Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 82 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Hay rồi!



Hết cô, Tiểu Ngọc rồi giờ tới cả nữ chính Thanh Thúy cũng bị kéo vào chuyện này.. Thêm một nhân vật mơ làm nữ chính ngôn lù nhưng đời xô đẩy chỉ có thể làm nữ phụ đam mẽo!



Tịnh Nhi âm thầm đốt cho Thanh Thúy một ngọn nến lớn, cô biết mà, bạn Thúy đã rơi vào lưới tình của bạn Lý tổng hồ ly rồi..



Chậc.. Nhưng dù như vậy thì chuyện này cũng đâu có liên quan gì tới cô?



Dù sao thời gian cô đụng mặt hai người bọn họ cũng không quá nhiều. Sau này nếu có làm việc chung cũng chỉ trong chớp nhoáng không đáng kể. Thế nên là, kệ nó đi!



Điều cô nên quan tâm chính là làm sao để viết nốt bộ truyện còn dang dở kìa! Mô tip anh A yêu chị B, chị B yêu anh C, anh C yêu.. Ây, còn nên dùng không ta? Cứ thấy nó sai sai và cũ cũ thế nào ấy. Mà thôi kệ đi, vừa ăn uống rồi còn dọn dẹp vất vả xong nên nghỉ ngơi một lúc mới tốt! Tịnh Nhi đề cao cảnh giác ra ngoài khóa chốt cửa chính, lại đi khóa luôn cửa ban công và đóng mấy cái cửa sổ. Xong xuôi cô trở về phòng ngủ, ngã lên tấm đệm thật dày và ấm áp, lôi điện thoại ra chân chính bước vào quãng đường "nghỉ ngơi" thật sự!



Nào ngờ vừa rút điện thoại ra ngoài, một tờ giấy theo đó cũng rơi theo. Tịnh Nhi tò mò cầm nó lên, liền nhận ra đấy chính là tờ giấy ghi số điện thoại khi đó Hải Ninh lén đưa cho cô.



Hải Ninh..



Hải Ninh..



Được rồi! Nhắn tin hỏi thăm cậu ta một chút vậy, dù gì cậu ta cũng đã từng có thời gian làm "trợ thủ" đắc lực của cô! Vậy là không suy nghĩ nhiều, Tịnh Nhi lập tức hạ tay gõ gõ gõ vài ba phát, một tin nhắn dài dằng dặc đã hiển hiện trên màn hình. Hài lòng gật đầu một cái, cô ấn nhanh vào nút gửi: "Hải Ninh, em ăn cơm chưa?"



*



Tiểu Ngọc được Đại Thần hộ tống về tận căn chung cư nhỏ cô đang ở tạm. Thực ra trong thành phố cô cũng có nhà riêng, nhưng vì nó quá xa nơi ở và làm việc của Thần nên cô không thèm ngó ngàng đến mà tự nguyện hành hạ bản thân bằng cách mua chung cư.
Tiêu Dương bình thường vô cùng nhàn hạ, ngày ngày đưa đón cậu tới chỗ làm, về nhà hiếu kính với bà cậu, cùng mẹ cậu đàm đạo vài ba câu.. thì tuyệt không thấy còn gì khác nữa. Lẽ nào thật sự Đại Thần đó chịu bỏ tiền thuê một kẻ ăn không ngồi rồi chỉ để canh chừng cậu?



Đừng có đùa.. Anh ta nhìn cũng không giống kẻ thiếu não đến vậy đâu. Hơn nữa xung quanh Ái Nhi còn biết bao chàng trai, lẽ nào cứ động người nào anh ta thấy "không yên tâm" là lại tìm cách đá đi giống như trường hợp của cậu?



"Nhìn gì vậy?" Tiêu Dương để tách cafe vẫn còn nghi ngút khói lên bàn, mỉm cười liếc qua "Đẹp trai quá hả?"



"Gớm chết!" Hải Ninh bĩu môi, tiện tay vứt điện thoại lên bàn rồi đứng dậy xem xét xung quanh một lượt "Thì ra anh cũng biết làm việc, trước đây tôi còn tưởng anh là vệ sĩ boss thuê về canh tôi thôi chứ!"



"Tôi đa năng lắm, em thích thì tôi làm vệ sĩ cũng không vấn đề!" Người nào đó mặt dày tiếp tục, nụ cười trên khóe mắt in càng sâu hơn "Có hứng thú không Ninh?"



"Đừng trực tiếp gọi tên tôi thế!" Cậu xoa xoa tay làm da gà da vịt xuống bớt "Nhà vệ sinh ở chỗ nào?"



"Bên kia!"



Con mèo nhỏ nhanh chóng đi khuất sau cánh cửa, Tiêu Dương nhìn bóng dáng ấy biến mất hẳn sau đó mới tiếp tục quay lại công việc của mình. Nào ngờ anh còn chưa quay đi, điện thoại trên bàn của cậu đã rung hai tiếng báo hiệu có tin nhắn đến!



Tò mò liếc mắt qua, chỉ thấy một số máy lạ và dòng câu hỏi ngắn gọn: "HảiNinh, emăncơmchưa?"



Tiêu Dương nhíu mày, trong lòng dấy lên dự cảm không tốt chút nào, anh ích kỉ đưa tay chụp lấy điện thoại của cậu, dứt khoát nhắn lại: "Ai vậy? Có gì nhắn tin vào số điện thoại 0312-xxx-xxx giùm nhé. Số này của Ninh có chút vấn đề!"



Sau đó, cũng nhanh như chớp, anh xóa tin nhắn ấy, để điện thoại cậu trở lại mặt bàn như chưa có gì xảy ra..