Người Tìm Xác
Chương 1429 : Bản chất ác độc của con người
Ngày đăng: 05:53 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
đóng đinh trong miệng?! Vì sao chứ? Cô ấy đã chết còn đóng đinh vào lưỡi cô ấy làm cái gì?” Tôi nói với vẻ ngạc nhiên
Chú Lê hừ nhẹ: “Còn có thể là vì sao? Không cho cô ta đến Âm Ti cáo trạng chứ sao.” “Nhưng trong ký ức cuối cùng của Tiểu Hồng, cháu cũng đầu nhìn thấy cô ấy có chuyện gì phải đi các trạng đầu?” Tôi hơi khó hiểu
Lúc này Chú Lê chỉ nhìn chằm chằm cái đinh sắt trong chốc lát rồi mới từ từ nói: “Vậy chính là chuyện xảy ra sau khi cô ta chết..
Cháu cũng đừng quên cô ta còn có một đứa con chứ?” Đúng vậy, sao tôi lại quên mất việc này chứ? Xem tình trạng nhập liệm của Tiểu Hồng sau khi chết, chắc chắn đứa bé đã được2sinh ra, nhưng mà chết hay sống thì khó mà nói
Nếu đã chết, vì sao không chôn cùng Tiểu Hổng? Nếu không chết, vì sao lại phải đóng đinh miệng của Tiểu Hồng, khiến cô ấy không thể xuống Âm Ti cáo trạng đây? Lúc này Đinh Nhất vẫn luôn đứng một bên không lên tiếng đột nhiên chỉ vào phiến đá xanh bị ném sang một bên: “Mặt này hình như có chữ viết...”
Chú Lê nghe thể vội vã đi qua xem thử, phát hiện quả nhiên bên trên có khắc một ít chữ nhỏ
Chú lập tức dùng tay phủi bùn đất bên trên đi, chữ viết điêu khắc trên phiến đá vừa nhìn là hiểu ngay.
Nội dung trên đó đại khái là nói, năm xưa sau khi Tiểu Hồng chết thì âm hồn không tan, hại chết mấy thợ mỏ9trẻ khỏe ngay thẳng, cuối cùng cai đầu mời tới một vị âm dương tiên sinh có tiếng tăm lừng lẫy để thu phục ma nữ, bày pháp trận, nhốt xuống dưới phiến đá xanh này.
Xem ra trên đó chỉ viết kết quả của vụ việc, lại không viết nguyên nhân gây ra chuyện
Vì sao sau khi chết Tiểu Hồng biến thành lệ quỷ? Nhất định là có lý do chính đáng, chỉ tiếc năm đó vị cao nhân kia chỉ lo viết công đức của mình, lại không đề cập nửa chữ đến lý do sau khi chết Tiểu Hồng thành quỷ.
Trưa hôm đó, đoàn người chúng tôi liền lái xe đến ngôi mộ mới mà ông chủ Từ mua cho Tiểu Hồng trước đó
Bởi vì đối với chuyện xảy ra năm xưa, chúng tôi đã không còn thay đổi được6gì, hiện giờ điều duy nhất có thể làm chính là chôn cất thi thể của Tiểu Hổng đàng hoàng, hi vọng nhờ vào đó có thể giảm bớt một ít đau khổ trong lòng cô ấy.
Ngôi mộ mà ông chủ Từ mới mua chỗ nào cũng tốt, khuyết điểm duy nhất là quá xa
Buổi trưa chúng tôi cả cơm cũng chưa ăn đã xuất phát, kết quả đi đến khi trời sắp tới còn chưa tới nơi nữa.
Chú Lê nhìn sắc trời ngoài cửa sổ xe, sắc mặt dần dần nặng nề
Tôi biết chủ đang lo lắng điều gì, nhưng bây giờ đã đến nước này, cũng chỉ đành gửi gắm hi vọng rằng Tiểu Hồng có thể thấy sự cực khổ lo toan của chúng tôi mới được.
Cuối cùng xe cũng chạy tới đích đến của chuyển này, trong lòng0tôi ít nhiều cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm
Nhưng khi tôi cho rằng chắc là sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa, xe chúng tôi lại đột ngột tắt máy không rõ nguyên do
Đinh Nhất vừa định bước xuống xem xét tình trạng xe, lại thấy có một màn sương dần dần dâng lên phía trước đèn pha ô tô
Chú Lê lập tức giữ chặt Đinh Nhất và nói: “Trước hết đừng xuống xe, tình hình bên ngoài không đúng lắm...”
Tôi nhìn phạm vi đèn xe ô tô chiếu đến đã là sương khói mờ ảo, xem ra chúng tôi đã gặp phải tà ma chặn đường rồi
Đầu tiên Chú Lê lấy la bàn ra coi, rồi quay đầu nói với tôi: “Cháu ở yên trong xe đừng xuống dưới
Chú và Đinh Nhất xuống xe xem thử...”
Tôi nhìn thoáng qua7đám sương quỷ khí dày đặc bên ngoài, cũng cảm thấy ở lại trong xe chắc sẽ an toàn hơn một chút, vì vậy vội gật đầu trả lời Chú Lê: “Vâng, vậy hai người đi nhanh về nhanh...” Sau đó Chú Lê và Đinh Nhất mở cửa xuống xe
Nhìn bóng dáng hai người họ nhanh chóng biến mất trong đám sương mù, lòng tôi đột nhiên dâng lên một linh cảm không lành.
Sự thật chứng minh, người ở lại một mình vĩnh viễn đều là kẻ gặp được ma trước tiên..
Sau khi Đinh Nhất và Chú Lê đi chưa bao lâu, tôi chợt cảm thấy độ ẩm trong xe giảm xuống, lạnh đến mức cả người tối nổi da gà.
Khi tôi nhận ra bầu không khí trong xe trở nên quái dị lạ thường là lúc cửa xe đã không mở ra được nữa.
“Cảm ơn anh...” Một giọng nói trong và lạnh truyền đến từ phía sau tôi.
Tôi lập tức cảm thấy da đầu tê dại từng cơn, bởi vì tôi đã ngồi ghế sau, mà hành khách duy nhất trong cốp xe đằng sau lưng cũng chỉ có hài cốt của Tiểu Hồng...
“Không..
Không cần cảm ơn!” Giọng tối phát run
Có lẽ là nghe ra sự sợ hãi của tôi, Tiểu Hồng cười khanh khách nói: “Anh sợ cái gì hả, ngày hôm qua không phải anh còn nói với tôi đừng sợ, anh sẽ không làm tôi bị thương sao? Cho nên anh yên tâm, tôi cũng sẽ không làm anh bị thương” Nghe thấy Tiểu Hồng nói như vậy, tôi mới ổn định lại tâm thần, sau đó từ từ quay đầu lại, nhìn về phía sau mình..
Dáng vẻ của cô ấy giống như trước đây, chỗ duy nhất khác nhau là cô ấy có thể nói chuyện
“Cô có thể nói rồi ư?” Tôi hỏi thật cẩn thận
Tiểu Hồng nhanh chóng vụt đến bên cạnh tôi, gật đầu đáp: “Ừ, các anh đã lấy đinh sắt trong miệng tôi ra nên tôi có thể nói rồi.” Nghe cô ấy nhắc tới thứ kia, tôi mới tò mò hỏi: “Là ai đóng thứ đó vào...”
“Đóng vào lưỡi của tôi?” Giọng của Tiểu Hồng trầm thấp
Tôi gật đầu, rất đồng cảm với cô ấy: “Lúc ấy nhất định rất đau phải không?” Không ngờ Tiểu Hồng chợt nở nụ cười và nói: “Không có cảm giác gì, bởi vì lúc ấy tôi đã chết rồi.” “Đã chết rồi còn không chịu buông tha cô ư? Rốt cuộc là tại sao bọn họ lại đối xử với cô như vậy?!” Tôi hơi tức giận bất bình
Tiểu Hồng cười lạnh và đáp: “Là tôi đã nghĩ lòng người quá đơn giản
Tôi vốn tưởng dù là người xấu nhưng cuối cùng đáy lòng vẫn còn một chút lương thiện..
Nhưng tôi sai rồi, hơn nữa sai hoàn toàn.” Tiếp đó cô ấy kể cho tôi những chuyện xảy ra năm xưa sau khi cô ấy chết..
Vào giây phút nghe hết, tôi đã cảm thấy sống lưng lạnh toát
Xem ra khi con người ác đến một trình độ nhất định, đúng là chuyện gì cũng có thể làm được
Hóa ra năm xưa, sau khi Tiểu Hổng tắt thở, âm hồn của cô vẫn luôn bồi hồi ở gần đó không chịu rời đi
Lúc ấy cô không có nửa phần oán khí, chỉ muốn nhìn đứa con mình vừa mới liều mạng sinh ra thôi
Nhưng vào lúc này, cô đột nhiên nhìn thấy cái đầu mới tới dẫn mấy đầu mục cấp dưới đến, nhìn thi thể của Tiểu Hồng với vẻ mặt lạnh nhạt: “Chết chưa?”
Người phụ nữ đỡ đẻ cho Tiểu Hồng gật đầu đáp: “Đã tắt thở..” Cai đầu nghe bà ta nói như vậy xong, tiện tay bế đứa bé trên giường đất lên đi ra ngoài
Tiểu Hồng mắt nhìn mà lòng gấp, nhưng khi đó cô đã là ma, căn bản không làm được gì.