Người Thay Thế - Trang Buby

Chương 29 :

Ngày đăng: 10:04 18/04/20


Vũ Hàn dứt lời, khuôn mặt ông bắt đầu đỏ lên, cơ mặt bắt đầu nổi gân, đôi bàn tay bám chặt vào hai bên thành ghế để cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.. Vốn dĩ ông có tiền sử bệnh cao huyết áp, ông sợ trong lúc nóng giận dâng cao bệnh sẽ bộc phát..



- Lâm Vũ Hàn..cậu có biết mình vừa nói gì không hả? Tôi nuôi cậu lên người không phải để cậu ăn nói xằng bậy, không có nghĩ trước nghĩ sau.. Tất cả mọi người đều biết, mẹ cậu chết là do tai nạn giao thông đấy.. Chưa già mà đã mất trí rồi sao?



Vũ Hàn nhếch môi cười khinh một cái, phải, mẹ anh chết vì tai nạn giao thông nhưng không phải là vụ tai nạn bình thường và vô ý, tất cả đều có chủ đích cả... Bao năm qua rồi anh vẫn không thể quên được hình ảnh ông ôm ấp người phụ nữ khác trước mặt mẹ con anh, rồi lúc mẹ anh nằm xuống, khắp cơ thể bầm dập lại khiến anh như phát điên lên..



- ông Lâm Tân Đồ, ông không biết thật hay cố tình giả như mình không biết vậy hả? Nếu không phải người phụ nữ đó, liệu mẹ tôi có chết không? Chẳng phải, kẻ lái xe đâm chết mẹ tôi đã sớm bị bắt nhưng là ai, là ai đã giúp hắn ta thoát tội..



Nói đến đây cổ họng ông cứng lại không nói lên lời.. Tại sao Vũ Hàn lại biết chính ông đã giúp người đàn ông lái xe đó thoát tội.. Năm đó ông thừa nhận ông chết mê chết mệt bên tình nhân ( cũng chính là vợ hai của ông bây giờ)..vào một ngày mưa gió giá rét, ông đang ở công ty và nhận được thông báo vợ ông đã qua đời, chưa hết cú sốc này, ông lại nhận được cuộc gọi khóc lóc thảm thiết của tình nhân, bà ta nói em trai bả đã vô tình gây ra án mạng cần được ông trợ giúp để chạy án.. Sau khi biết tin người đó chính là kẻ đâm chết vợ mình, ông đã một mực từ chối nhưng số phận trớ trêu thay, người phụ nữ đó lại đang mang bầu con ông được 4 tuần tuổi, bà ấy nói nếu ông không giúp bà ấy sẽ phá bỏ cái thai..Vợ mất khi còn trẻ, dĩ nhiên là ông cũng cần tính đường đi bước nữa..Khi đó đầu óc ông như bị mê hoặc, cuối cùng ông đã đồng ý giúp tình nhân của mình mặc dù lương tâm cắn dứt cho đến tận bây giờ..Trong mỗi giấc ngủ, ông đều có một nỗi lo mơ hồ nào đó khó nói thành lời.. Nhưng thâm tâm ông luôn nghĩ đó chỉ là một vụ tai nạn bình thường, ông vẫn an ủi động viên mình rằng bà ấy xấu số mệnh yểu..



Ông bỏ chiếc kính đặt xuống bàn, lấy tay lau giọt nước mắt ở khoé mi và bình tĩnh nói từng câu từng chữ thật rõ ràng.



- Vũ Hàn, sự việc năm đó là ta sai, sai đến mức cả đời này ta vẫn nhắc nhở mình rằng ta có lỗi với mẹ con..Nhưng vụ tai nạn ấy là ngoài ý muốn, là do số mệnh mẹ con không được tốt..Người mất cũng đã mất rồi, mong con hãy để bà ấy yên nghỉ..



- tôi đang thắc mắc, tại sao người thông minh như ông lại tin đó chỉ là vụ tai nạn thông thường và không liên quan đến bà ta, trong khi mẹ tôi chết dưới bánh xe của em trai bả đấy.. Là do ông không đủ thông minh hay không đủ tỉnh táo để nhận ra.. ông nói tôi vì một con đàn bà mà đánh mất chính mình, vậy còn ông, ông thì sao? hay là chúng ta như nhau.. Ông không bao giờ có quyền đòi hỏi hay yêu cầu gì ở tôi,vì ông có khác gì tôi đâu mà có quyền lên tiếng.. À không, người con gái tôi yêu còn gấp trăm gấp vạn lần người phụ nữ của ông đấy, ít ra lòng dạ cô ấy không rắn độc như bà ta..Tôi đứng đây để nói với ông rằng, nếu như ông có ý định làm hại cô ấy, tôi sẽ k ngại đối đầu với ông đâu.. Cứ yên phận biết đâu hợp đồng lại thành công tốt đẹp..



Nói rồi anh xoay mặt bước đi, để lại đằng sau là nỗi tức giận nổi đình nổi cột của bố anh.. Ông tức quăng mạnh đồ đạc xuống sàn rồi lấy điện thoại ra gọi cho thư ký của mình.Advertisement / Quảng cáo



- việc tôi giao, các cậu làm tới đâu rồi?



- xin lỗi chủ tịch, chúng tôi đến nhà tìm nhưng không thấy cô gái đó..



- một lũ vô dụng.



Ông liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ..



- Định đấu với ta sao? Rồi để xem con thắng hay là ta thắng..?




- có đầy đủ họ tên và ngày tháng năm sinh, quê quán của tôi.. Còn có luôn cả tiền sử bệnh án và cuối cùng là bản đồng ý hiến tặng mắt của Vương Thanh Mai hiến tặng cho Dương Thu Huyền.. người chi trả viện phí ( Lâm Vũ Hàn)



Tôi ngước mắt nhìn Tử Hạ, bất ngờ này kế tiếp bất ngờ khác khiến tôi k tự chủ được mà run run đôi bàn tay làm hồ sơ rơi xuống đất..cái tên Vương Thanh Mai cứ lặp đi lặp lại cả hình ảnh lẫn tên gọi trong đầu tôi..Thảo nào, thì ra trên đời này làm gì có sự ngẫu nhiên mà trùng hợp đến thế.. Đôi mắt tôi đang có, chính là từ người con gái anh ta yêu..và thì ra, sau tất cả, tôi chỉ là người thay thế... Lẽ ra tôi phải nên biết ơn vì nhờ có anh ta tôi mới thấy được ánh sáng, nhưng khổ nỗi tim tôi đau lắm mọi người ạ, cảm giác khó nói thành lời vì tình yêu ấy rồi sau cùng là sự thương hại.. Và tôi chỉ ví như một người tạm bợ thay thế, bước đến bên cuộc đời anh ta đều có sắp đặt cả...Tất cả chỉ là tạm bợ..!!!



Tôi rơi nước mắt, giọt nước mắt khổ đau cho một người thay thế.. bởi lẽ, người thay thế mãi mãi chỉ là một người thay thế..!!



Tử Hạ đưa cho tôi một chiếc khăn trắng..Advertisement / Quảng cáo



- anh xin lỗi.. nhưng anh chỉ muốn tốt cho em, anh thực sự k muốn em gặp nguy hiểm..



- Tử Hạ.. lúc này đây tôi còn đau hơn là những con dao cứa vào da thịt.. bởi tôi đau trong tim.. thật sự rất đau anh ạ..



Điện thoại tôi đổ chuông lên một cuộc gọi, tôi cúi xuống nhìn điện thoại trên tay mình, là số của Vũ Hàn.. tôi thở dài ấn chế độ yên lặng.. điện thoại cứ tắt rồi lại rung lên cuộc gọi, đến cuộc gọi thứ 5 thì tôi bắt đầu xoay người qua nói với Tử Hạ..



- chúng ta về thôi..



Hai chúng tôi vừa xoay người lại đằng sau thì ở một đoạn không xa, Vũ Hàn trên tay cầm điện thoại, khuôn mặt lạnh bằng đang nhìn chăm chú về hướng tôi..



- Vũ Hàn ( tôi lắp bắp)



Tử Hạ mỉm cười.



- Xem ra cũng tới rồi..



Nhìn vẻ mặt thản nhiên của tử Hạ, hình như có gì đó sai sai, dường như anh ta biết hết mọi chuyện rồi thì phải...