Ngươi Là Nương Tử Của Ta
Chương 28 :
Ngày đăng: 01:20 22/04/20
Xin chào các vị thúc thúc a di bá bá thẩm thẩm đại ca đại tỷ! Ta là Nguỵ Li, nhũ danh Li Nhi, năm nay ba tuổi!
Hôm nay, nương vì giận cha mà không thèm để ý ta. (Không biết là hắn giận cha cái gì nữa, vì sao lại giận sang cả ta?) Ta đành phải cùng cha ra phố ăn quả hồng hồng thôi.
Quả hồng hồng thực sự ăn ngon lắm á, hồi trước tửu tửu toàn mua cho ta ăn, cho nên ngoài cha và nương ra người ta thích nhất chính là tửu tửu.
Cha xốc ta lên để ta vừa ngồi lên vai y vừa ăn, đi đi một lúc ta liền phát hiện ra nương. (Không phải hắn bảo không muốn ra phố sao? Sao có thể gạt ta như thế!)
A! Còn cả thị tử cũng ở đó! Ta vui vẻ quá nga, thị tử cũng là người ta thích nhất! Ta đã… Ừm một, hai, ba…Dù sao cũng đã lâu thiệt lâu chưa gặp nàng rồi. Cơ mà nhìn biểu tình của thị tử và nương hảo nghiêm túc, không biết đang nói cái gì ta.
Thấy thị tử, ta lại nghĩ tới thị hổ, cả chòm râu siêu dài của ông nữa. Không biết ông có nhớ Li Nhi không…(Chìm đắm trong buồn thương…)
“Con biết nàng không?” Cô cô nhỏ giọng hỏi ta.
Biết a, nàng là thị tử đó! Là người ta thích nhất ngoài cha và nương.
Ta vui vẻ gọi nàng là thị tử, nàng cũng không cao hứng, còn nói ta gọi nhầm rồi!! Sửa lại cho ta. Thị tử! Thị tử! Rõ ràng là không sai mà (mất hứng)! Bất quả cuối cùng ta cũng sửa lại một chút, thị lễ! Thế này được rồi chứ!
Sau đó a sau đó, nương đột nhiên không thoải mái, cha bế hắn bay đi. Ta cũng rất muốn bay bay, nhưng lại không nỡ bỏ thị tử lại…(thương tâm ghê), may mà cô cô cưng ta, nói sẽ dẫn ta bay bay. Cho nên ngoại trừ cha và nương người ta thích nhất là cô cô.
Nhưng mà…Cô cô đưa cho thị tử, không đúng là thị lễ xem khoá trên người ta, thị lễ nhìn xong rất thương tâm, khóc không ngừng, cha từng nói để người mình thích khóc là không đúng (tuy rằng nương thường xuyên bị cha làm cho khóc), cho nên ta chạy nhanh tới lau nước mắt cho nàng.
“Li Nhi thích thị lễ lắm!” Ta lớn tiếng nói với nàng. (Lúc ở trên núi, mỗi khi Tiểu Hổ ca ca chọc cho Tiểu Ngư tỷ tỷ khóc đều nói như vậy, Tiểu Ngư tỷ tỷ sẽ không khóc nữa).
Chính là, vì sao thị lễ càng khóc dữ hơn? Làm hại ta cũng thương tâm muốn chết, khóc lớn lên.
Ta khóc mệt chợp mắt nghỉ ngơi một chút, đến lúc tỉnh lại đã không thấy thị lễ đâu, tửu tửu nói nàng đã về núi gặp thị hổ rồi. Nhưng mà, Li Nhi cũng rất muốn gặp thị hổ a!
Sau đó thị huynh rời đi, để lại ta và thị lễ. Cơ mà không sao, chỉ cần thị lễ không đi, ở đâu ta cũng không sợ.
Chính là ngày lành không kéo dài bao lâu, một hôm có một thúc thúc siêu hung dữ xông vào nhà ta, mắng thị lễ, lại còn đánh nàng nữa, ta lúc ấy sợ hãi, chỉ biết khóc, thị lễ liền ôm ta chạy đi.
Ta khóc mệt phờ, bụng hảo đói, muốn ăn điểm tâm biết bao. Thị lễ lại chỉ khóc, cũng chẳng mua gì cho ta ăn, cho nên ta đành phải tiếp tục khóc, vừa khóc vừa kêu đói.
Thị lễ chắc là thấy ta khóc đáng thương quá, rốt cuộc đưa ta vào một căn phòng trong một nhà nhìn qua không khác nhà ta lắm, để ta có thể thoải mái ăn uống.
Vì thế, ta được gặp nãi nãi, gia gia và cả tửu tửu hiểu ta nhất. Đương nhiên, còn có nương quan trọng nhất nhất nhất của ta!
Rất nhiều người hỏi ta vì sao lại gọi nương là nương. (Choáng váng) ta không trả lời được, chỉ biết là thế thôi. Tuy rằng hắn rất hung dữ, cũng không ôn nhu giống thị lễ, nhưng ngay giây phút thị lễ nhét ta vào lòng hắn ta liền biết —- người này chính là nương ta. (Đắc ý)
Hắn rất ấm áp, rất ấm áp…Cuối cùng ta cũng biết khi ta còn nhỏ không hiểu điều gì, chính là cảm giác ấm áp này bao lấy ta. Hơn nữa, trên người hắn có một mùi hương quen thuộc, ngọt ngào, thơm mát hệt như trong giấc mộng của ta.
Đúng vậy, không phải thị lễ đã nói nương là ngươi cho ta ấm áp sao? Lần này nhất định là đúng rồi! Ta gắt gao bám lên người nương, cảm động đến chảy nước miếng.
Cơ mà, hình như nương tức giận lắm, cũng không muốn tới gần ta. Vừa thấy ta hắn đã bỏ chạy, sau đó bị nãi nãi túm lỗ tai xách về.
Nãi nãi dữ ghê á, nương trông có vẻ rất đau, ta chạy nhanh tới đẩy nãi nãi ra. Nãi nãi không giận ta, còn khen ta là đứa nhỏ ngoan, ta đắc chí lắm.
Từ ngày đó a, ta và nương cùng thị lễ sống bên nhau, chẳng những mỗi ngày có thể ngủ cùng nương, chơi cùng nương, tửu tửu còn mang xiên hồng quả quả ngọt ngào cho ta ăn, ta thích nhất tửu tửu! Ừm, ngoại trừ nương thì thích nhất. Còn thích hơn cả thị lễ nữa.
————————————————————
Li Nhi không biết gì ngơ ngác hỏi nghe đau lòng quá đi ;-;