Ngươi Là Nương Tử Của Ta
Chương 40 : Thiên lý đoạt hồn châm
Ngày đăng: 01:21 22/04/20
Đến khi hai sư đồ Tần Duy Ngã theo Nhâm Dữ Phi trở lại đại sảnh, mặt trời đã ngả về tây.
“Các ngươi cuối cùng cũng ra, chúng ta sắp chết đói tới nơi rồi!” Tu Hoa Bế Nguyệt đứng song song, hai tay chống nạnh, mày liễu dựng thẳng.
“Ngại quá, đã để nhị vị muội muội chờ lâu.” Nhâm Dữ Phi vội vàng xin lỗi.
“Hừ!” Hai người đồng loạt hừ một tiếng, rất có tư thế ‘để mai này xem chúng ta xử lý ngươi thế nào’.
“Sư phụ…” Độc Tôn được Quản Linh Nhi đỡ đứng lên khỏi ghế, cứng ngắc làm lễ với Lưu Học Ân.
“Ân, không cần đa lễ, ngồi xuống nói chuyện đi.” Lưu Học Ân luôn yêu thương đệ tử này, thấy hắn sắc mặt tái nhợt, thân thể suy yếu tới nỗi phải để người đỡ, không khỏi lại hung tợn trừng Tần Duy Ngã một cái.
Nhưng mà không biết Tần Duy Ngã đang mải suy nghĩ cái gì, căn bản không để ý tầm mắt hung dữ của sư phụ.
“Nương tử…” Nguỵ Thiên Thanh nghĩ thê tử đã bị Lưu Học Ân hung hăng quở trách một phen, ôn nhu đứng bên cạnh Tần Duy Ngã, nhẹ giọng an ủi.
Xem ra Nhâm thiếu hiệp nói đúng! Nguỵ Thiên Thanh đối với Duy Ngã…Lưu Học Ân kinh ngạc nhìn ánh mắt tràn ngập sủng nịch của Nguỵ Thiên Thanh.
“Rốt cuộc khi nào thì ăn cơm đây!” Hai tỷ muội lại bắt đầu kêu đói!
“Ăn ăn ăn! Hai đứa các con chỉ biết có ăn thôi!” Lưu Học Ân cảm thấy đầu mình trướng thêm một vòng — đau a!
“Nương nói, chỉ có ăn nhiều cơm, mai sau mới trở nên xinh đẹp hấp dẫn được!”
Nương con nương con nương con! Nàng vốn là một tai hoạ, bây giờ còn dạy các con thành một nhóm tiểu tai hoạ! Lưu Học Ân nhu nhu trán, vô lực đến cực điểm.
“Cơm chiều đã sớm chuẩn bị xong, thỉnh các vị đi theo ta.” Từ nhỏ đến giờ Nhâm Dữ Phi rất ít khi bội phục người nào, Lưu Học Ân là một trong số đó, hiện tại có thêm Tần phu nhân. Ha hả! Hôm nào nhất định phải tới bái kiến vị nữ trung hào kiệt này mới được.
“Các ngươi còn chưa tránh ra!!” Lưu Học Ân nghe Nhâm Dữ Phi báo tin, mau chóng phi tới, hận không thể nuốt sống hai tỷ muội. Thật là ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ (nhà dột còn phải trải qua suốt đêm mưa — tai hoạ đến dồn dập), vốn tình hình của Nguỵ Thiên Thanh đã bất ổn, các nàng còn đòi chạy tới xem náo nhiệt! Giờ thì hay rồi! Không chừng còn phát sinh ra chuyện gì khác nữa!
Đuổi hai tỷ muội đi, Lưu Học Ân dưới sự hiệp trợ của Nhâm Dữ Phi, rất nhanh dùng kim châm châm kín mấy đại huyệt quanh thân Nguỵ Thiên Thanh.
“Nâng y tới phòng luyện công của ta đi. Người đâu! Mau đi thỉnh Quản cô nương tới đây!”
Nhâm Dữ Phi và Lưu Học Ân cẩn thận nâng Nguỵ Thiên Thanh lên, chậm rãi đi đến hậu viện.
Tần Duy Ngã bế Li Nhi, mang theo hai tỷ muội lo lắng đi theo.
Tới nơi, Quản Linh Nhi và Tần Độc Tôn đã sớm có mặt.
Cũng không hỏi nhiều, Quản Linh Nhi mở cửa, để bọn họ tiến vào, ngăn cách bốn huynh muội Tần gia và Li Nhi ở bên ngoài.
“Nương…” Li Nhi sợ cha gặp chuyện, hai mắt đỏ hồng vì khóc tràn ngập sợ hãi.
“Đừng sợ, có sư công ngươi ở đây, sẽ không có việc gì cả.” Tần Duy Ngã an ủi Li Nhi, cũng là an ủi chính mình.
“Đại ca huynh đừng lo, châm kia dùng để làm gì huynh và đệ đều biết rõ. Nguỵ đại ca mặc dù nội lực thâm hậu, nhưng chỉ cần không cường động tụ khí, có sư phụ châm cứu độ huyệt, hơn nữa còn cả Nhâm Dữ Phi và Quản Linh ở bên cạnh dẫn khí, muốn lấy nó ra không phải là việc gì khó.” Tần Độc Tôn tiến lại gần đại ca, vỗ vai hắn, trong lòng lại ẩn ẩn lo lắng cho Quản Linh Nhi.
Thiên lý đoạt hồn châm kia tuy không trí mạng, nhưng có một đặc tính vô cùng biến thái: công lực của ngươi càng thâm hậu, nó lại càng đâm sâu. Không vận khí thì thôi, một khi vận khí nó sẽ theo khí động chui thẳng vào đan điền, đâm hỏng huyệt Khí hải của ngươi, khiến cho ngươi cả đời đừng mong còn có thể luyện võ.
Lấy nó ra cũng dễ lắm, chỉ cần có thần y y thuật cao siêu, cộng thêm hai người có nội lực cao cường, một người ở bên cạnh dùng khí độ nhập vào cơ thể người bị châm, để châm theo dòng khí dẫn chạy về phía tay người đó, đợi y giả dùng kim châm vây nó lại một chỗ, người độ khí thu mạnh khí dẫn nó ra, sau đó người còn lại ngay lập tức nhanh như chớp nhân lúc châm còn chưa kịp tiến vào cơ thể người độ khí, chế trụ nó. Phương pháp này khó ở điểm sau khi châm thuận khí ra khỏi cơ thể người bị châm, nếu bắt nó chậm trễ, nó sẽ bắn thẳng vào cơ thể người độ khí. Mà người độ khí vì để dẫn nó ra sẽ dùng toàn lực, cho nên châm sẽ đâm thẳng vào huyệt Khí Hải ở đan điền của người đó, khiến toàn bộ võ công của người đó bị phế bỏ. (Nói đơn giản thì, cái châm này là con cua bò trong bụng, người độ khí là miếng thịt ngoe ngẩy trước mặt dụ nó bò ra, ngay trước khi con cua ra rồi kẹp miếng thịt te tua, người nội lực cao thứ hai kia sẽ nhanh tay bắt con cua ấy lại – cảm giác giải thích xong nó còn khó hiểu hơn Q_Q)
Không biết Nhâm Dữ Phi và Quản Linh Nhi, ai sẽ là người độ khí? Bất luận thế nào, nhất định phải bình an! Tần Độc Tôn âm thầm cầu nguyện trời xanh.