Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 78 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Tịnh Nhi vệ sinh sạch sẽ xong cũng không dám bước ra ngoài. Cô rùng mình nhận ra rằng, Nữ Chính của chúng ta đã trưởng thành rồi. Thế nhưng sự "trưởng thành" ấy vô cùng khác so với những gì Tịnh Nhi tưởng tượng trước kia.



Đáng lẽ số phận của Thanh Thúy phải là sống sung sướng cả đời, ngày qua ngày được bao bọc trong nhung lụa, vĩnh viễn không cần lo cũng chẳng phải nghĩ suy gì.



Thế nhưng chính vì cô xuyên qua, vô tình hữu ý thế nào lại làm



thay đổi thật nhiều cốt truyện. Nam nữ chính gặp nhau lửa tình không tóe, Đại Thần chẳng hề để tâm tới Thanh Thúy nên cô ấy bắt buộc phải đi theo con đường riêng của mình.



Còn mẹ già và em nhỏ cần nuôi sống, dấn thân vào phim trường, giới showbiz đầy cạm bẫy.. Muốn không trưởng thành mà vẫn giữ được thân trong sạch thật sự rất khó khăn.



Nữ chính mới có gần 20 mà đã có thể tự lực như vậy, gánh vác được cả gia đình lớn, vững chãi tựa thạch bàn..



Còn cô..



Cô định tới bao giờ mới lớn lên đây?



Tịnh Nhi âm thầm nhìn lại bản thân, từ lúc cô tới đây luôn luôn bám theo Đại boss. Ăn chùa, uống chùa, ở cũng chùa nốt.. Mãi tận thật lâu sau này mới có thể tự mình dùng vốn chữ trong bụng nuôi sống bản thân.



Nhưng mà..



Nhưng mà người ta gần 20 đó! Cô đây tuy vẻ ngoài của Vi Ái Nhi tận hai mấy tuổi, nhưng tâm hồn phơi phới này mới qua 16 thôi nha!



Cô vẫn còn trẻ!



Chưa muốn trưởng thành đâu!!
"Hừ, nói cũng đúng!" Tuyết Tuyết nhún vai chấp nhận "Dù gì thì đám con gái bám chân đàn ông như các người cũng không đáng được tôi bận tâm tới!"



*



Nhất định Tịnh Nhi sẽ bị nghẹn chết mất!



Bà nàng Tuyết Tuyết này đang tư duy theo hướng nào vậy trời? Kịch bản phim là do cô một tay viết ra, đạo diễn Hạo Khánh đôi khi cũng phải nể cô vài phần. Vậy mà cô ta dám đường hoàng tỏ vẻ khinh thường cô như thế?



Được lắm!



Nhất định là cô ta muốn bị ngược chết rồi đây mà!



Xem xem chị đây làm mẹ kế, hành hạ "nữ chính" cô đau đớn tới mức nào! Đến lúc bấm máy hi vọng cô ta không bị dọa sợ tới mức chạy mất dép!



Đại Thần thấy cô một thân đồ ngủ, đầu tóc rối tinh rối mù, không hề trang điểm.. Lại càng không hấp dẫn ánh mắt của ai thì trong lòng âm thầm gật đầu. Vậy mới tốt, không ai để ý sẽ không ai biết Ái Nhi của anh ngây thơ, sạch sẽ tới đâu. Cũng không dám tới tranh giành bảo bối này cùng với anh!



"Bên này!" Đại Thần vẫy nhẹ tay, nhếch môi vẽ ra nụ cười tỏa nắng dưới bầu trời xuân trong sáng vô ngần. Rất nhiều nhân viên nữ cũng như học sinh của trường cấp ba nào đó vô ý đi ngang đều không thể rời mắt khỏi anh.



Thế nhưng Đại Thần vạn năm như một, tầm mắt không hề rời khỏi thân hình nhỏ bé của cô gái đi ngược chiều. Và cô gái nhỏ ngốc nghếch ấy vừa thấy anh đã vui mừng cười ngọt ngào, nhanh chóng chạy tới.



"Hi, chờ lâu không?" Tịnh Nhi đã ngược đủ bạn Tuyết Tuyết trong tâm trí nên giờ thấy thoải mái hơn nhiều. Cô di chuyển thật nhanh, chỉ chốc lát đã tới ngay cạnh Đại Thần. Tự dưng cảm thấy đứng cạnh anh ta thật dễ chịu, không khí xung quanh hình như cũng trong lành hơn thì phải..



"Bà xã.." Đại Thần híp mắt, dịu dàng vươn bàn tay lớn ra nắm lấy tay cô thật thân mật "..Chờ em cả đời còn có thể, vài phút như vậy tính là cái gì!"