Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 318 :

Ngày đăng: 18:41 19/04/20


“Vậy.... Vậy thì cho ôm một chút, một phút thôi!” Noãn Noãn giơ lên một ngón tay bụ bẫm, đồng ý một cách cực kỳ keo kiệt.

Thân Tống Hạo ôm Noãn Noãn lên đi xem những món đồ chơi và váy áo xinh đẹp. Văn Tĩnh lặng lẽ kéo Hoan Nhan sang một bên.

“Chuyện gì vậy Tĩnh?” Hoan Nhan hơi ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt của Văn Tĩnh, cô nàng không sợ trời, không sợ đất, vậy mà lại lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

“Cậu có biết hay không Lâm Thiến đã trở lại?” Văn Tĩnh hơi khẩn trương, cô đưa tay vuốt ve cái bụng đã hơi nhô ra dưới lớp áo khoác thật dày, nhưng lới nói lại mang theo vẻ khẩn trương lo lắng.

“Ừ, mình có nghe nói.” Hoan Nhan nhẹ nhàng gật đầu, cảm thấy kỳ lạ nên hỏi lại: “Tĩnh, cậu lo lắng chuyện gì?”

Văn Tĩnh sắc mặt tái mét, nhưng vẫn tỏ ra tự nhiên, liền cười cười nhẹ lắc đầu: “Không có, không có gì, chỉ thấy hơi lạ, nhiều năm rồi cô ta không có tin tức gì, đột nhiên hôm nay lại quay trở về.”

“Nơi này dù sao cũng còn ba cô ấy ở đây, trờ lại cũng là chuyện bình thường.” Hoan Nhan liếc mắt nhìn vẻ mặt Văn Tĩnh thay đổi bất chợt, càng cảm thấy chuyện này có vấn đề gì đó.

“Mình biết, nhưng mà, tháng sau là kỷ niệm ngày tốt nghiệp ra trường, lần đầu tổ chức, Lâm Thiến có mời mình và Ka Ka cùng tham gia buổi họp lớp.”

Văn Tĩnh mi tâm nhíu chặt hơn, hơi bực bội: “Mình đã tìm lý do từ chối, không nghĩ rằng Lâm Thiến vẫn liên tục mời, nói gần nói xa, đại khái ý là Văn Tĩnh mình sợ cô ta! Con bà nó, lần này mình phải đi, vừa đúng lúc vạch trần sự thật về cô ta!”
“Tĩnh, mình biết rõ cậu thuộc dạng người nào, nhưng mà lần này, ngay cả mình trong lòng cũng hơi sợ, không dối gạt cậu, mình lúc ấy nhất thời xúc động xuống tay quá độc ác. Mấy năm nay mỗi lần nhớ tới mình có chút hối hận, không phải hối hận vì giúp Nhan nhi trút giận, mà vì lúc đầu quá tức giận không suy nghĩ sâu xa, một hồi thì xuống tay càng lúc càng mạnh. Đúng là tai họa này lưu lại quá sâu, đừng nói là Lâm Thiến cô ấy, nếu là mình mà bị như vậy, thì con bà nó, dù chỉ còn có một cái mạng mình cũng muốn giết chết người đã đụng đến mình!”

“Ka Ka, vậy cậu nói chúng ta phải làm sao bây giờ?” Văn Tĩnh im lặng nghe cô nói, trong lòng càng thêm lo sợ.

“Đi một bước tính một bước, tóm lại Tĩnh, vẫn là câu nói kia, chuyện này do mình mình làm, Lâm Thiến dám động đến các cậu, Ka Ka mình có đánh cược cả cái mạng này cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta!”

đọc chương mới nhanh nhất tại DocTruyen.Org

Ka Ka cắn chặt răng, dứt khoát tuyên bố một câu xanh rờn, Văn Tĩnh liếc nhìn cô một cái, trong lòng xúc động không nói nên lời: “Ka Ka, cậu nghĩ xem.... Có phải do Lâm Thiến trong lòng vẫn nhớ đến Thân Tống Hạo nên càng thêm oán hận Nhan nhi?”

“Cái này mình cũng không rõ lắm, tóm lại, tụi mình giáp mặt tùy thời xem tình huống rồi nói sau vậy.” Ka Ka thở dài một hơi, mi tâm càng nhíu chặt hơn.

Sáu năm trôi qua im lặng, lần này cô ta vênh váo tự đắc trở về, nhất định sẽ không giảng hòa cùng các cô. Ân oán sáu năm trước do một tay cô gây ra, mà nay, có phải chăng bây giờ cũng cần kết thúc trên người cô?