Người Tìm Xác
Chương 1590 : Điểm đen trong mắt
Ngày đăng: 05:55 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng lần này thì khác, khi cảnh sát chưa tới, đã có rất nhiều người dân đứng quanh xác chết, bọn họ mồm năm miệng mười bàn luận mấy người này có phải bị ma nữ hút thành thấy khô không? Có người còn thể với trời rằng, đã tận mắt nhìn thấy bọn họ bị cương thi hút khô máu mà chết
Cuối cùng cảnh sát đành dở khóc dở cười giải tán đám đông, đuổi hết những người không liên quan đi, sau đó mới tiến hành khám nghiệm hiện trường.
Cảnh sát phát hiện, mặc dù vẻ mặt mấy cái xác này biểu lộ vô cùng dữ tợn, nhưng cái chết đến với họ trong tích tắc
Có người khi chết tay còn cầm chặt cục gạch, có2lẽ là đang định nhặt lên..
Sau đó thi thể được đưa về phòng pháp y tiến hành khám nghiệm tử thi, pháp y thấy tình trạng chết của mấy người này giống hệt anh em họ Trần, nhưng theo như người nhà họ kể lại, những người này buổi sáng vẫn còn mạnh khỏe, sao chưa đến một ngày đã thành xác khô rồi?
Điều khiến cho cảnh sát đau đầu nhất là, vụ án này đã bị truyền ra mấy ngôi làng bên cạnh, gần như loại tin đồn nào cũng có, phiên bản sau còn kinh sợ hơn phiên bản trước! Điều này làm cảnh sát Chu phải nhanh chóng tìm manh mối phá án, xóa bỏ những lời đồn đại, để ổn định lòng người...
Tôi cười7bảo: “Cho nên bọn họ tìm đến cậu?”.
Viên Mục Dã nói: “Đúng thế! Lúc đó tôi vừa mới xong vụ Triệu Hoành Minh, lãnh đạo đã đồng ý cho tôi nghỉ ngơi mấy ngày, kết quả vụ này đến ngay sau đó
Anh bảo, tôi như thế này còn có thể có bạn gái được à?”
Tôi vỗ vỗ vai cậu ta: “Việc này thì cậu phải học Bạch Kiện, nhìn xem người ta làm thế nào vừa có cả tình yêu lẫn sự nghiệp.” “Tôi cũng nghĩ rồi, nhưng chuyện của tôi đâu phải anh không biết
Được rồi, cái gì cần đến thì sẽ đến thôi, cuộc đời không thể cưỡng cầu được...” Viên Mục Dã cười khổ
Sau đó chúng tôi bàn bạc một chút, cảm giác vấn đề9nhất định nằm ở trong thôn của Đàm Lỗi, nên chúng tôi quyết định trước hết phải vào trong thôn, xem hiện trường hai vụ án kia rồi tính tiếp.
Tôi quay lại hỏi Đàm Lỗi: “Khi còn bé cậu có được nghe truyền thuyết kinh dị nào về thôn của cậu không?” Đàm Lỗi nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Khỉ lớn ăn thịt trẻ con?”.
Tôi tức giận nói: “Cút! Đó không phải là truyền thuyết của thôn cậu, khi tôi còn bé ngày nào Chiêu Tài chả nói thế để dọa tôi! Khỉ to ở quê tôi chạy đến thôn cậu từ lúc nào thế?”
Đàm Lỗi vừa cười vừa bảo: “Biết đâu..
bọn chúng là họ hàng?”
“Bớt nói nhảm đi! Nghĩ cho kĩ vào!” Tôi cười mắng.
Sau đó Đàm5Lỗi ngồi vò đầu bứt tai nửa ngày, đột nhiên vỗ đùi nói: “Có rồi! Khi còn bé tôi có nghe mẹ kể một chuyện, nói là trong thôn bọn tôi ngày xưa từng có một con hồ yêu, chuyển biến thành bà lão đến thôn bên trên bắt trộm trẻ con
Sau này có một đạo sĩ đi ngang qua, đã hàng phục con yêu quái, trấn dưới từ đường của thôn, mối họa coi như chấm dứt.”
Tôi thở dài: “Sao vẫn là chuyện ăn thịt trẻ con vậy! Cậu không thể đổi đề tài khác à? Sao toàn những truyền thuyết hùa theo nhau thế?”
Lần này Đàm Lỗi giơ hai tay lên: “Không còn chuyện khác, khi còn bé tôi chỉ nhìn thấy những âm hồn kia3phiêu dạt khắp nơi, chưa từng thấy chúng hút máu người bao giờ!”
Chú Lê nói với Viên Mục Dã: “Cậu Viên này, có thể sắp xếp để chúng tôi xem qua mấy thi thể kia không?” Viên Mục Dã gật đầu: “Không vấn đề gì, để cháu nói với anh Chu, anh ấy phụ trách vụ này.” Xể chiều hôm đó, chúng tôi lại đến phòng pháp y lần nữa, cảnh sát Chu lần trước cố ý giữ bí mật, bây giờ nhìn thấy chúng tôi thì lúng túng, nói: “Sớm biết mọi người chính là cao nhân mà cậu Viên mời đến, tôi đã để mọi người xem luôn mấy bộ thi thế kia rồi.”
Tôi không lên tiếng, chỉ có Chú Lê khiêm tốn bảo: “Không sao, không sao, cậu có điều khó xử của cậu, chúng tôi đều hiểu...”
Cảnh sát Chu thấy chú ấy nói vậy lập tức cảm kích: “Có thể được ngài hiểu cho thì tốt quá rồi, không biết mấy bộ thi thể này cuối cùng là bị làm sao? Vì sao bọn họ trong thời gian ngắn đều biến thành thấy khô như vậy? Không phải thực sự do cương thi hút máu đến khô chứ?”
Chú Lê bảo cảnh sát Chu chờ một lát, để chúng tôi xem mấy cái xác rồi nói sau...
Đầu tiên, tôi đến nhìn thi thể của vợ chồng họ Hứa, phát hiện tàn hồn của bọn họ vẫn còn, cái chết của bọn họ không khác trong lời khai của Vương Hinh
Còn mấy người dân trong thôn thì giống như anh em họ Trần, trên cơ thể không còn chút tàn hồn nào.
Lúc này Chú Lê đeo găng tay cao su dùng một lần vào, định lật mí mắt của Trần Thế Phong lên xem, nhưng da của hắn ta không có một chút đàn hồi nào, không thể mở ra được
Cuối cùng vẫn phải nhờ đến sự trợ giúp của pháp y, dùng dao giải phẫu rạch mí mắt Trần Thế Phong ra
Sau khi kiểm tra thì phát hiện bên trong mắt có một điểm đen nhỏ như hạt gạo, hai mắt đều có
Sau đó, pháp y theo lời Chú Lê, mở mí mắt của tất cả các thầy khổ còn lại, quả nhiên đều giống như Trần Thế Phong.
Ra khỏi phòng pháp y, Viên Mục Dã hỏi Chú Lê: “Lê đại sư, điểm đen trong mắt bọn họ là thế nào ạ? Là dấu vết bị âm hồn bám trên người sao?”
Chú Lê lắc đầu: “Không phải..
Có lẽ trong thôn của Đàm Lỗi thực sự có thứ gì đó đã thành tinh đang tác quái
Cậu quay lại nói với cảnh sát Chu, trước khi chuyện này được giải quyết, phải cách ly thôn kia, không được để người đi vào! Nếu không chỉ sợ sẽ tiếp tục có người bị chết.”
Viền Mục Dã nghe xong gật đầu, sau đó quay người đi tìm cảnh sát Chu
Chúng tôi quay lại khách sạn để chuẩn bị, định sáng sớm hôm sau sẽ đến thôn của Đàm Lỗi tìm hiểu ngọn ngành sự việc..
Trước khi đi, Chú Lê đã nói với cảnh sát Chu là mình muốn xem ghi chép huyện chí, để xem thôn của Đàm Lỗi đã từng xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không
Sau khi xem mới phát hiện, trước khi giải phóng, “Bắc Các Trang” này đã từng chịu một trận hạn hán lớn
Lúc đó không có lương thực nên có rất nhiều người bị chết đói
Sau đó có thôn dân bị yêu đạo mê hoặc, đã dùng nhiều đồng nam đồng nữ làm lễ tế trời, giết hại không ít trẻ em
Còn chuyện hồ yêu và khỉ lớn ăn thịt trẻ em mà Đàm Lỗi nói thì không có ghi chép trong huyện chí.