Người Hầu Hoàn Mỹ
Chương 20 : Thẳng thắn
Ngày đăng: 09:56 18/04/20
Edit: Tira
Ở trong chung cư một Học viện quân sự Chris, trong một căn phòng tối tăm một Alpha cùng một Omega đang giằng co.Mễ Lộ vừa mới tỉnh lại, còn chưa kịp hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ biểu tình và giọng nói của thiếu gia cậu có thể cảm nhận được đối phương giờ phút này đang tức giận.“Sao, sao vậy ạ?” Mễ Lộ nỗ lực cử động thân thể, qua cơn sốt cao cảm giác vô lực cùng hư thoát làm bờ môi của cậu trắng bệch.
Ngón tay Alpha bóp lên chiếc cằm nhỏ nhắn của Mễ Lộ. Trong ánh mắt phẫn nộ của hắn ẩn chứa một tia đau lòng cực kỳ phức tạp.“Vì cái gì… phải dùng thuốc kích tình? Em có biết hay không… làm vậy có hại đối với thân thể em!” Lôi Kha mày nhăn chặt, buông lỏng kiềm chế Mễ Lộ. Trong khoảnh khắc Mễ Lộ mất cân bằng, thân thể ngã sang một bên.“Dùng… thuốc kích tình?” Mễ Lộ hoàn toàn ngây ngẩn cả người. Cậu kinh hoàng thất thố mở to hai mắt. Cậu mở miệng khó khăn, giọng nói cũng ách lại. Thậm chí cậu còn không biết thuốc kích tình trong miệng thiếu gia là cái gì, nhưng vẫn muốn nỗ lực giải thích, lo sợ mình mang phiền toái tới cho thiếu gia.
“Không… thiếu gia, em không biết thuốc kích tình gì đó là gì, em đã làm sai chuyện gì? Thiếu gia, anh không cần sinh khí. Thực xin lỗi, thực xin lỗi em sai rồi… “Nói xong lời cuối cùng, thanh âm Mễ Lộ cơ hồ trở thành khóc nức nở. Cậu theo bản năng bắt lấy tay áo Lôi Kha, đáy mắt cố nén nước mắt.
Lôi Kha nhìn bộ dáng Mễ Lộ cuống quýt nhún nhường xin lỗi rốt cuộc nhịn không được cảm xúc phun trào. Hắn kéo Mễ Lộ ồm trầm vào trong lòng mình, đặt nụ hôn nóng bỏng lên cái trán lạnh lẽo của Mễ Lộ. Thân thể Mễ Lộ còn run nhè nhẹ, Lôi kha dùng tay nhẹ nhàng mà trấn an sống lưng Mễ Lộ, trong lòng áy náy cực kỳ.“Thực xin lỗi, thực xin lỗi… Là anh sai rồi. Anh không nên hoài nghi em. Anh lo lắng… sợ em làm tổn thương thân thể của chính mình. Thực xin lỗi.”
Thân thể Mễ Lộ còn chưa có khỏi hẳn, bị Lôi Kha ôm một lúc lâu cảm giác mỏi mệt dần dần càng ngày càng tăng, chẳng được bao lâu liền lại ngủ thiếp đi.
Mãi đến khi nghe thấy trong lòng ngực hô hấp dần đều Lôi Kha mới thật cẩn thận đem người trong lòng đặt ở trên giường, để cậu được nghỉ ngơi.Lôi Kha rời khỏi phòng ngủ, mày nhăn hết cả lại.
Xem bộ dáng Mễ Lộ, cậu hẳn là thật không trộm dùng thuốc kích tình. Chẳng lẽ là em ấy không cẩn thận uống lầm phải? Nhưng ý tưởng này lại thật mau bị Lôi Kha phủ định: Loại thuốc này cực kỳ hiếm thấy, Omega nhân tạo cũng phải được chứng minh thân phận mới có thể đến tiệm thuốc mua, cho nên khả năng uống lầm là không lớn.Như vậy…
“Ừ ừ, tôi nhất định sẽ đến.” Mễ Lộ liên tục gật đầu bảo đảm.
Kiều Côn nghe Mễ Lộ bảo đảm lúc này mới yên lòng. Mễ Lộ bây giờ không còn sức lực nghĩ đến chuyện của thiếu gia, bởi vì hiện tại cậu đang phát sầu không biết nên tặng quà sinh nhật gì cho Kiều Côn.
Mễ Lộ ở ký túc xá buồn bực suy nghĩ tới hai ngày mới miễn cưỡng nghĩ ra được đưa quà gì cho Kiều Côn.
Trong nhà Kiều Côn có thể tổ chức tiệc sinh nhật cho cậu ấy khẳng định cũng là gia đình phú quý. nhưng Mễ lộ lại không có bao nhiêu tiền để mua một món quà quý giá. Nghĩ trước nghĩ sau, cậu quyết định mình tự tay trồng một chậu Phong Tín Tử tặng cho Kiều Côn.Bởi vì hoa Phong Tín Tử trắng là loại hoa thiếu gia thích nhất cho nên Mễ Lộ cũng học chăm sóc. Trong ký túc xá cũng có trồng một chậu. Hiện tại vừa vặn nở rộ, có thể mang đến tặng cho Kiều Côn làm quà sinh nhật. Mễ Lộ gói ghém chậu hoa thật cẩn thận rồi ra ngoài.
Nhưng ai ngờ cậu vừa mới ra khỏi ký túc xá, lại phát hiện Kiều Côn đang đứng ở bên ngoài ký túc xá đợi mình.
Hôm nay Kiều Côn cùng ngày thường hoàn toàn không giống nhau. Cậu ấy mặc một bộ tây trang đen trang trọng, tóc cũng vuốt hết lên, cả người nhìn qua thật có tinh thần. Mễ Lộ có chút kinh ngạc nhìn Kiều Côn. Kiều Côn thấy cậu đi tới liền vội vàng qua đón. Không đợi Mễ Lộ mở miệng nói chuyện, Kiều Côn vẻ mặt rối rắm lên tiếng trước.“Mễ Lộ, có chút việc tôi muốn cùng cậu thẳng thắn một chút.”