Người Hầu Hoàn Mỹ

Chương 33 : Phùng Cẩm

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Edit: Tira



Mễ Lộ nghe thấy giọng nói lạnh lùng kia thân thể theo bản năng mà run lên một chút. Cậu nỗ lực quay đầu nhìn về phía cửa phòng, lại chỉ có thể thấy một người mặc áo tắm dài trắng đang chậm rãi lại gần.



Bàn tay Mễ Lộ tay gắt gao nắm lấy khăn trải giường, một nỗi sợ hãi cực hạn găm vào trái tim cậu, người kia… là một Alpha.



Người kia hình như vừa mới tắm gội, mùi hương trên người anh ta bây giờ vẫn còn phiêu tán trong phòng.



Mễ Lộ đối với cảnh tượng này cũng không xa lạ gì, bởi vì thiếu gia đã từng xuất hiện trước mặt mình vô số lần như vậy. Nhưng bất đồng chính là, trái tim nhỏ của mình lúc nào cũng thẹn thùng không thôi nhìn thiếu gia từng bước một hướng tới lại gần. Mùi hương thanh mát trên người thiếu gia, cơ ngực hơi lộ ra dưới áo tắm dài, anh ấy chưa từng lau khô tóc hoàn toàn, mỗi một chút đều làm mình thần hồn điên đảo…



Nhưng hiện tại, nhìn Alpha xa lạ kia đi về phía mình, Mễ Lộ lại chỉ cảm thấy từng đợt sợ hãi cùng chán ghét.



Thân thể cậu run rẩy, không ngừng dịch thân thể lại sát mép giường, nhưng tác dụng của thuốc lại làm hành động của cậu trở nên trì độn.



Tiếng bước chân ngày càng gần làm Mễ Lộ liều mạng mà bò đi chạy trốn. Bất thình lình sống lưng cậu cứng còng, nháy mắt mất hết tất cả sức lực.



—— người kia đưa tay túm lấy cổ cậu.



Mễ Lộ tuyệt vọng nhắm mắt lại. Ở một khắc kia, cậu rốt cuộc nhận thức được, có lẽ, mình đã yêu thiếu gia từ rất lâu rồi.



Bởi vì đã sớm yêu, cho nên đối với cách làm của anh ấy đều vẫn duy trì thái độ cam chịu, bởi vì đã sớm yêu, cho nên khi hắn làm ra hành động thân mật với mình sẽ khẩn trương thậm chí có chờ mong nho nhỏ.



“Ôi, cậu đều đã ở trên giường của tôi rồi, còn muốn chạy đi đâu nữa?” Mễ Lộ hoảng sợ quay đầu lại, lại thấy Alpha phía sau vẻ mặt tươi cười nhìn mình.



·



Nhắc tới Mễ Lộ, sắc mặt Đồ Na Vương Phi nháy mắt thay đổi, nàng cười khẽ hai tiếng, nhẹ nhấp một ngụm rượu vang đỏ trong ly, bấy giờ mới không nhanh không chậm nói: “Nó sao lại ở chỗ của ta được?”



Giờ phút này trong ánh mắt Kiều Côn đã tràn đầy lửa giận, đôi mắt cậu đỏ ngầu đấm rầm lên cái bàn trước mặt Đồ Na Vương Phi, Vương phi lập tức xanh lét mặt mày.




Đôi mắt Mễ Lộ đau xót, gắt gao ôm chặt cổ Lôi Kha. “Thiếu gia… “



Lôi Kha nhẹ vỗ về sống lưng Mễ Lộ, sau đó lấy áo khoác của mình khoác cho Mễ Lộ.



Kiều Côn đứng ngoài cửa vẻ mặt đồng dạng lo lắng nhìn Mễ Lộ bị Lôi Kha ôm vào trong ngực. Vừa rồi cậu vốn cũng muốn không màng tất cả mà xông lên, nhưng là rốt cuộc lại gắt gao dừng lại bước chân.



Lôi Kha mới là Alpha của Mễ Lộ.



“Ha ha ha…  Một màn này thật đúng là cảm động. Thật đáng tiếc, các người đã tới quá muộn, tư vị của tiểu mỹ nhân này tôi đã sớm thưởng thức qua rồi!”



Phùng Cẩm vừa rồi bị Lôi Kha ném trên sàn nhà đột nhiên cười ha hả, nhìn thoáng qua vẻ mặt lo lắng của Kiều Côn, lại dùng ánh mắt hung tợn nhìn về phía Lôi Kha ở mép giường.



Một câu này Phùng Cẩm không thể nghi ngờ đơn giản lại thô bạo chọc giận Lôi Kha. Trong ánh mắt Alpha hoàn toàn nhảy lên một ngọn lửa, hắn buông thân mình mềm mại vô lực của Mễ Lộ trong tay, tựa như một đầu sư tử bị chọc giận từng bước tiến về phía Phùng Cẩm.



Bên miệng Phùng Cẩm vẫn cười như vậy, biểu tình hoàn toàn không có một chút sợ hãi.



Ngay khi Lôi Kha vừa tiến đến trước mặt Phùng Cẩm, tay hắn lại đột nhiên bị Lôi Y bên cạnh kéo lại.



Lôi Kha phẫn nộ trừng Lôi Y, tựa hồ vì bị cậu ngăn cản mà bất mãn, nhưng Lôi Y lại không để bụng, chỉ bước tới phía trước, thấp giọng nói thầm vào tai Lôi Kha.



Alpha vừa rồi còn ở trong trạng thái bạo nộ, hiện tại ánh mắt đột nhiên có chút nghi hoặc, nhưng rồi khi thấy được cái gật đầu nghiêm túc của Lôi Y bước chân liền dừng hẳn lại. Cuối cùng hắn chỉ hung hăng trừng mắt nhìn Phùng Cẩm một cái rồi xoay người ôm Omega trên giường bỏ đi.



·



Ra khỏi biệt thự Phùng gia, Quý Minh Tây có điểm ghen mà đi theo sau Lôi Y, rối rắm nửa ngày, rốt cuộc vẫn nhịn không được bèn mở miệng hỏi: “Này, vừa nãy cậu và Lôi Kha rốt cuộc đã nói cái gì mà có thể làm hắn buông tha Phùng Cẩm.”



Lôi Y nghe vậy dừng bước, cậu nhàn nhã xoay người lại, cười khanh khách nhìn vẻ mặt Alpha trước mặt không được tự nhiên rốt cuộc không nhanh không chậm trả lời: “Kỳ thật cũng không có gì, tôi chỉ nói cho hắn, thật ra Phùng Cẩm căn bản không phải là Alpha.”