Người Tìm Xác

Chương 1001 :

Ngày đăng: 05:47 30/04/20


Nhưng tài xế xe taxi đã từng chở Lý Mạt cố tình lại mất tích theo, vậy không thể không làm người ta nghi ngờ giữa hai người này có mối liên hệ gì đó. Càng điều tra sâu, tính chất của vụ án bắt đầu trở nên2càng ngày càng nghiêm trọng, đã từ người dân mất tích phát triển thành án hình sự rồi, bởi vậy vụ án này rất nhanh chóng được chuyển từ tay Triệu Tinh Vũ sang cho Bạch Kiện. Điều này đối với chúng tôi cũng không có gì khác5biệt, gần như chỉ là vụ án chuyển từ tay một người quen này tới tay một người quen khác thôi. Đội Bạch Kiện tất nhiên chuyên nghiệp hơn so với phía Triệu Tinh Vũ rất nhiều, vụ án vừa tới tay, bọn họ đã muốn đi làm6rõ ràng hai việc đầu tiên.



Một, Dương Hoài Minh bây giờ đang ở chỗ nào.



Hai, Lý Mạt rốt cuộc còn sống hay đã chết.



Dựa theo bọn họ phân tích, chỉ cần giải quyết vấn đề thứ nhất, vấn đề thứ hai cũng sẽ được giải đáp rất nhanh.



Bạch5Kiện làm việc sấm rền gió cuốn, trước tiên liên hệ cục cảnh sát nơi hiện giờ xe taxi đang ở, nhờ đối phương hỗ trợ tìm Dương Hoài Minh và xe taxi của hắn, còn người của Bạch Kiện cũng sẽ đuổi theo qua đó.



Sau khi nhận3được lời yêu cầu giúp đỡ của Bạch Kiện, cảnh sát địa phương lập tức phái người tìm kiếm, nhanh chóng tìm ra chiếc xe taxi màu xanh vàng kia ở một vùng ngoại ô. Có điều rất đáng tiếc, trên xe không có Dương Hoài Minh, hơn nữa căn cứ vào mô tả của người dân gần đó, chiếc xe taxi mang biển kiểm soát của nơi khác đã đỗ ở đây hơn một tuần, mãi vẫn không có ai đến lái đi.



Mới đầu cảnh sát điều tra đều cho rằng có thể là Dương Hoài Minh bỏ xe chạy trốn, xét cho cùng nếu cảnh sát muốn truy lùng xe taxi này là một chuyện rất dễ dàng. Nhưng tiếp theo khi điều tra viên mở cửa sau xe lại phát hiện, vụ án vốn phức tạp hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của mọi người... Mặc dù nhìn từ bên ngoài, chiếc xe taxi này cũng không có vấn đề gì quá lớn. Tuy nhiên cảnh sát lại phát hiện trên tấm thảm lót ở ghế sau xe và đệm dưới chân có từng mảng màu nâu sậm, qua giám định được biết những dấu vết đó đều là máu người.



Nhìn vào lượng máu chảy ra, khả năng người chảy máu còn sống rất nhỏ, bởi vì đó chắc là do động
Bạch Kiện thấy biểu cảm của tôi kinh ngạc liền vội hỏi: “Thế nào? Người đàn ông này là ai? Có quan hệ gì với vụ án Lý Mạt mất tích hay không?”



Tôi chỉ vào thị thể rồi nói với Bạch Kiện bằng vẻ mặt kỳ lạ: “Anh ta... Sao anh ta lại là Dương Hoài Minh chứ?”



“Cái gì?! Người này là Dương Hoài Minh?? Vậy Lý Mạt đâu? Cô ta ở chỗ nào?” Bạch Kiện giật mình nói. Tôi lắc đầu bất đắc dĩ: “Không biết... Nhưng có thể khẳng định một điểm, đó chính là hình như phương hướng chúng ta truy tìm sai rồi...”



Tiếp đó tôi kể lại tình hình nhìn thấy trong ký ức tàn hồn của Dương Hoài Minh với Bạch Kiện, hoá ra vào cùng ngày Dương Hoài Minh đưa Lý Mạt về nhà, cũng không dừng lại quá lâu, mà lái thẳng ra khỏi khu dân cư.



Lúc ấy Dương Hoài Minh đã chạy xe cả đêm rồi nên muốn về nhà ngủ một giấc trước, kết quả anh ta vừa mới về đến nhà thì nhận được điện thoại từ một người tên A Khôn gọi tới. Đối phương hỏi hắn qua điện thoại là có một vụ lớn, muốn nhận hay không? Nói là chở một người khách sang tỉnh bên cạnh, đi về trong ngày, tiền xe một nghìn nhân dân tệ.



Tuy lúc đó Dương Hoài Minh đã rất mệt, nhưng anh ta vừa nghe giá tiền này thì lại lái xe ra khỏi nhà, tới địa chỉ A Khốn nói đón người, nhưng anh ta không ngờ lại có hai người đàn ông lên xe.



Bởi vì một người trong đó là A Khôn mà mình quen, cho nên lúc ấy Dương Hoài Minh cũng không nghĩ nhiều, lái xe chở hai người kia ra khỏi thành phố. Anh ta đi theo tuyến đường mà đối phương chỉ, nhanh chóng đến được gần vùng ngoại ô này...