Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 93 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Tịnh Nhi âm thầm nhìn lại người đang đi ngay cạnh mình một lần nữa. Anh ta là người châu Âu chính gốc nên khuôn mặt rất nam tính, nếu không so sánh với Đại Thần thì bảo anh ta đẹp cũng không phải ngoa.



Đôi mắt màu hổ phách ánh lên tia sáng nhu hòa, sống mũi cao và thẳng, đôi môi hơi cong lên gợi cảm vô cùng. Hơn thế, dưới đuôi mắt của anh ta còn có một nốt ruồi nho nhỏ, làm khí chất của anh ta càng trở nên mềm mại mười phần.



Thân hình cũng rất chuẩn, cao lớn, cân đối, nơi nào cần thì nở, nơi nào không cần thì thon.. Thật sự giống như người mẫu vậy.



Thế mà ai ngờ được, vị giống siêu mẫu đây lại chính là tác giả trẻ triển vọng nhất nước A chứ?



Trợ lí là người có hiểu biết sâu rộng về thế giới, khác hẳn con gà mờ không hiểu chuyện như Tịnh Nhi. Cô ấy chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra người này là người nào. Anh ta có bút danh Circle, sở trường viết truyện ngắn, nhất là những câu chuyện mang theo tình tiết lô gic chặt chẽ, hack não người đọc. Circle nổi lên cách đây hơn 10 năm, sau khi anh ta được giải thưởng lớn trong cuộc thi mang tầm quốc tế. Ngay sau đó đã được nhà đầu tư lớn trong nước đổ vốn xuất bản N cuốn sách. Cuốn nào bán ra cũng được best seller, người người săn đón!



Đến tận bây giờ, trải qua bao thăng trầm của cuộc sống, cây bút ấy chỉ càng được mài giũa sắc nhọn hơn. Đã vậy, sức sáng tạo của anh ta cũng thật kinh người, lần nào cũng làm người khác ngạc nhiên không đoán định được.



Lí do gì anh ta cũng có mặt ở đây, ngay trong căn phòng cô được sắp xếp để sáng tác?



Những người còn lại nữa.. Vì sao ai cũng cặm cụi viết lách hoặc ôm giấy bút theo như vậy?



Lẽ nào nơi này chính là khu vực sáng tác của rất nhiều tác giả cần sự tập trung trong thời gian dài?



Dễ thế lắm.. Nhìn xem, căn phòng nghiêm cẩn thế kia cơ mà.



Có điều, cô vẫn không hiểu vì sao anh ta lại nổi hứng muốn cô đi uống cafe cùng?



Chẳng lẽ.. vừa gặp đã yêu?



Aiii~ Không được đâu, tôi đã có Đại Thần rồi!



Thôi được.. Cô biết chắc 100% không có chuyện tình yêu sét đánh ngu ngốc đó đâu. Chỉ là rảnh quá nên ảo tưởng ra cho đỡ buồn thôi mà..
"A.. Thật xin lỗi!" Angle giật mình nhận ra điều gì đó, cô lấy tay che miệng nhanh chóng sửa lời "Vậy để em tới nhà anh, hôm nay em muốn ở bên chăm sóc bác được không?"



"Đã có bác sĩ và y tá riêng rồi.." Đại Thần xách mấy túi đồ ăn lớn trên tay, tiến tới gọi một chiếc taxi "..Cô hôm nay không cần đi show?"



"Không muốn!" Angle lắc đầu, níu tay anh "Thần, mình đi uống nước trước được không? Em khát quá!"



Đại Thần nhún vai, không muốn tốn quá nhiều thời gian ngoài đường để dây dưa thế này. Mẹ anh ở nhà không còn đến bao nhiêu tiếng nữa, chuyện anh cần làm bây giờ là ở cạnh bà ấy mới phải!



Vậy là Đại boss dứt khoát để túi đồ của mình xuống cốp xe, lấy từ trong túi ra một chai nước vẫn còn hơi lạnh đưa qua cho Angle. Ý tứ rõ ràng, đôi mắt nâu sáng cũng không có mấy kiên nhẫn. Trong lúc cô phụng phịu cầm lấy chai nước đã mở sẵn từ tay anh, Đại Thần lơ đãng liếc mắt, ngay phía bên kia đường vậy mà lại xuất hiện một bóng dáng vô cùng quen thuộc!



Đúng vậy!



Tịnh Nhi!



Nhất định là cô ấy!



Người này đến cả trong mơ anh còn gặp, làm sao có thể nhận nhầm được chứ?



Thế nhưng tại sao cô ấy ở đây? Cô ấy đi tìm anh ư?



Đại Thần hoang mang tự hỏi, vừa suy nghĩ vừa chạy thật nhanh, Angle vừa uống nước vừa ngạc nhiên nhìn Đại Thần băng qua đường. Anh ta thật vội, đến cả một lời cũng lười nói với cô!



Đáng ghét!



Người này cô nhất định phải nắm được trong lòng bàn tay!