Người Thay Thế - Trang Buby

Chương 26 :

Ngày đăng: 10:04 18/04/20


Tôi được Vũ Hàn dìu thẳng về phòng, Thanh xuân đứng ngay trước cửa nhà, thấy tôi đi bên Vũ Hàn, mặc dù rất tức giận nhưng nhìn có vẻ cô ta đang cố làm vẻ mặt thương cảm với tôi.. nhìn thật giả tạo..!



- Vũ Hàn.. anh về khi nào vậy? Về sao không nói em ra đón..



Dứt lời cô ta đưa mắt về phía tôi..



- em sao vậy Huyền?



- cảm ơn chị đã quan tâm..em không sao..



Vũ Hàn nói với người giúp việc..



- cô đỡ cô ấy vào phòng tắm rửa thay đồ..



- dạ thiếu gia..



Nói rồi anh bước đi, trước khi đi không quên liếc mắt nhìn Thanh Xuân..



- em lên phòng nói chuyện với tôi..



Thanh Xuân trong lòng không khỏi lo lắng đi theo Vũ Hàn..



Trong căn phòng làm việc rộng lớn, vũ Hàn ngồi thở dài trên chiếc ghế sofa, Thanh Xuân từ ngoài cửa tiến vào..



- cuối cùng anh cũng chịu nói chuyện riêng tư với em ( cô ta cười nhạt)



- chuyện này.. anh cần lời giải thích..



- chuyện này là chuyện nào? Em không hiểu anh đang nói gì cả..Advertisement / Quảng cáo



Vũ Hàn cố gắng kìm nén sự tức giận, anh chăm chú nhìn Thanh Xuân..Vốn dĩ sở trường của cô chính là diễn trò nhưng anh không ngờ nó đạt cấp độ khiến người khác nhìn vào cứ ngỡ cô là người bị hại..



- Thanh Xuân.. chuyện em tung tin ở trường học, chuyện em đặt điều cho cô ấy.. thực sự k liên quan gì đến em chứ?



- tung tin ở trường học sao? Anh đang nói một chuyện mà chả liên quan gì đến em đấy Vũ Hàn..mà khoan đã, người anh nói là Huyền đó hả, bảo sao bộ dạng ban nãy thê thảm gớm chết đi được..



Vũ Hàn đỏ mắt quát lớn..



- Thanh Xuân..!!



- anh quát em? Bộ em nói gì sai à? Hay anh đau lòng và xót thương cho cô ta? Mà cũng phải thôi, người như cô ta đi đâu mà chả có kẻ thù, người ta ghét thì người ta chơi xấu thôi..Ngoài mặt thanh xuân thuần khiết, nhưng trên thực tế ai cũng có thể làm chồng..đúng là mẹ nào con đấy..



Vũ Hàn tức giận túm chặt lấy cổ áo Thanh Xuân..



- im miệng lại..tôi k cho phép em nói cô ấy như vậy, càng không cho phép em dở trò bỉ ổi để hạ danh tiếng của người khác..


- tôi không đi..( cô ta hét lên).. cô đừng ở đó mà đóng kịch nữa..chẳng phải cô cũng mong tôi chết để cô đường đường chính chính đến bên anh ấy..



- cô?? Tôi k hiểu cô là cái loại người gì mà toàn suy nghĩ từ bụng ta suy ra bụng người thế hả..?



- lôi cô ấy đi đi...( vũ Hàn gằn giọng lớn)



Sẵn con dao trên tay, cô ta dí thẳng vào tay mình một lần nữa..



- nếu ai tới gần tôi sẽ cắt đứt gân rồi chết cho các người xem.. còn cô nữa, dương thu huyền, cô sẽ buông tay anh ấy chứ? Cô nói đi..



- tôi tôi...



- hay cô muốn tôi chết để hai người cả đời bên nhau..



- đừng.. tôi xin cô đừng làm gì cả.. ( tôi gật đầu vì biết lúc này mình đang động phải một con máu chó điên rồi, cô ta sẽ bất chấp tất cả)



Vũ Hàn liếc mắt nhìn tôi rồi liếc mắt nhìn vệ sỹ, nhân lúc cô ta không để ý, hai vệ sỹ từ đằng sau hất mạnh con dao ra khỏi.. Vũ Hàn tiến đến nhấc bổng cô ta lên..khoảnh khắc này sao nhói đau trong tim thế này..Advertisement / Quảng cáo



- khoan đã.. anh cần sơ cứu vết thương kẻo mất máu..( tôi run sợ nói)



Tôi vội vàng lấy miếng băng trong ngăn kéo quấn sơ qua vài vòng để cầm máu..Thanh Xuân có chút không vui nhưng vẫn để yên cho tôi làm.. xem ra cô ta cũng sợ chết bỏ mịa mà còn làm màu..



Thanh xuân mỉm cười nhìn Vũ Hàn..



- anh sẽ k bỏ em đúng không?



- im lặng....



Vũ Hàn đưa Thanh Xuân vừa ra tới cửa thì một người phụ nữ trung tuổi khoác tay người đàn ông ngoài 50, bọn họ ăn mặc đều sang trọng cả..



Người phụ nữ ôm mồm lo lắng và gọi Thanh Xuân là con gái.. Vậy là đây chính là bố mẹ cô ấy, cô ấy rất giống mẹ..



Vũ Hàn cúi đầu:



- chú Vương.. cháu đưa cô ấy tới bệnh viện..



Người phụ nữ:



- chưa ai giải thích cho tôi xem con gái mình làm sao thế này? Đã xảy ra chuyện gì?



- cái bà này, k còn thời gian để giải thích đâu..



2 chiếc ô tô màu đen nối tiếp nhau đi ra ngoài cổng rồi tới bệnh viện..



Tại bệnh viện, Thanh Xuân được đưa vào thẳng phòng cấp cứu... Khi chiếc xe đẩy cô vào thẳng phòng bệnh, bà quay sang hỏi Vũ Hàn đứng kế bên