Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 71 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Không mất quá nhiều thời gian để Tịnh Nhi hiểu ra nguyên nhân vụ công kích ở hội sách kia.



Ngay lúc cô và Đại Thần trở về khu chung cư cao cấp của anh ta, báo mạng đã update một loạt tin hot! Đáng lẽ ngày hôm nay chuyện Hạo Khánh tuyển quân phải là thông tin nóng nhất. Thế nhưng trái với dự đoán của giới truyền thông, tin tức về vị nữ tác giả x nam đại gia mới là thứ được người ta săn đón nhiều nhất.



Một vài video, lại thêm ảnh chụp trực tiếp từ hiện trường, sau đó lại là những câu chữ dài thườn thượt phân tích tình hình. Mặc dù đám nhà báo không săn được hai nhân vật chính là Tịnh Nhi và Đại Thần, cũng không tài nào tìm thấy tung tích của cô gái vỡ mũi. Nhưng chẳng vấn đề, cá bị Đại boss đánh lọt lưới bên ngoài vẫn còn rất nhiều.



Tịnh Nhi chán nản nằm bò trên ghế đệm êm ru, sờ sờ trán bị bông trắng lốp của mình, lại nhìn qua tay chân trầy trụa bị dán đầy những băng cá nhân to nhỏ khác biệt, trong lòng không nhịn được cảm thán. Mặc dù đã tiêm phòng đủ các thứ nhưng cô vẫn sợ bệnh lắm đó, những người như zombie đó có khi nào muốn lây nhiễm gì đó đáng sợ cho mình không ta?



Ầy, dạo này đọc mạt thế nhiều, cũng hay nghĩ lung tung..



Đại Thần đang thay đồ phía trong, anh ta cũng như Lý tổng đều đã căn dặn cô không được ra khỏi nhà lúc này. Đám phóng viên đang rình rập săn đón cô mọi nơi, cả antifan lúc này cũng đông đảo và hung hãn lắm. Phải đợi cho mọi chuyện lắng xuống mới có thể xuất đầu lộ diện được.



Buồn chán lướt web, đập vào mắt cô là rất nhiều hình ảnh quen thuộc nơi hội sách. Hừ, đúng là đen đủi mà, đã không mua được cái gì còn ăn đau thế này nữa. Chụp ảnh lên thế này cho người ta thấy là muốn người ta tiếc đứt ruột đúng không?



"Nghivấnđạophẩm, Rubymớilàtácgiảthực sự?"



"RubybịSMtrù dập?"



"Rubylàai? Côgáivàngcủavăn chương?"



"Tịnhsss Nhisss - đạophẩmbấtlương!"



"Đạovăn mới cóthểnổitiếng?"
Hỏi như vậy là hàm ý gì?



Đến cả Đại Thần cũng không tin cô sao?



Anh ta phải tin tưởng cô mới đúng chứ!!



Ơ.. Mà tại sao Đại Thần nhất thiết phải tin vào cô? Tịnh Nhi mờ mịt tự hỏi tự đáp loanh quanh trong lòng. Thật kì lạ, cô đang suy nghĩ, đang hi vọng gì vào anh ta vậy? Dù sao hai người cũng chỉ mới quen biết nhau hơn nửa năm, làm gì có chuyện tin tưởng dễ như thế..



"Là của tôi!" Tịnh Nhi vô cớ dỗi hờn nhưng sợ Đại Thần không dỗ dành thì ê mặt nên đành phải trầm giọng đáp lại "Khi đó ở trong công ti, mỗi ngày tôi đều viết hai chương.."



"Ồ.."



"Nhưng anh đừng trách! Tuy viết lách nhưng tôi vẫn lau dọn đầy đủ mà!" Cô hốt hoảng nhìn anh ta nheo mắt, vội vã xua tay thanh minh. Giờ này mới nhớ ra mình vẫn còn nợ tiền boss kìa, phải nhanh chóng trả cho anh ta mới được. Aida, thiệt là ngại quá..



"Cô không thích nổi tiếng, chỉ muốn viết cho mọi người đọc, đã vậy còn chắc chắn câu chuyện đó là do mình viết ra.." Đại Thần mỉm cười, bàn tay lớn tự nhiên xoa xoa đỉnh đầu Tịnh Nhi làm mái tóc ngắn của cô rối xù lên ".. Vậy thì phí công để ý báo chí làm gì?"



"Nhưng.." Tịnh Nhi cố gắng gạt ma trảo của bạn boss nhưng lực bất tòng tâm, vừa kháng nghị vừa đau đớn nhìn tóc mình rối tung lên.



"Có nhiều thời gian rảnh như vậy.." Boss bỗng dưng ngừng tay, cũng di chuyển từ đỉnh đầu cô xuống tới khuôn mặt xinh đẹp dán đầy những băng cá nhân. Anh nâng mặt cô lên, hướng cô nhìn thẳng mình, sau đó hài lòng nở nụ cười tươi rói "..Chi bằng quan tâm đến tôi một chút!"



*Hi, anhlạiámchỉ, tiếclàchịnhàmìnhquá nguđểhiểuravấnđề 😂😂😂