Người Hầu Hoàn Mỹ
Chương 45 : Mất hồn
Ngày đăng: 09:56 18/04/20
Edit: Tira
Mễ Lộ cúi đầu, trà trộn thành công vào đám lưu dân.
Tóc của cậu rũ lung tung trước trán mà trên mặt cũng toàn là bùn đen. Cậu đi theo sau một Beta ăn mặc rách nát, theo hàng ngũ từng bước từng bước đi qua trạm kiểm tra của binh lính Sạ Hưng. Lúc đứng trước mặt binh lính Sạ Hưng, Mễ Lộ cực kỳ khẩn trương, sợ bị đối phương phát hiện ra sự thật mình thật ra là một Omega. Nhưng cũng rất may, thuốc ức chế kia xem như dùng được, Binh lính Sạ Hưng không phát hiện ra điều gì. Sau đó bọn họ được mang lên phi hành khí.
Mễ Lộ học theo những Beta kia cuộn mình thành một đoàn ngồi xổm trong góc phi hành khí, mặc dù tình huống thân thể hiện tại làm động tác này có chút khó khăn. Nhưng vì phòng ngừa bị những người Sạ Hưng phát hiện ra sơ hở, cậu vẫn cố gắng giấu mình ở trong một góc.
Cũng không biết qua bao lâu, phi hành khí chậm rãi hạ cánh. Mễ Lộ còn đang mệt mỏi đến mơ mơ màng mang lúc này cũng vì phi hành khí dừng mà tỉnh lại.
Binh lính Sạ Hưng cũng đều đứng dậy, mở cửa khoang ra, đuổi nhưng lưu dân kia ra khỏi phi hành khí, dẫn bọn họ đi một căn nhà hai tầng.
Mễ Lộ theo hàng người chậm rãi đi vào đại sảnh lầu một của căn phòng, vừa vào cửa, liền thấy một Beta mặc áo khoác dài ngồi ở giữa đại sảnh. Giờ phút này, hắn ta đang ngồi trên một chiếc ghế lót nệm mà đánh giá bọn họ. Có thể nhìn ra được người này hẳn là đảm nhiệm chức vị nào đó.
Dưới chỉ thị của Beta dẫn đầu kia, binh lính Sạ Hưng cho nhóm lưu dân chia thành mấy hàng, sau đó xoay người đi ra ngoài mang nước tới để bọn họ rửa mặt sạch sẽ.
Mọi người nghe được mệnh lệnh này đều thấy bất ngờ, động tác của Mễ Lộ cũng chợt cứng ngắc. Hiển nhiên, mọi người đều không rõ mục đích của binh lính Sạ Hưng và Beta kia là gì.
Mễ Lộ chớp mắt, nhìn Beta đang ngồi trên ghế. Chỉ thấy tầm mắt hắn ta di chuyển trên đám người bọn họ, dáng vẻ cẩn thận đánh giá xem xét. Trong lòng Mễ Lộ lập tức có chút hiểu rõ, cũng không do dự thêm nữa, vội vàng vén tay áo lên bắt đầu rửa sạch bùn đất trên mặt đầu tiên.
Mọi người thấy Mễ Lộ bắt đầu rửa mặt, cũng đều sôi nổi làm theo.
Rốt cuộc, sau năm phút đồng hồ tất cả mọi người đều đã rửa sạch bùn đất đen thui trên mặt. Cùng lúc này, Beta vốn đang ngồi như tượng đằng kia cũng chậm rãi đứng dậy, đi xuống bắt đầu đánh giá từng người bị bắt tới từ Đế Quốc.
Ánh mắt hắn ta nhàn nhạt đảo qua mỗi người. Sau khi ánh mắt hắn đảo qua người mình rồi rời đi, tâm tình còn đang căng thẳng của Mễ Lộ rốt cuộc cũng được thả lỏng xuống.
“Mấy người này ở lại. Còn đâu dẫn đi làm việc nặng.”
Mọi người còn chưa kịp rõ ràng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, đã bị Beta dẫn đầu kêu đến khiếp đảm lùi lại về phía chân tường. Mễ Lộ cũng đứng trong đám người, vừa di chuyển sang bên cạnh vừa cúi đầu.
Không bao lâu, những tiếng bước chân ầm ầm đi tới, là mấy người hầu cường tráng nâng kiệu đi qua, bởi vì Mễ Lộ cúi đầu, cho nên chỉ có thể nhìn thấy nửa người dưới của bọn họ, không nhìn thấy mặt.
Ngay khi đoàn người và kiệu kia sắp đi qua trước mặt mình, trái tim Mễ Lộ lại đột nhiên nhói lên một cái. Tâm tình bất an không có lý do này làm cậu nhíu mày. Cuối cùng, không thể chiến thắng lòng tò mò kỳ quái của mình, Mễ Lôn trộm ngẩng đầu nhìn thoáng qua người ngồi trên kiệu. Ngay trong nháy mắt đó cậu dường như hoàn toàn mất đi sức lực.
Trên kiệu kia có hai người, một Alpha và một Omega.
Omega kia khuôn mặt xinh đẹp cười duyên dựa vào trong lòng Alpha bên cạnh, mà Alpha cũng mỉm cười, thập phần phối hợp nhẹ nhàng ôm lại ở bờ vai của y.
Trong nháy mắt hai người bốn mắt chạm nhau, Mễ Lộ thấy trong mắt Alpha chỉ có lạnh lùng và xa lạ.
Mễ Lộ nhanh chóng cúi đầu xuống, ánh mắt né tránh.
·
“Có thấy không, đó chính là Tiểu vương tử Sạ Hưng của chúng ta, tuy rằng ngài là một Omega, nhưng là lại là hòn ngọc quý trên tay Hoàng đế Bệ hạ. Về sau nếu các người gặp ngài nhất định phải cực kỳ cung kính. Đáng tiếc, Sạ Hưng của chúng ta có nhiều Alpha ưu tú như vậy nhưng Tiểu vương tử đều không nhìn vào trong mắt, cố tình lại vừa ý cái tên tù binh đến từ Đế Quốc kia”
Chờ đến khi đoàn kiệu kia dần dần đi xa, Beta dẫn đầu liền bắt đầu lải nhải trước mặt đám người hầu. Trong mắt đại đa số những người nghe đều toát ra ánh mắt yêu thích và ngưỡng mộ, ngoại trừ Mễ Lộ đứng ở cuối đội ngũ. Mặt cậu trắng bệch giống như là đã mất đi hồn phách.
Alpha vừa rồi ngồi trên kiệu kia không phải là ai khác, mà chính là người cậu vẫn luôn tâm tâm niệm niệm suốt nhiều ngày qua —— Lôi Kha.
Editor: Mang theo con bôn ba đi tìm chồng để thấy được cái cảnh gì đây =)))
Rip thiếu gia:(((