Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 344 : Bắt được điểm yếu củaThân Tống Hạo

Ngày đăng: 18:42 19/04/20


Lâm Thiến cười khẽ, không thèm để ý chút nào, vẫn giống như ngày thường nhẹ nhàng ôm hông, kề mặt sát trước ngực của ông ta. Nhưng không ngờ thái độ của Đặng Quang Duệ lại khác mọi khi, đẩy người cô ra ngoài, gương mặt giống như bầu trời u ám sắp có một trận mưa to.

“Cô thật to gan! Có phải cô nghĩ muốn phá hủy tiền đồ của tôi thì mới cam tâm? Tôi mới đi có một tuần lễ, cô liền tặng cho tôi một món quà thật to! Bí thư Từ tháng sau sẽ trở về, chuyện này Thân thị đã đưa lên tới Tỉnh ủy. Tôi cho cô biết Lâm Thiến, nếu tôi không qua được cửa ải này, nhất định tôi sẽ cho cô sống không bằng chết!”

“Anh sợ cái gì?” Lâm Thiến nhìn dáng vẻ thở hào hển của ông ta như vậy không khỏi cười lạnh: “Chuyện do tôi làm, liên quan gì đến anh. Tôi cũng cho anh biết, một Thân thị tính là gì, phải biết chuyện này tôi dám làm, cũng không tính chừa đường sống lại cho công ty đó!”

“Không chừa đường sống vẹn toàn? Không phải cô không biết mới vừa có một hội nghị quan trọng kêu gọi thương nhân, bí thư Từ dặn đi dặn lại phải hêt sức nâng đỡ các công ty bên ngoài đầu tư vào, có thế thì kinh tế của chúng ta mới mau chóng phát triển. Cô làm như vậy, làm sụp đổ một công ty lớn không bàn đến, nhưng cô khiến người ngoài nhìn vào nghĩ như thế nào về chính phủ chúng ta?”

“Tôi mặc kệ quản nhiều như vậy, tôi chỉ biết nếu Thân thị sụp đổ, trong lòng tôi thật thoải mái.” Lâm Thiến mặc kệ vẻ mặt giận dữ của ông ta, chỉ lười nhác mở miệng nói.

“Cô lập tức đem tài liệu dự thảo đã ban bố rút lại cho tôi, thừa dịp hiện tại chuyện vẫn còn có thể cứu vãn!”

“Thay đổi xoành xoạch? Đúng là tôi ban bố cái này ra ngoài, bây giờ thu hồi lại ông không sợ người ta nói thị trưởng Đặng một chút quyết đoán cũng không có sao?”

“Lâm Thiến cô đừng quên mình chỉ là một thư ký nho nhỏ, tôi muốn làm gì khi nào tới phiên cô để ý tới?” Đặng Quang Duệ tức giận giơ tay lên quơ một phát, đem tất cả ly tách, sổ sách giấy tờ trước mặt ào ào rơi đầy trên đất, tiếng thủy tinh bể, giấy tờ bay tứ tán lộn xộn cả phòng.

“Bây giờ thị trưởng Đặng nói như vậy, thật khiến người ta đau lòng. Ngày thường ở trong phòng tôi, trên giường tôi, thị trưởng Đặng lúc nào cũng nói, đem tất cả thành phố tặng cho tôi thì đến mắt cũng không nháy, hiện tại chỉ vì một mảnh đất liền trở mặt không nhận người, dạy dỗ lại tôi nữa."
“Nhưng bí thư Từ đã gọi điện cho tôi, lời lẽ nghiêm khắc cảnh báo tôi phải thu tay lại, lại nữa, còn hơn tháng nữa ông ấy sẽ về.”

“Trong một tuần lễ, Thân phị không ngừng xúc tiến các mối quan hệ xã hội. Nếu lớn chuyện ra, không thể nghi ngờ chúng ta hẳn phải chết.”

“Thân thị không phải trong tay còn ba hạng mục xây dựng của chính phủ sao? Quang Duệ, anh chỉ cần gây một chút áp lực nho nhỏ, bọn họ làm sao còn sứclực và tiền bạc đi quan hệ xã hội? Chỉ cần bọn họ một khi khôngchịu được phảithỏa hiệp, bên kia ngài William lập tức ra tay. Theo tôi thấythế cục bây giờ,đừng nói một tháng, không đầy nửa tháng, Thân thị tất nhiên không gồng gánh nổi, nhếch nhác chạy trở về Singapore thôi.”

“cô cho rằng Thân Tống Hạo là người ngu ngốc mặc cô tính toán? hắn ta trẻ tuổi mà đã dễ dàng đạt tới vị trí bây giờ, nếu không có một chút tâm tư suy nghĩ trù tính, không có một chút bản lãnh thật đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi!”

“Vậy anh có biết điểm yếu của Thân Tống Hạo?” Lâm Thiến nghe hắn nói cũng không bận tâm thấp giọng nở nụ cười hỏi lại.

“Điểm yếu? Là cái gì?” Đặng Quang Duệ phiền não, hai hàng lông mày vặn chặt nhau, nhìn Lâm Thiến cố làm ra vẻ bí ẩn: “Chớ làm ra vẻ với tôi, đừng dong dài nữa, nói!”

“Anh ta yêu một người phụ nữ, vì người này đừng nói một Thân thị, nếu muốn cái mạng của anh ta, thì mắt nháy cũng không cần nháy, anh ta cũng cam tâm tình nguyện. Anh nói xem, anh ta mê muội nữ sắc như vậy, không phải điểm yếu là gì?”