Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc
Chương 320 :
Ngày đăng: 18:41 19/04/20
Hoan Nhan nghe vậy, nhìn cô ta một cái, mới chậm rãi nói: "Tôi không dám nhận, chỉ có bạn khi gặp lại đã có vị trí như hiện nay, thực làm cho người khác phải kính nể."
"Ôi trời ơi, đừng nói như vậy, nếu tôi biết trước công việc vất vả thế này, khó thế này, tôi tìm ngay một người đàn ông nào đó mà gả cho anh ta, không giống như bây giờ, đã xấp xỉ ba mươi tuổi rồi, chuyện lớn cả đời cũng chưa sắp xếp được."
Lâm Thiến cởi chiếc áo khoác ngoài treo lên giá áo, đi thẳng đến chỗ Hoan Nhan và Văn Tĩnh ngồi xuống bên cạnh, mặt nở nụ cười quen thuộc nói sâu xa .
Văn Tĩnh vẻ mặt đầy kinh ngạc, cô thoáng liếc mắt sang Lâm Thiến, nửa cười nửa không mở miệng nói: " Lâm đại thư ký, cô gọi điện nói chúng tôi tụ họp, sao bản thân lại đến muộn như thế?"
" Ồ, tôi có chút việc nên phải nán lại giải quyết cho xong, thật xấu hổ để mọi người phải đợi lâu, nếu không còn ai nữa bây giờ chúng ta bắt đầu khai tiệc thôi chứ nhỉ?" Lâm Thiến cười mềm mỏng, giọng nói không chút mảy may tức giận, ngược lại có vẻ bình dị, gần gũi làm cho người ta phải ngạc nhiên.
"Tôi không thể uống rượu, Nhan nhi tửu lượng cũng không tốt, đành để Kaka tiếp rượu cùng mọi người vậy." Văn Tĩnh cúi đầu cười, tay kéo Hoan Nhan đứng dậy đi đến bên cạnh bàn rượu
"Cậu làm sao lại không thể uống rượu? Tửu lượng của cậu rất tốt mà?" Lâm Thiến cũng đứng lên đi theo, thậm chí trong giọng nói còn có vẻ quan tâm.
"À, Tĩnh nhi đang có bầu." Hoan Nhan cười nói, cô ngồi xuống, rót hai ly rượu, một chén đưa cho Lâm Thiến, còn mình cầm chén kia .
"Lâm Thiến, cho dù năm đó chúng ta đã từng có những chuyện không hay, bây giờ tôi chỉ hy vọng chúng ta có thể bình tâm hoà khí cùng nhau uống một ly rượu này, sau đó rũ bỏ toàn bộ những ân oán xưa cũ có được không?"
“Bạn nha, người đẹp như minh tinh màn bạc ấy, bao nhiêu đàn ông quyết một lòng theo đuổi bạn như vậy, nhưng bạn một cái nhìn cũng không thèm để ý đến họ…”
“Kỳ thật là, khi đó tôi căn bản cũng không thích Tống Gia Minh, nhưng nghe nói cái tên Tống Gia Minh gia thế tướng mạo cũng không tồi, tôi mới đi quyến rũ hắn… Hoan Nhan à, cậu phải cám ơn tôi, bằng không làm sao cậu có thể biết cái tên Tống Gia Minh không đáng tin như vậy?”
“Đúng vậy a, tôi cũng muốn cám ơn bạn, nếu không chia tay Tống Gia Minh, tôi cũng sẽ không biết A Hạo, bây giờ ngay cả con gái xinh đẹp cũng đã có… Tôi thấy thực thỏa mãn, bạn biết không?”
Hoan Nhan khoác tay Văn Tĩnh tựa vào đó, nhắm mắt lại, vừa nói vừa cười khúc khích…
“Cậu là người hạnh phúc, nhìn lại bản thân, tôi ngần ấy năm trời ngoài công việc giao công văn cho cấp trên có đạt một chút thành tích, đâu còn có cái gì khác? Tôi thật sự hâm mộ cậu đấy, Hứa Hoan Nhan.”
Kaka đột nhiên ngẩng đầu ánh mắt uống rượu hơi ửng đỏ, liếc nhìn Văn Tĩnh một cái: “Tĩnh nhi! Nhan nhi say, cậu mang cô ấy ra toilet đi.”
Văn Tĩnh cúi đầu nhìn sang Hoan Nhan như tỉnh ngộ, lập tức liền kéo cô đứng lên: “Nhan nhi, đi, chúng ta đi rửa mặt nào, nhìn xem cậu say chẳng ra bộ dạng gì nữa…”
Hai người đi xa, Kaka mới châm điếu thuốc phun, một chuỗi vòng khói nhìn thẳng vào mặt Lâm Thiến: “Lâm Thiến, chúng ta nói trắng ra đi, đến tột cùng cô muốn làm cái gì.”