Người Hầu Hoàn Mỹ
Chương 35 : Đại vương tử
Ngày đăng: 09:56 18/04/20
Edit: Tira
Sau khi Mễ Lộ bị Lôi Kha ký hiệu hoàn toàn, thể lực vì tiêu hao quá nhiều mà ngất đi. Tinh thần của Lôi Kha ngược lại vẫn rất tốt, tuy rằng thân thể vẫn có chút mệt mỏi, nhưng quan trọng hơn là cảm giác thoả mãn trên tâm lý. Hơn nữa nguyên nhân lớn nhất của cảm giác sung sướng này không phải vì hắn, mà vì Mễ Lộ rốt cuộc cũng chân chính trở thành người của hắn rồi.
Nhưng Lôi Kha biết hiện tại hắn không có thời gian để ôm Mễ Lộ ôn tồn, bởi vì làn sóng phát tình tiếp theo của Mễ Lộ có khả năng rất nhanh lại bắt đầu.
Hắn hiện tại cần phải ôm Omega tới phòng tắm làm vệ sinh đơn giản, sau đó cho cậu ăn một chút đồ ăn để bổ sung thể lực.
Lôi Kha nhanh chóng thay ra chăn gối đã bẩn, đâu vào đấy làm xong tất cả mọi thứ, lúc này mới ôm Mễ Lộ bắt đầu ngủ bù.
Mãi cho đến nửa đêm, Lôi Kha ngủ vốn có chút nông lại cảm giác người được cạnh bắt đầu bất an cọ xát thân thể. Trong bóng tối hắn vươn tay nhẹ nhàng mà thử một chút độ ấm cơ thể Omega bên cạnh. Quả nhiên làn sóng phát tình đợt thứ hai của Mễ Lộ đã đến.
Mễ Lộ chậm rãi mở to mắt, tựa hồ cậu cũng cảm giác những vuốt ve của thiếu gia bèn nhắm mắt lại hừ nhẹ hai tiếng, sau đó kéo cánh tay Alpha.
Lôi Kha biết thân thể Mễ Lộ giờ rất khó chịu, cũng không chần chờ nữa, lập tức trở mình ôm eo Mễ Lộ eo hôn xuống.
Kỳ phát tình của Mễ Lộ giằng co suốt ba ngày. Trong ba ngày này, Lôi Kha cùng Mễ Lộ ở trên giường chung cư hết sức triền miên, thẳng đến khi giọng nói Mễ Lộ đều ách lại, eo mỏi đến mức không nâng dậy nổi, kỳ phát tình dài rốt cuộc qua lần kết hợp cuối cùng mới chậm rãi bình ổn.
Lúc sau, Omega thể lực đã hoàn toàn tiêu hao hết hoàn toàn lâm vào giấc ngủ sâu.
Lôi Kha biết ba ngày làm yêu mật độ cao này nhất định sẽ khiến thân thể Mễ Lộ rất mệt mỏi, hơn nữa đây là lần đầu tiên phát tình của Mễ Lộ, tất nhiên là vô cùng mãnh liệt. Lôi Kha săn sóc mà giúp Mễ Lộ rửa sạch thân thể, lúc này rốt cuộc mới yên tâm để cậu ngủ.
·
Giờ phút này, trong cung điện sáng ngời ở Hoàng cung, Đồ Na Vương Phi gương mặt tái nhợt ngồi đối diện Hoàng đế Đế Quốc Kiều Kim, nhưng thái độ vẫn cường ngạnh như cũ.
Lông mày Kiều Kim gắt gao nhăn lại, ông dùng ánh mắt phức tạp nhìn Omega trước mặt, sau một lúc lâu mới lên tiếng: “Nàng có thật sự cần phải làm như vậy không? Mễ Lộ nó chỉ là một đứa trẻ.”
Giáo sư nhíu mày, “Còn có Omega nào muốn tham gia hay không?”
Không ai nhấc tay.
Lão giáo thụ xấu hổ ho khan một tiếng, thay đổi một cách hỏi khác: “Còn Omega nào vừa rồi chưa dơ tay?”
Mọi người nhất trí động tác nhìn về phía Mễ Lộ.
Giáo sư đưa mắt nhìn theo mọi người, chuẩn xác tìm được vị trí Mễ Lộ dùng một ánh mắt vô cùng ôn nhu hòa ái nhìn cậu: “Bạn học này, chẳng lẽ em không nghĩ muốn tặng một bó hoa mỹ lệ đón tiếp Vương tử dũng cảm anh tuấn của chúng ta sao?”
Mễ Lộ bị hỏi đến nhất thời nghẹn lời, rồi lại không thể không ấp úng trả lời: “Vâng… em không không nghĩ tới…”
“Vậy em chính là người đó.” Lão giáo thụ mỉm cười đánh gãy lời Mễ Lộ, hơn nữa làm một động tác thể hiện im lặng đối với cậu, trước khi Mễ Lộ kịp nói ra câu tiếp theo giáo sư đã quyết đoán ghi tên Mễ Lộ lên cuốn sổ bìa da trâu của mình.
“Được rồi các bạn học, bởi vì tôi phải đi chuẩn bị nghi thức cho lễ hoan nghênh Vương tử Kiều Hạo, cho nên —— tiết này, mọi người tự học.”
Cùng với tiếng hoan hô của mọi người, giáo sư ôm sổ bìa da trâu của mình bước những bước dài nhanh chóng rời khỏi phòng học.
Mễ Lộ nhìn bóng dáng giáo sư rời đi không khỏi cảm thấy một trận ưu sầu.
Mọi người đều không biết thân thế của mình, kỳ thật cậu đã nghe qua sự tích anh dũng của vị Vương tử này rồi. Vương tử Kiều Hạo tuổi còn trẻ nhưng công danh to lớn, cậu thân là một phần tử của Đế Quốc, trong lòng cũng phi thường bội phục. Mễ Lộ cũng không phải thật sự không muốn đi nghênh đón Vương tử này, chỉ là… thái độ của Đồ Na Vương Phi đối với mình rõ ràng không chào đón, đến giờ còn làm Mễ Lộ sợ hãi. Cậu hiện tại không có tâm nguyện gì, chỉ muốn an an tĩnh tĩnh mà ngốc bên người thiếu gia, cật lực tránh những người của Hoàng thất. Cho dù bọn họ là huyết thống thân cận nhất với mình.
Chính là… hiện tại xem ra cậu trốn không thoát.
Chỉ mong rằng vị Đại Vương tử này cũng không biết mình là ai.