi sục!



Lại là thằng nhóc này! Còn ở đây thân mật đo nhiệt độ cho nhau nữa cơ? Không phải hôm qua tay còn đau tới mức không nhấc nổi, rên rỉ cả đêm bắt anh xoa giúp hay sao? Giờ này nhấc tay nhấc chân có phong thái gớm?



Định vượt tường, chạy theo thằng nhóc này sao hả?



Mơ cũng đừng mơ!



"Ơ, này.. Anh kéo tôi đi đâu??" Đại boss không nói hai lời, cũng không từ biệt lập tức lôi Tịnh Nhi rời khỏi nơi thoáng mát đó, ép cô về phòng bệnh.



Hải Ninh đầu tiên là ngạc nhiên, sau mới hốt hoảng chạy theo sau. Hừ, lại lão già này!



Tưởng đâm vào Nhi xong là có thể trực tiếp thăng cấp thành người yêu chị ấy à? Còn dám thể hiện thái độ độc chiếm kia nữa? Đùa? Chị Nhi cũng không phải món đồ đâu!



"Anh kia! Anh đứng lại!" Hải Ninh bực bội đi sát, cũng vươn tay muốn kéo tay Tịnh Nhi lại. Ai ngờ Đại Thần quá nhanh, anh ta đưa mắt là biết trước Hải Ninh định làm gì. Vậy nên ngay khi cậu vừa vươn tay tới, Đại Thần đã kịp xoay người ôm gọn Tịnh Nhi vào bờ ngực săn chắc của mình.



Bạn Nhi lúc này vì sao không kháng cự nữa?



Còn hỏi?



Tất nhiên là vì.. Phê!



Trời ơi, ngực của boss nè!! Bộ ngực N múi rắn chắc như tường thành đang ở ngay bên má cô nè!



Mặc dù đập mặt vô tường có chút đau.. Nhưng cái đau này cũng quá lãng mạn đi! Xem xem, hình ảnh trai tài cao lớn anh dũng dịu dàng ôm gái sắc nhỏ bé ngọt ngào vào lòng. Nhìn thôi đã thấy đẹp mắt không thể tả nổi!



Còn mùi hương này nữa chứ.. Cô không nhịn được hít vào thêm hai phát. Nam tính chết mất, hấp dẫn chết mất!



Không!
Mọi chuyện bắt đầu biến động từ khi bố cậu trở nên giàu có. Ông ta bỏ rơi vợ trẻ con thơ ở nhà, liên tiếp ném mình vào những cuộc phiêu lưu của giới thượng lưu, cuốn mình vào vòng xoáy của những cám dỗ. Cờ bạc, rượu chè, gái gú.. Sau đó còn kéo theo hàng loạt những món nợ, kinh doanh đi xuống, công ti muốn phá sản.



Ông ta mắt thấy cơ nghiệp của mình tiêu tán thì tìm cách lừa gạt bố vợ và vợ kí vào giấy vay nợ, bán đất.. Nhanh chóng bức ép ông ngoại tức chết, bà ngoại ngã bệnh, cả nhà li tán, nghèo rớt mồng tơi.



Trên đời này Hải Ninh hận ai nhất?



Cậu không cần suy nghĩ cũng có thể đáp lời: Chính là ông ta, là người bố thân sinh ra cậu!



Kẻ đó không cần tồn tại trên đời!



Sự sống của hắn chỉ làm khổ người khác mà thôi!



Giống như cách đây hai ngày.. Bố cậu đột ngột trở về khu ổ chuột tìm mẹ của Hải Ninh. Ông ta giờ đây cũng nghèo khó, lấp mình vào cờ bạc và sống chung với một gái mại dâm hết thời ở khu đèn đỏ. Nhưng sự nghèo khó ấy không làm lấp mất phong độ của người này, đã ngoài bốn mươi mà ông ta vẫn trẻ trung ngời ngời.



Ông ta biết rõ mẹ cậu vẫn còn nặng lòng nên quay lại vừa để bòn rút tiền bạc của bà ấy, vừa để lừa gạt lợi dụng bà ấy.



Chuyện đó cả cậu và bà ngoại đều nhìn thấy được, nhưng mẹ cậu lại cứ mù quáng mãi. Bà ấy tin ông ta, yêu ông ta đến mức bỏ mặc bà ngoại tức đến mức nhồi máu cơ tim, cứ như vậy chạy đi.



Hải Ninh nghiến răng nuốt hận, cậu đưa bà nhập viện sau đó muốn đi tìm mẹ mình, song tuyệt nhiên không thấy tung tích. Bố cậu vẫn cười nói với mọi người, nhưng bên cạnh lại không hề thấy mẹ cậu. Khi cậu hỏi thì ông ta chối quanh, mắt gian giảo cực kì.



Hải Ninh có dự cảm không tốt, lẽ nào lão lại lừa bán mẹ cậu?



Dù gì đó cũng là vợ của ông ta, là mẹ của con trai ông ta.. Ông ta nỡ sao?



Hơn nữa.. Mẹ cậu cũng thật đáng trách! Đã biết rõ người đàn ông này mặt người dạ thú còn dám nhấc chân chạy theo hắn ta..



"Cậu là Hải Ninh?" Giọng nam trầm có chút trào phúng nhẹ vang bên tai cậu. Hải Ninh một lần nữa đưa điện thoại ra xem số, rõ là lạ, ai đây?



"Tôi đây, xin hỏi anh là.." Cậu ngập ngừng, rụt rè xác nhận.



"Có chút thông tin về mẹ cậu!" Đầu dây bên kia cười cười, thần bí tiếp tục "Không biết cậu có hứng thú nghe hay không?"



"Mẹ tôi? Bà ấy đang ở đâu? Anh là ai?.."



"Bình tĩnh đi, nếu gấp muốn gặp người thì mau tới khu số.."