Người Tìm Xác
Chương 1629 : Tàn hương
Ngày đăng: 05:55 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Đinh Nhất vào nhà thì bắt đầu tìm các ngóc ngách, quả nhiên..
anh ta nhanh chóng phát hiện ra góc phía Tây Bắc trong phòng khách có một đống tàn hương..
Tôi thấy Đinh Nhất phát hiện ra điều lạ thì cũng vội vàng đi tới nói: “Thế nào? Có giống như tàn hương trong nhà Lưu Lực An không?” Đinh Nhất gật đầu: “Giống nhau, đều là tàn hương của loại hương có trộn máu gà.” Tôi nghe vậy thì quay đầu nói với Bạch Kiện phía sau: “Anh tới xem này, ở đây cũng có loại tàn hương giống như ở nhà Lưu Lực An...”
Bạch Kiện đi tới, ngồi xuống xem xét cẩn thận: “Xem ra đây chính là điểm liên quan duy nhất của hai vụ án?” “Hẳn là vậy, hơn nữa không chừng đây chính là thứ mà Hàn Thái Long3dùng để khống chế bọn họ giết người và tự sát...” Tôi nói chậm rãi
Bạch Kiện đầy nghi ngờ: “Chỉ là máy nén hương mà có thể khống chế một người đi giết người rồi tự sát ư? Thế chẳng phải quá tà ma hay sao?” Lúc này Đinh Nhất mới giải thích với anh ta: “Ruồi bọ sẽ không bu vào quả trứng lành, những người này vốn trong lòng đã có vết nứt, cho nên mới để người như Hàn Thái Long lợi dụng như vậy, hại mình lại hại cả người khác.”
Ra khỏi nhà họ Lý, ba chúng tôi đều tâm sự nặng nề..
bây giờ chỉ dựa vào tàn hương trong tay chúng tôi thì còn chưa đủ để tra được Hàn Thái Long rốt cuộc đã dùng biện pháp gì để điều khiển những người này, còn đoạn video kỳ lạ trước0đó, xem ra Hàn Thái Long cũng có thể điều khiến xác chết giống Đà Gia năm xưa.
Nếu Hàn Thái Long chỉ vì muốn tăng thêm tuổi thọ của bản thân, vậy tại sao lão nhất định phải về nước? Điều này dường như chưa rõ? Không thể nào chỉ đầu người phương Đông mới thích hợp làm tà thuật bát sọ người đấy chứ? Vì vậy tôi lập tức nói với hai người họ: “Trước khi xảy ra chuyện, ắt hẳn máu gà và hương dùng để cúng tế đã được người ta cầm đi rồi, nếu đối phương sợ vật kia bị chúng ta phát hiện, chỉ sợ nó là điểm mấu chốt của vấn đề.” Mặt Đinh Nhất đầy ảm đạm nói: “Nhưng vấn đề là bây giờ chúng ta tìm đâu ra vật kia chứ? Vật này có thể đầu độc lòng5người, hẳn là phép tà ma hơn nhiều so với bát sọ người, Hàn Thái Long dùng xong chắc chắn sẽ đem cất giấu kĩ.”
Bạch Kiến nghe xong thì đề nghị: “Bất kể thế nào, chúng ta cũng phải đi một chuyển nữa đến quê của Tổng Tam Thủy, chỉ khi xác định tình hình ở nhà hắn thực sự tương tự như hai nhà này, vậy chúng ta mới có thể đảm bảo rằng tất cả những suy đoán hiện tại của chúng ta là chính xác.”
Sau đó chúng tôi báo với Chú Lê, nói với chú ấy là chúng tôi chuẩn bị đi đến thôn Quang Thủy, quê của Tổng Tam Thủy, cách đây hai trăm kilomet để xác định xem nhà họ Tống có loại tàn hương giống như thế này không
Bởi vì đi để xác nhận lại suy đoán của chúng tôi,4cho nên Bạch Kiện không mang theo người khác, chỉ gọi thêm một người phụ trách lái xe, rồi cùng chúng tôi lên đường
Lúc gần đi, anh ta còn dặn dò cấp dưới nhất định phải làm công tác xoa dịu người cảnh sát trong video kia, mọi chuyện cứ chờ anh ta trở lại rồi lại nói tiếp.
Trước đó Bạch Kiện đã từng hỏi thăm thông tin về thôn Quang Thủy, đúng như những gì Tống Tam Thủy đã nói, bây giờ toàn bộ người dân trong thôn đã ký hợp đồng với một công ty lương thực, cung cấp cà chua cho họ
Nghe nói sau khi Tổng Tam Thủy xảy ra chuyện, thành phố đã phái một tổ điều tra về, không biết bây giờ tình hình điều tra thế nào rồi.
Người cấp dưới này của Bạch Kiện quả là có kỹ thuật lái9xe, lái xe vừa nhanh lại vừa vững, nên chỉ một lát sau chúng tôi đã mơ màng buồn ngủ..
Đến lúc tôi tỉnh lại, xe đã đến địa phận của huyện
Theo như bản đồ chỉ đường, chỉ không tới ba kilomet nữa là đến thôn Quang Thủy, tôi lập tức ngồi ngay ngắn lại, sau đó xoa mặt để mình tỉnh táo hơn một chút.
Có lẽ do lần này đi điều tra nhà Tống Tam Thủy tương đối bí mật, nên Bạch Kiện cũng không đến chỗ cảnh sát địa phương để chào trước, mà trực tiếp đi tới nơi cần đến, chỉ như vậy chúng tôi mới có thể thấy được hiện trường chân chính
Không lâu sau, trước mắt chúng tôi đã xuất hiện thôn nhỏ với khói bếp lượn lờ, xem ra chúng tôi đến đúng lúc các nhà trong thôn làm cơm tối.
Lúc chúng tôi lái xe vào thôn, sắc trời cũng đã tối đen, vì vậy chúng tôi không chần chừ nữa mà tìm một người dân địa phương để hỏi thăm nhà Tống Tam Thủy rồi đi thẳng qua đó
Dẫu sao Tổng Tam Thủy này cũng không giống như hai nhà Lưu và Lý, nhà hắn còn có vợ con, cho nên chúng tôi không dám khẳng định tàn hương có còn ở đó hay không...
Không ngờ khi chúng tôi xuống xe hỏi một người dân trong thôn đường đến nhà Tống Tam Thủy, thì người kia nghe xong mặt lại biến sắc, sau đó chạy đi không quay đầu lại, bất kể chúng tôi gọi thể nào thì họ cũng không dừng lại
Tôi ngơ ngác quay đầu nhìn Bạch Kiện nói: “Tình huống này là sao? Tôi chỉ hỏi đường thôi mà, cũng chẳng cướp bóc, sao người ta lại chạy vậy?” Bạch Kiện lại thấp giọng nói với tôi: “Xem ra thôn Quang Thủy này còn quan trọng hơn chúng ta tưởng tượng..
Mặc dù Tổng Tam Thủy đắc tội với cán bộ thôn, nhưng những người khác cũng đâu cần sợ đến mức như vậy! Nhìn hành động của người vừa rồi thì chắc không đơn giản, anh thấy có vẻ là chột dạ nhiều hơn.”
Bạch Kiện là một cảnh sát hình sự lão luyện, anh ta nhìn người luôn rất chính xác, đặc biệt là những người trong lòng có quỷ thì chạy không khỏi mắt phép của anh ta
Nghĩ thế nên tôi hỏi: “Tiếp theo ta nên làm gì đây? Tôi tìm người nữa hỏi nhé!”
Bạch Kiện nghe tôi nói thì nhìn sắc trời rồi bảo: “Trời cũng không còn sớm, ở nông thôn, khi trời tối không có ai ra ngoài cả
Đi, chúng ta cứ đi về phía trước, nhất định sẽ có tiệm tạp hóa.” Đúng như dự đoán, chúng tôi đi thêm mấy chục mét thì thấy có một tiệm còn sáng đèn
Sau khi đi vào, Bạch Kiện cũng không nói gì nhiều, trực tiếp đưa thẻ công tác ra: “Tôi là cảnh sát thành phố, muốn tìm hiểu một chút tình hình.”
Bà chủ đang xem tivi nghe thấy vậy thì sửng sốt, sau đó căng thẳng nói: “Tìm..
tìm hiểu tình hình ư? Tình hình gì?” Bạch Kiện nghiêm túc nói: “Chúng tôi muốn biết tổ điều tra của thành phố có đến đây tiến hành điều tra không?” Bà chủ suy nghĩ một chút, nói: “Mấy ngày trước đã đến rồi, họ điều tra xong thì đi.” “Tổ điều tra có tổng cộng mấy người?” Bạch Kiện hỏi
“Bốn người.” Bà chủ đáp
Tôi nghe vậy thì nghĩ, sao Bạch Kiện hỏi tới hỏi lui đều là hỏi chuyện tổ điều tra vậy?