Người Tìm Xác
Chương 1090 :
Ngày đăng: 05:48 30/04/20
Nhưng nguy hiểm là nếu chúng ta không thể giúp anh ta hoàn thành nguyện vọng, hoặc có thể anh ta không chịu rời đi sau khi lễ kết thúc thì anh ta sẽ lập tức bị tan thành mây khói... Bởi vì qua lễ chiêu hồn, hồn phách2của TV anh ta bị cưỡng ép ngưng tụ lại, điều này làm tiêu tốn quá nhiều năng lượng so với những gì anh ta đang có, cho nên một khi anh ta không đi vào con đường luân hồi thì thần tiên cũng khó đảm bảo cứu nổi.5Vũ Khắc Bắc có hơi chần chừ, anh ta trầm mặc một lúc mới nói với chú Lê: “Cho dù không làm như thế, thì cậu ấy cũng dần dần tan biến, cứ như vậy thà rằng để cho cậu ấy thêm một cơ hội đầu thai lại lần6nữa...”.
Sau khi chú Lê trở về thì nói với tôi, chú ấy đã hẹn với Vũ Khắc Bắc xong, tối hôm nay sẽ tới phòng làm việc của anh ta làm lễ cúng tụ hồn. Bởi vì tôi với Đinh Nhất, Bạch Kiện đã từng đến phòng làm việc5của Vũ Khắc Bắc, nên chúng tôi mà đến bây giờ chỉ sợ anh ta sẽ nghi ngờ.
Vì vậy, để không bắt dây đồng rừng, chúng tôi chỉ có thể nhờ chú Lê ghi hình lại toàn bộ buổi lễ để chúng tôi xem... Vì thế chúng tôi và3Bạch Kiện mượn dụng cụ của cục để tiến hành truyền hình.
Những dụng cụ này có hạn chế về khoảng cách, cho nên tôi và Đinh Nhất chỉ có thể dừng xe ở bên ngoài phòng làm việc của Vũ Khắc Bắc, như vậy mới có thể thu hình được. Bạch Kiện đang điều tra tình huống của Cổ Tiểu Bân cho nên tạm thời chưa qua đây, vì vậy anh ta cho Viên Mục Dã đến giúp chúng tôi chỉnh dụng cụ. Sau khi sắp xếp xong, chú Lê dẫn Viên Mục Dã đi vào phòng làm việc của Vũ Khắc Bắc, bởi vì lần trước không đi theo nên lần này cậu ta mới tới giúp việc cho chú Lê.
Vũ Khắc Bắc thấy chú Lê đến thì giải tán các nhân viên đang làm việc, sau đó văn phòng chỉ còn một mình anh ta. Từ vẻ mặt thật sự rất khó để nhìn ra anh ta lo lắng bao nhiêu... Căn cứ vào bát tự mà Vũ Khắc Bắc cung cấp, tôi thấy ngày sinh này giống với ngày sinh của Cổ Tiểu Bân, chú Lê còn cố ý giơ tờ giấy đến trước ống kính để chúng tôi có thể nhìn thật rõ. Sau đó chú Lê bày một bộ sách dùng cho buổi lễ, rồi đốt bùa chú, chuồng dẫn hồn... Sau một hồi làm lễ, hồn phách đi theo Vũ Khắc Bắc dần hiện rõ bóng người... Đó là một thiếu niên có ánh mắt rất quật cường, mặc dù trước đó đã thấy hình trên hồ sơ học sinh của cậu ta, nhưng nhìn thấy tận mắt lại có cảm giác rất khác. Cậu ta vẫn giữ nguyên trang phục trước khi chết, đó là áo phông bên trong, sơ mi sọc xanh nhạt khoác ngoài, cậu ta có vẻ mê mang nhìn quanh bốn phía, tựa như không biết hôm nay là ngày tháng năm nào. Nhưng lúc cậu ta nhìn thấy Vũ Khắc Bắc, câu đầu tiên lại là: “Anh già đi nhiều rồi...”
Sau đó, chú Lê cố gắng kéo thêm nhiều thời gian cho họ ở bên nhau, dẫu sao thì lần này cũng như là vĩnh biệt... Mặc dù chuyện giữa Vũ Khắc Bắc và Cổ Tiểu Bân cũng chỉ là do chúng tôi suy đoán, nhưng chuyện họ đã yêu nhau là điều không thể nghi ngờ.
Đêm đó, chú Lê không đưa Cổ Tiểu Bân đi, bởi cậu ta kiên trì lựa chọn từ chối, cuối cùng cậu ta biến mất trước mặt Vũ Khắc Bắc... Mặc dù cuối cùng Vũ Khắc Bắc khóc không kìm được nhưng đồng thời vẫn nhờ chú Lê giữ kín bí mật
này.
Từ điểm này có thể thấy, Vũ Khắc Bắc không yêu Cổ Tiểu Bân sâu đậm như Cổ Tiểu Bân yêu anh ta, cậu ta yêu điên cuồng, chẳng thèm quan tâm đến sống chết. Năm đó có lẽ chính vì điều này mà dẫn đến bi kịch.