Người Tìm Xác

Chương 1431 : Dưới lầu có người

Ngày đăng: 05:53 30/04/20


“Sau đó thì sao? Chú không giúp ông ta nghĩ thêm cách khác sao?” Tôi hỏi.



Chú Lê lắc đầu: “Tuổi thọ của con người đều do trời định, há có thể tùy tiện sửa đổi bằng sức2người? Loại chuyện này cũng chỉ có chú họ cháu dám làm, chứ không có bản lĩnh như ống ấy, hơn nữa chủ còn muốn sống lâu thêm mấy năm cơ.” Tôi gật gù đáp: “Xem ra9chắc là không mượn thành công rồi! Bằng không cũng sẽ không phải chết.” Chú Lê lại hừ lạnh: “Không, tuy rằng ông ta không thành công ở chỗ chủ, nhưng chắc đã mượn được từ chỗ6người khác



Nếu không năm kia ông ta đã chết rồi, sao tới giờ mới qua đời chứ?” Tôi buồn bực nói: “Lẽ nào ông ta nỡ mượn tuổi thọ của chính con trai mình ư?”



Chú Lê lắc0đầu một cách bất đắc dĩ: “Ông ta không nỡ mượn của con trai mình, nhưng mà ông ta lại hi vọng chú mượn từ người khác...”



“Hả? Vậy ông ta cũng quá thiếu đạo đức rồi!” Tôi7kinh ngạc.



Chú Lê gật đầu rồi tiếp tục nói với tôi: “Đây cũng không chỉ đơn giản là thiếu đạo đức đầu, đây là hai tính mạng của người ta, sao chú có thể giúp ông ta được? Thật ra trước kia Lưu Hải Phúc là khách hàng cũ của chú



Mỗi năm, tập đoàn Hải Phúc của ông ta đều sẽ tìm chú để bố trí phong thuỷ



Nhưng từ sau năm chủ từ chối ông ta, ông ta không còn tới tìm chủ nữa.” Tôi cực kì tò mò hỏi: “Vậy ông ta mượn thọ của ai ạ?” Chú Lê lắc đầu trả lời: “Không rõ lắm, có điều thời nay có tiền là có thể bắt quỷ đẩy cối xay



Chỉ cần ông ta chịu bỏ tiền, dĩ nhiên sẽ có người cống hiện ra mấy năm tuổi thọ của bản thân



Có điều độ nguy hiểm của việc thể này rất lớn



Có lẽ có người cảm thấy bản thân còn trẻ, thiểu mấy năm tuổi thọ không phải vấn đề gì lớn



Nhưng mà bọn họ cũng không biết nếu sửa đổi tuổi thọ, vận số cũng sẽ có biển hóa



Chỉ sợ hơi hơi gặp phải một kiếp số nhỏ trong đời cũng có thể từ giảm thọ trở thành đoàn thọ”
Giờ căn nhà kia tôi cũng chỉ có thể để trống, căn bản là không dám ở tiếp.” Sau đó Chú Lê bảo anh ta kể lại tỉ mỉ kỹ càng cho chú nghe, ngoài nghe thấy âm thanh lạ trong nhà, còn có việc lạ nào xảy ra nữa không? Lưu Duệ ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: “Trừ nghe thấy tiếng đi lại ra, chỉ có tiếng đồ làm bếp trong phòng bếp bị quăng quật vang vọng thôi..



Ngoài những cái đó thì thật sự là không có việc lạ nào khác.” Vốn là mấy ngày trước nhà bọn họ vừa mới xử lý xong chuyện hậu sự của Lưu Hải Phúc



Thể xác và tinh thần của mọi người đều rất mỏi mệt, cho nên tất cả đều ngủ sớm



Nhưng ai ngờ ngủ đến nửa đêm, Lưu Duệ đột nhiên bị vợ lay tỉnh, nói là dưới lầu có người! Lúc ấy Lưu Duệ cũng ngẩn ra, bọn họ ở biệt thự độc lập, hệ thống phòng trộm vô cùng chặt chẽ, đáng lẽ không có trộm mà vào được! Nhưng Lưu Duệ cẩn thận nghe ngóng, cũng có thể nghe được dưới lầu có người đang đi qua đi lại, hơn nữa nghe tiếng còn là một người đàn ông



Người giúp việc nhà họ ngủ ở dưới lầu, nhưng tiếng bước đi của bà ấy không nặng nề như vậy, cho nên chắc chắn không phải người giúp việc nhà họ đi lại ở dưới



Nghĩ đến đây Lưu Duệ bèn lấy gậy bóng chày đằng sau cánh cửa ra rồi chậm rãi đi xuống lầu..



Khi Lưu Duệ xuống đến dưới lầu lại phát hiện dưới lầu không có một bóng người, tiếng bước chân vừa rồi cũng đột nhiên im bặt



Lúc này người giúp việc nhà bọn họ vừa nghe Lưu Duệ xuống lầu, lập tức mặt mày hoảng sợ mở cửa chạy ra khỏi phòng nói với anh ta: “Căn nhà này có ma!”



Ngay từ đầu Lưu Duệ cũng không tin, anh ta kiên trì cho rằng có thể là có ăn trộm mò vào trộm đồ, nhưng về sau mỗi đêm âm thanh này đều xuất hiện, đôi khi dậy sớm còn thấy trong phòng bếp bị làm cho loạn và ngầu, giống như bão quét qua.



Sau đó Lưu Duệ đành phải trích video trong camera giám sát ở lầu một ra xem, lúc ấy tất cả mọi người ở đó đểu choáng váng, chỉ thấy trong video có một bóng đen mơ hồ đi qua đi lại giữa lầu một và phòng bếp, đến sau khi Lưu Duệ xuống lầu hắn mới biến mất tại chỗ



Lần này chính bản thân Lưu Duệ cũng tin trong nhà có ma, vì vậy anh ta nhanh chóng mời tiên sinh viên Quang mấy năm nay vẫn luôn giúp cha mình xem phong thuỷ tới, thế mới có chuyện sau đó..



Nghe xong, Chú Lê nói với anh ta: “Trước tiên cậu đừng lo lắng, ngày mai tôi đến bệnh viện gặp Viễn Quang rồi nói tiếp.”