Ngươi Là Nương Tử Của Ta

Chương 15 :

Ngày đăng: 01:20 22/04/20


Một ngày nào đó ba năm trước, Thẩm Thanh Thu nhân lúc trượng phu ra ngoài thăm bạn chưa về, một mình ở nhà quá nhàm chán, sau lại nghĩ tới lâu rồi không gặp lão phụ lão mẫu, liền thu thập bao phục (bao quần áo), mang theo nhi tử chưa đầy một tuổi xuất môn.



Thẩm gia cách Ngự Kiếm các của Nguỵ Thiên Thanh không xa, hạ sơn đi một canh giờ là tới. Thẩm Thanh Thu theo trượng phu ngần ấy năm, cũng học được chút võ công, thật không sợ trên đường gặp phải thứ gì không hợp mắt.



Chính là trời không đoán trước được phong vân, mẫu tử đến Thuý Vân huyện, ngay khi sắp tới nương gia, lại gặp phải thiếu trang chủ Thuý Trúc sơn trang Từ Thiểu Hồng đang cùng mấy tên thủ hạ từ tửu quán bước ra.



Từ Thiểu Hồng uống đến say tuý luý vừa thấy Thẩm Thanh Thu xinh đẹp tựa thiên tiên, mắt liền trợn trừng nhìn chằm chặp. Năm đó, gã vì muốn ôm được mỹ nhân về cửa cũng đã uổng phí một hồi khổ tâm, đáng tiếc nước chảy cố ý hoa rơi vô tình, Thẩm Thanh Thu luôn làm như không thấy, cuối cùng còn gả cho Nguỵ Thiên Thanh. Từ Thiểu Hồng từng vì chuyện này mà đập bể vô số đồ vật trong nhà, tiếc hận bản thân vì cớ gì phải thương hoa tiếc ngọc, chẳng thà trực tiếp đoạt về, nếu không sao đến lượt Nguỵ Thiên Thanh.



Hơn nữa sau khi Thẩm Thanh Thu xuất giá, Từ Thiểu Hồng thế mà không thể ái mộ được mỹ nhân nào khác, bất đắc dĩ lại không dám chọc vào Nguỵ Thiên Thanh. Cho nên mỗi khi nghĩ đến Thẩm Thanh Thu, gã lại đến tửu lâu mua say.



Giờ mỹ nhân ngay tại trước mặt, đã vậy còn càng thêm phong vận kiều mỹ (quyến rũ xinh đẹp) so với khi chưa xuất giá, sắc đảm vốn bị rượu xông lên, ấy vậy mà còn có xu thế tăng vọt thêm nữa.



Thẩm Thanh Thu từ trước tới nay vốn có ấn tượng không tốt với Từ Thiếu trang chủ, giờ thấy gã nheo mắt cản đường mình, trong lòng vô cùng tức giận.



Cũng do Thẩm Thanh Thu mệnh không tốt, nếu là bình thường, sẽ có một hộ vệ nghiêm chỉnh đi theo Từ Thiểu Hồng, mà người này đã gặp qua Thẩm Thanh Thu, tất nhiên biết nàng là người Thiếu trang chủ không thể chạm vào. Bất đắc dĩ hôm nay hắn lại bị Trang chủ phu nhân kêu đi hầu bà lên miếu thắp hương, vì vậy đi theo Từ Thiểu Hồng chỉ còn mấy tên đệ tử không biết trời cao đất rộng.



Mấy tên vây Thẩm Thanh Thu vào giữa, cười dâm đãng nhìn chủ tử nhà mình giở trò với nàng. Thẩm Thanh Thu tránh trái tránh phải không thể thoát thân, nổi giận vung tay tát Từ Thiểu Hồng một bạt tai.



Cái tát này không nặng, song đủ để hung tính trong Từ Thiểu Hồng bộc phát. Gã cười lạnh, mệnh lệnh thủ hạ cướp đi nhi tử của nàng.



Thẩm Thanh Thu dù biết chút võ công thượng thừa, nhưng không có kinh nghiệm đối địch, cộng thêm việc nhóm người này là những tên đê tiện hạ lưu lành nghề, hai ba cái công phu, đứa nhỏ liền bị đoạt đi.



Nàng lòng nóng như lửa đốt, cuống cuồng lo lắng, sao có thể là đối thủ của Từ Thiểu Hồng, nàng mau chóng bị chế trụ, đánh cho hôn mê bất tỉnh.




Yến Văn An điên cuồng chém lung tung trong phòng một hồi, sau đó chạy đi tìm thê tử, nghe lời hạ nhân biết được Diệp Ngưng Sơ đã chạy khỏi nhà, nghĩ thê tử đi tìm gian phu của nàng, hắn quát to một tiếng như phát cuồng đuổi theo.



Ôm đứa nhỏ phi nước đại một đường, Diệp Ngưng Sơ thương tâm cũng không chú ý phương hướng, lung tung chạy tới phụ cận Tiếu Ngạo sơn trang của Tần Duy Ngã, vừa mới đến liền nhìn thấy Tần Duy Ngã vẻ mặt thoả mãn ra khỏi thanh lâu (trước đây khi nàng theo sư phụ bái phỏng Y tiên có gặp hắn một lần).



Hảo cho Yên Văn An ngươi, ngươi muốn gian phu đúng không, ta liền tìm một người cho ngươi, xem ngươi làm được gì. Nhìn chằm chằm Tần Duy Ngã xuân phong đắc ý, Diệp Ngưng Sơ quyết định không khiến Yến Văn An tức chết tuyệt không bỏ qua.



Vì thế, Tần Duy Ngã chân trước về nhà, nàng sau lưng đã diễn tốt một vở nhi tử nhận thân. Dưới biện giải vô lực yếu ớt của Tần Duy Ngã cùng bức bách của nhị lão Tần gia sốt ruột ôm cháu, nàng và Li Nhi bị giữ lại.



Chính là rất kì quái, ngày thường bất luận nàng có dạy thế nào tiểu tử kia cũng không chịu gọi nương, vậy mà vừa thấy Tần Duy Ngã nó đã gọi hắn là nương, còn như cái đuôi nhỏ cả ngày chạy theo hắn, một khắc cũng không nguyện ý rời đi.



Ngây người ở Tiếu Ngạo sơn trang ba ngày, Diệp Ngưng Sơ đã muốn đi. Có hai nguyên nhân: Một là nhị lão Tần gia muốn nàng và Tần Duy Ngã mau chóng thanh thân, đã bắt đầu bố trí hết thảy; hai là giác quan thứ sáu của nữ nhân nói cho nàng biết, Yến Văn An đang ở ngay phụ cận.



Vốn nàng định mang Li Nhi đi theo cùng, bất đắc dĩ Li Nhi vừa rời khỏi Tần Duy Ngã đã khóc, căn bản không thể đưa đi. Nhìn biểu hiện của Tần gia với nó, Diệp Ngưng Sơ cũng không lo đứa nhỏ sẽ phải chịu uỷ khuất. Nghĩ một thời gian nữa để sư phụ đến nhận người là được, Diệp Ngưng Sơ lặng lẽ rời đi.



Đến đây mới có một màn Tần Duy Ngã bị Yến Văn An ngàn dặm đuổi giết, rồi lại được Nguỵ Thiên Thanh cứu.



Cần nhắc tới là, kỳ thực Diệp Ngưng Sơ cũng không đi xa, hơn nữa từ khi Yến Văn An đuổi giết Tần Duy Ngã, nàng vẫn đi theo sau bọn họ, phòng ngừa Yến Văn An thực sự giết Tần Duy Ngã, tăng thêm một oan hồn vô tội.



Sau lại, Yến Văn An bị Nguỵ Thiên Thanh đánh bay ra ngoài, người cứu hắn chính là Diệp Ngưng Sơ. Nhưng sau khi cứu hắn, nàng thân tâm thương tổn không muốn tái kiến hắn, cho hắn dùng hảo dược liền để hắn lại khách điếm, còn mình thì quay về nơi ở của Độc Hành đạo nhân.



Cuối cùng mới xảy ra những chuyện kia.