Người Tìm Xác

Chương 1437 : Khiêng xác lên núi

Ngày đăng: 05:53 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi hừ một tiếng: “Dù sao Lưu Duệ cũng là phú nhị đại chân chính, căn bản chưa từng phải trải qua thời gian nghèo khó, cần gì phải vội vàng như thế? Nói không chừng, cha anh ta sống thêm vài năm nữa có khi còn tạo cho anh ta giang sơn càng lớn hơn ấy chứ?”

Chú Lê lắc đầu: “Ân oán tình thù bên trong những gia đình hào môn không phải là chuyện người bình thường như chú cháu mình có thể hiểu..

Tóm lại mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh!”

Vụ án đi đến đây, cảnh sát đã có thể chính thức triệu tập Lưu Duệ..

Đương nhiên, khi chưa tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo, việc gọi Lưu Duệ chỉ có thể gọi là hỗ trợ cảnh sát điều tra vụ2án mất tích của Thái Tiểu Hạo

Lưu Duệ cũng rất xảo quyệt, anh ta đã chuẩn bị lý do thoái thác từ trước, anh ta nói lúc đó anh ta và Thái Tiểu Hạo lên núi chơi, nhưng vì công ty của anh ta có việc đột xuất, nên anh ta về trước, còn Thái Tiểu Hạo xuống núi lúc nào anh ta cũng không biết

Dù sao bây giờ cảnh sát cũng chưa tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo, cũng không có chứng cứ chứng minh lời anh ta nói là dối trá..

Còn Lưu Duệ vẫn chắc chắn cảnh sát chưa tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo

Từ khi Lam Viễn Quang đại sư qua đời, Lưu Duệ liền gọi điện thoại cho Chú Lê, muốn chú ấy nhanh chóng giải quyết âm hồn trong9nhà mình, sau đó anh ta cũng bán căn nhà đó luôn

Chú Lê không phải Lam Viễn Quang, đương nhiên không cần giấu giếm anh ta, nói thẳng cho anh ta biết, âm hồn đang làm loạn nhà anh ta chính là người chung thọ với cha anh ta, Thái Tiểu Hạo.

Lưu Duệ nghe điện sửng sốt một lúc, với phản ứng này của anh ta, Chú Lê hiểu ra vốn Lưu Duệ vẫn cho rằng âm hồn làm loạn trong nhà anh ta là cha mình, nhưng anh ta không ngờ oán quỷ này lại chính là kẻ mà anh ta tự tay giết chết, Thái Tiểu Hạo.

Việc này khiến thái độ của Lưu Duệ chuyển một trăm tám mươi độ, không còn nóng nảy thúc giục chúng tôi, còn lập tức thanh toán hết6tiền cho chúng tôi trước..

Chú Lê hiểu ý anh ta đây là không muốn chúng tôi tìm hiểu ra được chuyện gì!

Thật ra, chuyện đi đến bước này, chúng tôi quả thật cũng không cần điều tra nữa! Vì chuyện Lưu Duệ làm sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, có thể hiện giờ cảnh sát chưa tìm thấy thi thể Thái Tiểu Hạo, nhưng đó cũng chỉ là chuyện sớm muộn, cho nên bây giờ chúng tôi cũng nên phải sạch quan hệ với anh ta thôi

Hơn nữa, nếu Triệu Tinh Vũ mở lời, tôi nhất định sẽ giúp anh ta tìm thi thể Thái Tiểu Hạo, nếu như đến lúc đó chúng tôi vẫn còn quan hệ thuê mướn kia, thì làm việc cũng không dễ nói lắm.

Vài ngày sau, quả nhiên Triệu Tinh0Vũ mang vẻ lo lắng đến tìm tôi, muốn tôi cùng đi với anh ta đến khu thắng cảnh Nam Sơn

Tôi không do dự, lôi kéo Đinh Nhất đi cùng anh ta

Sở dĩ Triệu Tinh Vũ gấp gáp như vậy, bởi vì mấy ngày nay rất có thể Nam Sơn sẽ có tuyết rơi..

Một khi tuyết rơi, khả năng tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo sẽ càng thấp.

Bạn nghĩ xem! Cho dù bản lĩnh của Lưu Duệ có lớn cũng phải đào đất chôn Thái Tiểu Hạo! Chỉ cần anh ta động thổ, trên mặt đất nhất định sẽ lưu lại dấu vết đào lấp..

Đặc biệt, cây cối ở đó nhất định sẽ không nguyên vẹn, đất bị đào lên lấp xuống như vậy chưa thể mọc cây cối mới được

Thế nhưng nếu tuyết rơi7thì lại khác, vì tuyết đọng sẽ phủ lên chỗ đất bị đào bới, đến lúc đó nhất định phải chờ đến mùa xuân năm sau, chờ tuyết tan mới đi tìm được, mà chờ đến lúc đó mọi thứ đã khôi phục, cây cỏ đã phát triển, sẽ càng khó phát hiện nơi nào đã bị động vào.

Mùa này mà lên núi cũng khá vất vả, nên tôi không gọi Chú Lê đi cùng, dù sao chân chú ấy cũng mới khỏi

Bên phía Triệu Tinh Vũ cũng là Cục trưởng bọn họ hạ lệnh, mới cử sáu bảy người đi cùng chúng tôi lên Nam Sơn.

Trước khi đến nơi, tôi và Triệu Tinh Vũ đã bàn bạc trước, theo lý thuyết, nếu Lưu Duệ khiêng xác Thái Tiểu Hạo đi thì sẽ không được bao xa, cho nên nơi chôn xác Thái Tiểu Hạo nhất định phải là khu vực mà ô tô có thể đến được.

Có điều Triệu Tinh Vũ lại không nghĩ vậy, anh ta nói tôi quá coi thường Lưu Duệ! Trước đó anh ta đã cẩn thận điều tra tài liệu về người này, phát hiện khi còn du học ở Mỹ, năm nào anh ta cũng tham gia thi đấu thể thao ba môn phối hợp, thể trạng khỏe hơn nhiều so với người bình thường.

Tôi giật mình, vì nhìn từ bề ngoài Lưu Duệ không giống kiểu đàn ông cơ bắp! Xem ra đúng là kiểu người không thể chỉ nhìn bề ngoài! Nếu với sức lực đó, anh ta hoàn toàn có thể khiêng xác lên núi, như vậy phạm vi tìm kiếm của chúng tôi lại rộng thêm một chút

Thật ra lần này chúng tôi lên núi, cũng không phải tìm bừa quanh vùng núi Nam Sơn, mà dựa vào thông tin về hướng đi của Lưu Duệ và Thái Tiểu Hạo mà ông chủ homestay đã nói, cùng với hương camera giám sát quay được cảnh Lưu Duệ xuống núi một mình, từ đó định ra tuyến đường tìm kiếm.

Có điều tôi tin rằng với sự thông minh của Lưu Duệ, ít nhiều sẽ có năng lực phản trinh sát, nếu như chúng tôi không thể vượt qua tư duy thông thường để suy đoán, chỉ sợ sẽ khó có thể tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo

Hôm chúng tôi lên núi, trời hơi âm u, mặc dù chúng tôi đã cố gắng đi nhanh, nhưng khi đến nơi trời bắt đầu có tuyết rơi

Dù chúng tôi đều là thanh niên khỏe mạnh, nhưng mùa này núi Nam Sơn thực sự rất lạnh, gió Tây Bắc như dao cắt! Chẳng mấy chốc đã khiến chúng tôi lạnh cóng

“Đội trưởng Triệu..

hôm nay đúng là quá lạnh!” Một cảnh sát tập sự run rẩy nói với Triệu Tinh Vũ

Triệu Tinh Vũ nghe xong trừng mắt liếc cậu ta: “Không phải tôi đã bảo cậu mặc nhiều quần áo vào à? Bây giờ mới kêu lạnh? Sao không chuẩn bị trước?” Cậu cảnh sát tập sự tỏ vẻ oan khuất nói: “Lúc sáng tôi nhìn trời không tệ! Ai ngờ lên núi lại lạnh thế này chứ?” Triệu Tinh Vũ nghe xong tức không có chỗ xả: “Trên núi và dưới kia so sánh được với nhau à? Còn nữa! Bây giờ là mùa gì? Chắc chắn là càng ngày càng lạnh! Nhanh, mấy cậu ăn mặc mỏng manh, bây giờ đi xuống khu dịch vụ thuê áo bông cho tôi! Đừng có lễ mế! Đi nhanh về nhanh!”

Mấy cảnh sát mặc ít đồ như nhận được ân xá, lập tức đi thuê áo bông, chỉ còn lại chúng tôi tiếp tục tìm kiếm ở khu vực quanh đó..

Tôi cố ý trêu Triệu Tinh Vũ: “Ghế nha, bây giờ giọng điệu của đội trưởng Triệu ngày càng có khi thể lãnh đạo rồi nhé!”