Người Tìm Xác

Chương 1669 : Gương mặt trắng to đùng

Ngày đăng: 05:56 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

lúc nãy chỗ này đã xuất hiện trong đoạn video rồi, tại sao lúc đó lại không nhìn thấy khuôn mặt này chứ?” Câu nói này của Đinh Nhất khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều im lặng, vì không ai ngờ được phía dưới hố trời này lại có một “khuôn mặt” di chuyển lung tung.

Lúc này tôi ngẫm nghĩ, sau đó quay lại hỏi chú Lê: “Có khi nào do dây thừng kéo lên thả xuống bị đong đưa nên đã đụng phải cái xác nào đó còn chưa phân hủy hoàn toàn không?” Chú Lê nghe tôi hỏi vậy thì lập tức quay sang hỏi A Ngũ: “Lưới thép này được làm vào lúc nào?” A Ngũ suy nghĩ một lúc3rồi nói: “Thời gian chính xác thì tôi không rõ, có điều ít nhất cũng phải năm sáu năm rồi.” Chú Lê gật đầu: “Lưới này được làm từ cốt thép hàn thành ít nhất cũng phải nặng mấy trăm ký, chỉ có một hai người thì không thể nâng nó lên được, cho nên khuôn mặt phía dưới tấm lưới chắc hẳn phải được vứt xuống từ trước khi lắp lưới thép này.” Tôi nghi ngờ: “Thi thể người nào có thể năm sáu năm không bị phân hủy chứ?”

Chú Lê lắc đầu: “Ai biết được..

dù sao tình hình phía dưới phức tạp, nói không chừng nơi này lại là vùng đất địa linh cho việc nuôi thi thì sao?”

Tôi ngạc nhiên hỏi lại: “Ý chú0là ở dưới có cương thi?”

Chú Lê nhún nhún vai, nói: “Chuyện này khó nói chắc được, tóm lại khuôn mặt vừa nãy chắc chắn không phải của người sống.” Lúc ấy rõ ràng là khuôn mặt kia đã đả kích chúng tôi quá lớn, đến mức buổi đêm khi tôi đi ngủ còn mơ thấy khuôn mặt kia bò lên từ trong hổ trời, sau đó đuổi theo tôi nói mình là bà nội của Phương Tư Thiệu..

Bị cơn ác mộng làm tỉnh giấc, cả người tôi đầy mồ hôi từ trên giường ngồi dậy, Đinh Nhất thấy tôi ngây ra như tên ngốc thì nhìn tôi chằm chằm, hỏi: “Vợ tương lai của cậu đang đuổi giết cậu à?”

Tôi tức giận nói: “Chứ còn gì5nữa! Cô ấy trách tôi sao đến bây giờ còn chưa tìm được cô ấy ở đâu đấy...” “Đứng dậy đi! Phương Tư Triệu đưa người đến rồi...” Đinh Nhất cười một tiếng rồi chỉ ra ngoài cửa sổ

Tôi lập tức đứng dậy nói: “Sao anh không gọi tôi sớm hơn! Làm hại tôi mới sáng sớm đã bị mặt trắng to đùng đuổi theo!”

Đinh Nhất buồn cười nói: “Vợ cậu tên là mặt trắng à!”

Tôi không có thời gian nói chuyện tào lao với anh ta, tôi dậy mặc quần áo tử tế rồi đi ra ngoài và thấy trong sân nhà họ Phương có thêm mấy cái lều vải, Phương Tư Triệu cùng mấy người lạ mặt đang ngồi quanh chiếc bàn đá trong sân,4xem những đoạn video chúng tôi quay được hôm qua

Phương Tư Triệu thấy tôi đi ra thì lập tức đứng lên giới thiệu: “Tiền Bảo, đây là đội thám hiểm hang động nổi tiếng Thiên Phong mà tôi mới mời về, đây là đội trưởng Lý Thiên Phong.”.

Tôi lịch sự bắt tay đối phương, sau đó vừa cười vừa nói: “Nghe danh đã lâu, hôm nay mới được gặp mặt.” Thật ra khi nói câu này trong lòng tôi cũng hơi ngượng, vì tôi còn chưa từng nghe đến đội thám hiểm hang động Thiên Phong này bao giờ, chẳng qua tôi chỉ nói lời khen mà người khác thích nghe thôi.

Quả nhiên, đội trưởng Lý Thiên Phong nghe tôi nói vậy thì tỏ ra khiêm tốn:9“Là Tổng giám đốc Phương quá khen đấy thôi, hy vọng lần này chúng tôi có thể giúp một tay.” Tôi nghe xong gật đầu, bảo: “Có đội khảo sát chuyên nghiệp đương nhiên là có thể giúp đỡ rất nhiều cho chúng tôi rồi

Có điều, đội trưởng Lý này, không biết Tổng giám đốc Phương đã nói rõ tình hình với anh chưa, tình huống dưới hố có khả năng phức tạp hơn rất nhiều so với tưởng tượng của chúng ta...” Lý Thiên Phong nghe tôi nói vậy vội bước đến gần và nói: “Chúng tôi mới vừa xem video mà các anh quay lại ngày hôm qua, từ chiều dài đoạn dây thừng mà các anh thả xuống có thể ước lượng khoảng cách từ trên này đến đáy hố khoảng chừng tám mươi mét, nghe nói hôm qua sau khi thả điện thoại xuống không bao lâu thì bị lạnh đến mức tắt máy?

“Đúng, đây cũng là một vấn đề, tôi đoán nhiệt độ bên dưới có thể xuống dưới âm hai mươi độ.” Tôi nói thật.

Lý Thiên Phong nghe xong suy nghĩ một lát, sau đó nhìn thẳng vào tôi và nói: “Nhiệt độ thấp không phải là vấn đề, chúng tôi có rất nhiều kinh nghiệm thám hiểm dạng hang động như thế này, chỉ có điều khuôn mặt xuất hiện ở cuối đoạn video...”

Tôi thấy Lý Thiên Phong muốn nói lại thôi, hiểu ngay trong lòng anh ta đang lo lắng chuyện gì, tôi bèn cười và bảo: “Không biết đội trưởng Lý có tin vào quỷ thần không?” Lý Thiên Phong cười to: “Anh hiểu nhầm ý tối rồi, không phải tôi sợ dưới đó có quỷ, mà là không biết nếu như gặp phải thi thể chưa phân hủy hết ở dưới đó thì nên xử lý thế nào?” “Anh cảm thấy gương mặt kia là một cái xác chưa phân hủy hết?” Tôi hỏi.

“Không phải à?” Lý Thiên Phong hỏi lại: “Thật ra, với những người không hiểu biết về hang động sẽ luôn có một cảm giác sợ hãi không nói thành lời, cảm thấy nơi âm u ẩm ướt như vậy chắc chắn sẽ tồn tại một loại quái vật nào đó..

Nhưng thực ra không phải như vậy, với kinh nghiệm nhiều năm thăm dò hang động của tôi, bên dưới động này cho dù tồn tại động vật sống gì, thì đó cũng chỉ là những sinh vật nhỏ, không tạo ra nguy hiểm trí mạng cho con người.”

Tôi thấy đội trưởng Lý này nói chuyện rất tự tin, nên cũng không nói lại anh ta, dù sao bọn họ cũng là những người thám hiểm hang động chuyên nghiệp, so với họ, chúng tôi đúng là không có quyền lên tiếng, có điều gương mặt kia tuyệt đối không chỉ đơn giản là một thi thể chưa phân hủy hết được...

Tôi đi vòng qua Lý Thiên Phong không tin quỷ thần, đến kéo Phương Tư Triệu sang một bên thì thầm: “Đoạn video kia anh cũng xem rồi, anh cảm thấy gương mặt đó là của một cái xác sao?”

Sắc mặt Phương Tư Triệu u ám, anh ta nói: “Tôi cũng không biết..

thế nhưng tôi có thể khẳng định gương mặt kia không phải bà nội tôi hay bất cứ người nào trong gia đình tôi.”

Tôi thở dài: “Tôi cũng biết không phải là bọn họ..

Nhưng vấn đề là không phải bọn họ thì kia là ai? Khi anh tìm đội Lý Thiên Phong đã nói rõ mọi chuyện với họ rồi chứ?” “Đương nhiên, sao có thể giấu giếm điều này được? Bọn họ xuống dưới là để tìm kiếm di cốt người nhà của tôi

Cậu yên tâm, trước khi tìm đến bọn họ tôi đã nghe ngóng rồi, đội của bọn họ đã nhiều lần tham gia cứu hộ trong hang động, cũng rất có kinh nghiệm trong phương diện tìm kiếm hài cốt.” Phương Tư Triệu rất tin tưởng đội ngũ mình mới về

Tôi lại hỏi anh ta: “Vậy các anh định khi nào xuống hố?”

Phương Tư Triệu nhìn thoáng qua kế hoạch của Lý Thiên Phong và nói: “Bọn họ dự định hôm nay sẽ ra hổ trời xem xét tình hình trước, sau đó điều chỉnh hợp lý mọi thứ, sáng ngày mai sẽ chính thức xuống hố.” Lúc này tôi nhìn thấy chú Lê chắp tay sau lưng đi vào trong sân, đằng sau chú ấy là A Ngũ cùng với Đàm Lỗi, có lẽ chú ấy đã dậy từ sớm đến miệng hố xem xét, dù sao gương mặt trong video đúng là một tai họa ngầm tương đối lớn.