Người Tìm Xác

Chương 1152 :

Ngày đăng: 05:49 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe vậy, trong lòng tôi mừng rỡ, vội vàng vui vẻ nói: “Vậy thì đúng là tốt quá! Thật không biết nên cảm ơn chị như thế nào? Trừ không thể làm chồng của chị ra, nếu sau này chỉ có chỗ nào yêu cầu tôi giúp đỡ, chỉ cần trong phạm vi năng lực của mình, tôi nhất định sẽ không hề chối từ!!”

Lúc này Đinh Nhất bên cạnh lại cau mày lại, ngay lúc anh ta vừa định nói chuyện lại bị phu nhân Kim ngắt ngang: “Tiền Bảo, nâng bàn tay phải bị thương của cậu lên...” Lúc ấy tôi không hề suy nghĩ gì mà làm theo lời bà ta, kết quả thấy một sợi tơ trong suốt từ trong miệng bà ta bay ra, phóng thẳng đến tay phải của tôi... Trong nháy mắt đã chui vào da thịt... Tôi lập tức cảm thấy2một cơn đau thấu tim gan, làm tôi không nhịn được phải cong eo xuống. Sau khi sợi tơ kia tiến vào da thịt tôi, lập tức giống như có sinh mạng, nhanh chóng và nguyên thần của tôi, bàn tay phải bị thương kia cũng nhanh chóng liền lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được...

Ai ngờ đúng lúc này, Đinh Nhất bên cạnh tôi đột nhiên rút dao bạc ra chém một nhát lên sợi tơ trong suốt kia, miệng vết thương đã khép lại một nửa lập tức khôi phục nguyên trạng, đồng thời tôi cũng nghe thấy phía phu nhân Kim truyền đến một tiếng thét kinh hãi!

Tối nhìn sang Đinh Nhất, vô cùng khiếp sợ, nhưng lại đọc được từ trong ánh mắt của anh ta, anh ta làm vậy tuyệt đối là có lý do không thể không làm. Lúc này6liền nghe phu nhân Kim tức muốn hộc máu và nói: “Khi không lãng phí của tôi một đoạn tơ khóa tâm! Thằng nhóc này rốt cuộc cậu muốn làm cái gì thế?!”

Đinh Nhất giơ tay đỡ tôi dậy rồi nói: “Phu nhân Kim, bà làm như vậy có phải không phúc hậu cho lắm hay không, rõ ràng là biết người Tiến Bảo thích chính là tôi, tại sao còn phải dùng từ khóa tâm quấn lấy cậu ta chứ?”

Tôi nghe mà khóe mắt co giật, nghĩ thẩm hóa ra vừa rồi tuy thể xác của Đinh Nhất ngủ say không tỉnh, những tâm trí lại tỉnh táo, mấy chuyện ma quỷ tôi nói với phu nhân Kim chắc hẳn anh ta đều nghe thấy! Tôi lập tức cảm thấy mặt già của mình đó lên, muốn nhanh chóng tìm một cái hang chuột chui vào cho rồi.

Phu0nhân Kim nghe Đinh Nhất nói xong thì mặt cứng đờ, tiếp đó bà ta giả ngu giả ngơ nói: “Cậu nói vậy là ý gì, tôi không hiểu.” Đinh Nhất hừ lạnh và nói: “Ồ? Thật sự không hiểu sao? Tôi nhớ rõ trước đó rõ ràng bà đã nói tơ khóa tâm này có thể khóa chặt nguyên thần của con người, có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào si mê bà đến chết... Tại sao còn muốn lừa gạt Tiền Bảo nhà tôi chứ? Không phải là bà đào góc tường nhà tôi sao?”

Sắc mặt phu nhân Kim lúc xanh lúc trắng, Đinh Nhất thấy vậy cũng không nói lời vô nghĩa với bà ta, giơ tay ôm tôi lại nói: “Phu nhân Kim, tôi thay mặt Tiền Bảo nhà chúng tôi cảm ơn ý tốt của bà với cậu ấy, có điều phiền5hà chuyển lời đến Trang Hà, về sau khi anh ta lại làm loại chuyện làm mai kéo thuyền này, bảo anh ta tự mình ra trận đi! Gương mặt đẹp kia của anh ta tuyệt đối dễ nhìn hơn so với anh em chúng tôi!!”

Tuy rằng nói là diễn trò phải làm đến cùng! Nhưng trước mắt để Đinh Nhất ôm như vậy thực sự hơi xấu hổ quá đỗi, tôi không nhịn được xoay trái lộn phải. Ai ngờ lúc này tôi cảm thấy sau lưng bị Đinh Nhất khẽ nhéo một cái, biết ý anh ta là bảo tôi phối hợp đàng hoàng, diễn kịch cho xong. Rơi vào đường cùng, tôi cũng chỉ đành cứng còng cổ, cũng may lúc này chú Lê xuất hiện đúng lúc, hóa giải cục diện xấu hổ trước mắt. Đinh Nhất thấy ba chúng tôi đã gom đủ, bèn9quay đầu nói với phu nhân Kim: “Quấy rầy rồi, cáo từ!!”

Đinh Nhất nói xong thì cũng không quay đầu lại lôi tôi đi ra ngoài, tuy rằng chú Lê vào sau không hiểu rõ nguyên do, nhưng vẫn bước vội hai bước đuổi kịp chúng tôi... Thật ra lúc ấy đi ra ngoài, ít nhiều tôi vẫn là hơi chột dạ, chỉ sợ lỡ như bà già này thẹn quá thành giận, trở mặt không nhận người làm sao bây giờ? Nhưng về sau ngẫm lại chắc là ít có khả năng, bởi vì rốt cuộc chúng tôi do Trang Hà giới thiệu đến đây, mua bán không thành tình nghĩa còn mà, không đến mức phải nhốt chúng tôi lại không cho đi...

Khi xe chúng tôi chạy đến khúc ngoặt dưới núi, sắc trời đã tờ mờ sáng, đêm nay tôi vừa mệt vừa buồn ngủ, cộng thêm mất máu quá nhiều, gần như là Đinh Nhất vừa khởi động xe là tôi đã ngủ mất. Tôi vốn định có thể ngủ một giấc suốt đường về đến nhà cơ, kết quả mới vừa ngủ không bao lâu đã cảm giác thấy xe thắng lại đột ngột, lập tức làm tôi bừng tỉnh. Tôi dùng tay đỡ ghế dựa đằng trước theo bản năng, kết quả lại quên chuyện bàn tay có vết thương, tức thì cảm thấy một cơn đau thấu tim gan... Lúc ấy tôi đúng là khóc không ra nước mắt! Nghĩ bụng sao số mạng tôi khổ thế này? Chẳng lẽ tay của tôi còn chưa gặp đủ nhiều tai nạn hay sao?

Tôi vừa định trách Đinh Nhất lái xe kiểu gì vậy? Nhưng lại thấy anh ta mở cửa xuống xe, lập tức đi đến chỗ một người đàn ông ở ven đường... Tôi tập trung nhìn, phát hiện người đàn ông ven đường kia lại là con yêu tinh gia Trang Hà!!

Mới đầu Trang Hà còn cười cợt nói gì đó với anh ta, nhưng sau đó nhìn ra sắc mặt của Đinh Nhất không tốt, Trang Hà lập tức lách mình né tránh, vậy mới không bị một đấm của Đinh Nhất đánh trúng. Tôi cũng lập tức đẩy cửa xuống xe, đi qua giữ chặt Đinh Nhất đang tức giận đây mặt, sau đó diện với mặt trăng nói với Trang Hà: “Anh muốn hổ chết tôi sao?”

Lúc này Trang Hà nhìn lướt qua tay phải còn chảy máu của tôi: “Sao vậy? Không thành công ư? Không thể nào! Trước đó tiểu Kim đã đồng ý xong xuôi rồi mà!”

Tôi nghe vậy thì giận sôi máu: “Anh còn có mặt mũi nói, anh không biết tớ khóa tâm kia dùng để làm gì sao? Hả? Bà già đã có chồng kia mỗi năm đều trải qua một lần tang chồng, đừng nói với tôi là bởi vì phu nhân Kim quá lợi hại, cho nên mới làm cho toàn bộ bọn họ tinh tẫn nhân vọng mà chết nhé!! Về sau có cơ hội này tôi thấy anh vẫn nên tự mình lên đi! Tuy rằng tôi không biết phu nhân Kim này là thứ gì biến thành, nhưng vừa thấy là biết trời sinh tuyệt phối với anh!”

Trang Hà bị tối mắng mà mí mắt giản giật, anh ta thấy tôi tức giận thật nên liên mồm giải thích: “Tôi và cô ta không phải cùng một loài, có phổi cũng sẽ không hấp dẫn nhau. Còn nữa, có tôi ở đây sao có thể để cậu tinh tẫn nhân vong chứ? Hơn nữa từ khóa tâm của tiểu Kim là có thời hạn, tôi muốn để cậu lừa cô ta may lại hôn cho cậu xong trước, đến lúc đó tất nhiên tôi có cách để cậu rời khỏi tiếu Kim! So với hiện giờ vết thương của cậu khó chữa tốt hơn trăm ngàn lần đó!”

Vừa nghe thế, tôi hừ lạnh nói: “Có thời hạn? Cho dù có thời hạn cũng phải chờ một hai năm, bây giờ rốt cuộc tôi đã biết vì sao phu nhân Kim này một năm tang chồng một lần, tình cảm hết thời hạn rồi mà!”